Chương 2058
Bây giờ họ đã mắc vào bẫy của Trần Gia Bảo, Sầm Thôi Kiên bị thương nặng, Xà Dược Quang cho rằng một mình ông ta không phải là đối thủ của Trần Gia Bảo, tiếp tục ở lại đây, không chỉ cơ hội lấy được thuốc giải rất mong manh, nói không chừng ông ta còn sẽ chết ở đây.
“Không thể ở lại nơi này nữa!”
Xà Dược Quang trong lòng dự tính rút lui.
“Hai người các ông sẽ chết ở đây, nhà họ Sầm cũng sẽ thất bại thảm hại.” Trảm Nhân Kiếm lại xuất hiện trong tay Trần Gia Bảo, kiếm quang mang ánh sét nổ đùng đoàng, lập tức hướng về phía hai người Xà Dược Quang nói: “Chỉ có Trần Gia Bảo tôi đây, mới là người chiến thắng cuối cùng.”
Vừa dứt lời, Trần Gia Bảo đạp mạnh lên mặt đất, nhanh chóng lao tới Sầm Thôi Kiên, tay cầm Trảm Nhân Kiếm sắc bén độc nhất vô nhị.
Sầm Thôi Kiên mặt biến sắc, đột nhiên tức giận nói: “Bọn tao là hai cường giả truyền kỳ, không tin không thể thắng được mày, anh Xà, chúng ta cùng nhau xông lên giết Trần Gia…”
Chưa nói hết lời, Xà Dược Quang vẻ mặt đột nhiên trở lên dữ tợn, một chưởng đánh vào tim Sầm Thôi Kiên từ phía sau.
“Hự” một tiếng, Sầm Thôi Kiên bay về phía Trần Gia Bảo, rồi “Phập” một cái, bị Trảm Nhân Kiếm đâm xuyên qua.
Xà Dược Quang lợi dụng lúc này vọt ra khỏi khách sạn, vừa chạy vừa hét lên: “Anh Sầm, đừng lo, anh sẽ không chết vô ích đâu. Sau khi trở về nhà họ Sầm, tôi sẽ đem chuyện nhà họ Phương và nhà họ Vũ bắt tay với Trần Gia Bảo cho nhà họ Sầm biết…”
Âm thanh càng ngày càng xa, cuối cùng không còn nghe thấy nữa, hiển nhiên là Xà Dược Quang đã trốn mất rồi.
Sầm Thôi Kiên trợn to hai mắt, lộ ra vẻ kinh hãi và tức giận, yết hầu chuyển động mấy cái, chưa kịp nói gì thì đã mềm nhũn ngã xuống đất.
Trần Gia Bảo thu lại Trảm Nhân Kiếm, kinh ngạc nói: “Chết trong tay người của mình hẳn là không thoải mái chút nào.”
“Một người chạy mất rồi, anh không quan tâm sao?”
Đột nhiên, giọng nói của Vũ Nhược Uyên vang lên từ phía sau.
Trần Gia Bảo quay lại, thấy Vũ Nhược Uyên đi tới, vui vẻ nói: “Kế hoạch ban đầu của tôi là giết một Cường Giả Truyền Kỳ mà thôi, người còn lại chạy thì cũng chạy rồi. Tuy là lỗ nhưng cũng thu hoạch được thứ khác.”
“Thứ thu hoạch được là tin tức nhà họ Phương và nhà họ Vũ bắt tay với anh sẽ lan truyền khắp tỉnh Trung Thiên, từ đó kéo cả nhà họ Vũ chúng tôi xuống vũng lầy chứ gì?” Vũ Nhược Uyên vẻ mặt buồn bực nói: “Không ngờ là tôi đi cùng với anh tới đây lại bị anh lợi dụng.”
“Nhà họ Vũ có tính toán riêng của nhà họ Vũ. Đương nhiên tôi cũng có tính toán riêng của mình. Công bằng mà.” Trần Gia Bảo tâm trạng khá tốt hướng ra phía ngoài khách sạn nói: “Ra đây đi.”
Ngay sau đó, Phương Hàn Diệc lon ton chạy tới, liếc nhìn thi thể Sầm Thôi Kiên rồi nở một nụ cười nịnh hót: “Chúc mừng anh Trần vì đã giết được một cường giả truyền kỳ của nhà họ Sầm, ngoài ra Xà Thiên Lỗi của nhà họ Xà cũng bị trúng độc của “Tiên Y Tán”, tính mạng không còn giữ được lâu nữa. Anh Trần trong một đêm đã hạ được hai vị truyền kỳ. Thủ đoạn quả thật khó lường.”
Vũ Nhược Uyên kinh ngạc, hóa ra còn có một Cường Giả Truyền Kỳ khác đã trúng độc của “Tiên Y Tán.”
Trần Gia Bảo cũng hơi ngạc nhiên, không ngờ mọi chuyện lại suôn sẻ như vậy, nhưng khi nhớ ra còn có chuyện quan trọng, liền hỏi: “Bớt nịnh hót lại, tôi hỏi anh, lộ trình của cường giả Truyền Kỳ Trung Kỳ của nhà họ Tô như thế nào?”