Chương 2081
Trần Gia Bảo dùng tĩnh chế động, vừa hét lên một tiếng Vô Cực Quyền thì tay cũng đánh trả, hai tay chập lại, đồng thời đỡ lấy một quyền của Ân Thập Phương, lực hút cực lớn xuất hiện giữa lòng bàn tay của anh.
Một tiếng “bụp” vang lên, nắm đấm của Ân Thập Phương chạm vào lòng bàn tay của Trần Gia Bảo. Ông ta cảm thấy bàn tay của anh có một lực hút cực mạnh, đang liên tục hút đi sức mạnh từ cú đấm của ông ta khiến cho ông ta rất kinh ngạc.
“Đây là Vô Cực Quyền trong truyền thuyết sao? Nó có thể hút được nội kình của tôi, quả nhiên là danh bất hư truyền. Nhưng mà, cho dù thần kỳ thế nào thì cũng chỉ là một Bán Bước Truyền kỳ, làm sao có thể chống lại được một quyền của cường giả Truyền Kỳ Trung Kỳ chứ?”
Nghĩ như vậy nên Ân Thập Phương điều động chân nguyên trong cơ thể dồn vào nắm đấm, ông ta tin là nội kình trong người ông ta có thể khiến Trần Gia Bảo “no” tới nổ tung.
Trần Gia Bảo chỉ cảm thấy nội kình của đối phương ào ào dồn tới, chớp mắt đã hiểu được ý đồ của Ân Thập Phương. Anh tiếp tục hấp thụ nội kình của đối phương một cách mạnh mẽ, mà bàn tay trái đang chồng lên tay phải của anh nắm lại, dùng ngón tay làm kiếm, chỉ thẳng vào Ân Thập Phương, hét lên một tiếng: “Phá cho tôi!”
Một đường kiếm mạnh mẽ bắn ra từ đầu ngón tay của anh, xuyên qua không khí, chớp sáng như sao băng, muôn hình muôn vẻ!
Ân Thập Phương không thể giữ được bình tĩnh, đường kiếm mạnh mẽ như vậy, gần như đạt tới trình độ cường giả Truyền Kỳ Trung Kỳ rồi, đủ để tạo ra được uy hiếp nhất định đối với ông ta!
Ông ta không kịp suy nghĩ nhiều, hét lớn một tiếng đồng thời tay trái đánh ra một cú đấm mạnh mẽ, muốn đánh tan đường kiếm. Nhưng mà khi đánh ra như vậy, đa phần nội kình của ông ta đều dồn lên tay phải để chèn ép Trần Gia Bảo, nên một quyền này thiếu khá nhiều lực.
Nhân cơ hội này, lực hút trên lòng bàn tay của Trần Gia Bảo lập tức dừng lại, còn dồn nội kình để bật ngược lại, ào ào đánh tới Ân Thập Phương.
Ân Thập Phương biến sắc, vốn dĩ ông ta đã mất đi ưu thế, chỉ đang cố gắng chống đỡ, chờ đợi thời cơ. Bây giờ, ông ta cũng chỉ có thể miễn cưỡng dùng chút sức cuối cùng để chống đỡ.
Lúc hai luồn nội kình đang đối kháng với nhau thì một tiếng “rắc” vang lên, băng ghế đá mà Ân Thập Phương đang ngồi lập tức vỡ vụn, mà Ân Thập Phương cũng phải lùi về sau một bước.
“Bịch bịch bịch.” Trần Gia Bảo cũng liên tục lui về sau ba bước, chạm tới bên cạnh đình nghỉ mát, phía sau anh là mặt nước xanh biếc. Nội kình của Ân Thập Phương vẫn chạy ngược chạy xuôi trong kinh mạch của anh, anh lập tức vung tay áo tới hồ nước phía sau, đẩy hết nội kình chạy lung tung trong cơ thể ra ngoài.
Một tiếng nổ vang lên, mặt hồ yên tĩnh đột ngột dâng cao mấy mét, bắn lên cả một vùng trời đầy nước rồi lại ầm ầm rơi lại vào trong hồ, tạo ra vô vàn gợn sóng.
Ân Dương và Ân Kim Lỗi đều sợ ngây người. Ván này, mặc dù là Ân Thập Phương luôn chiếm thế thượng phong nhưng Trần Gia Bảo chỉ dùng thực lực Bán Bước Truyền kỳ mà có thể đánh lại được Ân Thập Phương. Chỉ với điều này thôi, biểu hiện của Trần Gia Bảo đã đủ khiến mọi người kinh ngạc!
Chỉ riêng Vũ Nhược Uyên là không hề kinh ngạc chút nào, đến cả Tô Kim Vũ mà Trần Gia Bảo còn có thể giết được, bây giờ chỉ là đánh một trận với Ân Thập Phương mà thôi, không có gì phải ngạc nhiên.
“ Vô Cực Quyền quả là phi phàm, tiếp tục cho tôi được nhìn Trảm Nhân Kiếm của cậu đi!”
Ân Thập Phương kêu lên một tiếng, tiếp tục xuất chiêu đánh với Trần Gia Bảo. Một chân ông ta đạp mạnh xuống đất, một tiếng “rắc” vang lên, đá xanh lát trên sàn nhà lập tức tách ra khỏi mặt đất ào ạt bay tới chỗ Trần Gia Bảo.
Bày ra ván mới!
“Như ông muốn!”
Trần Gia Bảo lên tiếng, Trảm Nhân Kiếm cũng theo đó mà xuất hiện từ đầu ngón tay anh.