Cực Phẩm Thần Y

Chương 2030



Chương 2030

“Cô là phụ nữ, cũng không phải người trong vòng của chúng tôi, cho nên cô không hiểu.” Lư Bảo Quốc lắc đầu nói: “Cảnh giới cao đến trình độ nhất định, cũng không quan tâm đến thế lực của gia tộc, mà bọn họ quan tâm đến cảnh giới võ đạo của bản thân. Dù sao thì thế lực gia tộc có lớn mạnh, có tiền tài như thế nào, ở trước mặt thực lực tuyệt đối cũng yếu ớt như một tờ giấy trắng, sống hay chết chỉ là trong một suy nghĩ của cường giả.

Tuy rằng nhà họ Lư chúng tôi cũng được gọi là một thế lực có thực lực, nhưng khi đối mặt với cường giả võ đạo chân chính, chúng tôi hoàn toàn không có sức để phản kháng.”

Trong đầu Từ Như Phương chợt nghĩ tới điều gì đó, nói: “Ý của cậu Lư là Trần Gia Bảo và Lưu Ly là người của giới võ đạo sao?”

“Không chỉ thuộc giới võ đạo, mà bọn họ còn là cường giả thực thụ!” Lư Bảo Quốc cười nói: “Một người đủ để giết vô số đội quân được huấn luyện tốt. Nếu đặt ở thời cổ đại thì hai người Trần Gia Bảo và Lưu Ly thuộc về đẳng cấp chiến thần, điều quan trọng nhất là tôi nghe nói Trần Gia Bảo và Lưu Ly còn rất trẻ, họ bằng tuổi chúng ta, thậm chí còn nhỏ hơn chúng ta vài tuổi.”

Từ Như Phương hoàn toàn kinh sợ, suýt chút nữa nhảy ra khỏi vòng tay của Hữu Lạc Phụng, kinh ngạc nói: “Mạnh như vậy? Làm sao có thể?”

Hữu Lạc Phụng cũng cười nói: “Như Phương, những gì mà cậu Lư nói đều là sự thật, cường giả trong giới võ đạo chân chính rất lợi hại, không đến cái khác, Sầm gia chủ là Sầm Khiếu Uy, lúc đi qua quốc gia nào đó ở Trung Đông, anh ta đã từng ra tay giết sạch mấy nghìn tên lính đánh thuê người phương Tây, gây chấn động một số quốc gia ở Trung Đông.

Mà Trần Gia Bảo và Lưu Ly là những nhân vật đứng trên đỉnh cao của giới võ đạo, vì vậy, bọn họ có thể gây ra một trận náo động toàn Trung Thiên, trở thành những người nổi tiếng nhất hiện nay.”

Từ Như Phương choáng váng, giống như đang nghe thiên thư vậy.

Ở phía bên kia, Thu Vũ Liên thấy bọn họ khen ngợi Trần Gia Bảo như vậy, cô ta vui mừng như mở cờ trong bụng, nhấp một ngụm rượu rồi hôn lên môi Trần Gia Bảo.

Đột nhiên, người chưa từng mở miệng ra nói chuyện, tính tình lạnh lùng như rắn độc giễu cợt, nói: “Cho dù Trần Gia Bảo có mạnh đến đâu, theo tôi thấy thì Trần Gia Bảo cũng là người sắp chết thôi, vui mừng không được mấy ngày.”

Lời này khiến cho Thu Vũ Liên nhíu mày, hơi tức giận, quay đầu nhìn về phía người đàn ông, nói: “Gia Bảo, anh ta nói quá khó nghe.”

Trần Gia Bảo cười nói: “Em phải nghĩ là kẻ địch hạ thấp chúng ta cũng chính là đang khen ngợi, bởi vì điều đó có nghĩa là bọn họ bất lực, chỉ có thể nói xấu sau lưng mà thôi.”

Thu Vũ Liên bật cười: “Nói như vậy cũng đúng.”

Bên kia, dường như Từ Như Phương có hơi sợ đối phương, nhẹ giọng hỏi: “Cậu Tĩnh, không phải Trần Gia Bảo và Lưu Ly rất mạnh sao, tại sao lại là người sắp chết?”

Hôm nay là lần thứ hai cô ta nhìn thấy cậu Tĩnh này, cô ta chỉ biết người này có lai lịch thần bí, bối cảnh không tầm thường, ngay cả Lư Bảo Quốc cũng phải nể mặt anh ta ba phần. Hơn nữa, khi ánh mắt của cậu Tĩnh nhìn cô ta, luôn có một tia chiếm hữu khiến cô ta vô cùng khó chịu.

Thu Vũ Liên cũng nhìn về phía cậu Tĩnh, muốn biết đối phương sẽ nói gì.

Cậu Tĩnh cười lạnh nói: “Quả thật là Trần Gia Bảo và Lưu Ly rất mạnh, nhưng mà đắc tội quá nhiều người, có quá nhiều người muốn bọn họ chết, tôi không tiện nói chuyện này với mấy người, nhưng mấy người cứ chờ đi, nhanh nhất là một tuần, hoặc chậm nhất là nửa tháng, nhất định sẽ nghe được tin tức Trần Gia Bảo rơi đầu.”

Lời nói của anh ta rất chắc chắn, ngay cả Trần Gia Bảo cũng không nhịn được nghi ngờ, liệu người được gọi là cậu Tĩnh này biết được tin tức gì?

Thu Vũ Liên bất mãn, khẽ hừ một tiếng: “Giọng điệu thật là lớn lối.”

Bên kia, Từ Như Phương sửng sốt, suýt chút nữa chạm vào ly rượu trên bàn, lúng túng đứng lên nói: “Tôi đi vệ sinh.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.