Cực Phẩm Thần Y

Chương 2145



Chương 2145

Như thể muốn khẳng định lời nói của anh ta, lập tức có một sức mạnh như biển rộng sóng lớn lao đến bao phủ toàn bộ rừng phong đỏ, khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy khó chịu, thiếu chút nữa là không thở nổi.

Lưu Ly cũng cảm thấy kinh ngạc, đồng thời dừng tay tấn công Sầm Kim Thượng, nhìn vào hướng ở cách đó không xa.

Chỉ thấy toàn bộ đường núi trên bậc thang bị đóng băng lại, một ông già tóc bạc cất bước đi tới, khí độ cao như núi, khí thế giống như sóng, như gió. Những nơi ông ta đi qua thì toàn bộ các tảng băng cứng đều vỡ vụn thành tinh thể, được ánh sáng mặt trời chiếu sáng lấp lánh.

Sắc mặt mọi người đều thay đổi mạnh mẽ, ông già tóc bạc này sức mạnh khủng khiếp như vậy, không hề thua kém Sầm Kim Thượng, điều này cho mọi người thấy rõ thực lực của người này, chắc chắn đã đạt đến cảnh giới Truyền Kỳ Hậu Kỳ!

“Ông ấy cuối cùng cũng tới rồi!” Sầm Khiếu Uy quá vui mừng, dưới sự kích động thân thể run lên nhè nhẹ: “Cho du Lưu Ly lợi hại đến đâu thì cũng không phải đối thủ của hai vị Truyền Kỳ Hậu Kỳ, nhà họ Sầm mới thực sự là người nở nụ cười chiến thắng cuối cùng!”

Vũ Vô Song và Phương Liên Uất cùng lúc liếc nhìn nhau, cùng âm thầm hối hận vì đã ra tay sớm, nếu như Lưu Ly và Trần Gia Bảo thua thì nhà họ Sầm nhất định sẽ không tha cho bọn họ.

“Hóa ra là Tôn Khai lão ca, từ biệt hai mươi năm chưa gặp lại, thực lực của lão ca càng lúc càng tinh anh hơn, thật sự là đáng mừng!” Sầm Kim Thượng quá vui mừng, ông ta nhận ra người đến, tự tin rằng hai vị cường giả Truyền Kỳ Hậu Kỳ liên thủ thì nhất định có thể chém chết Lưu Ly và Trần Gia Bảo!

Lưu Ly lùi về phía sau nhảy đến bên cạnh Trần Gia Bảo, hai người nhìn nhau, lộ ra biểu cảm kỳ lạ!

Bởi vì người đến chính là người lúc trước cùng với Liễu Thành Phùng đã bao vây Lưu Ly ở núi Yên Tử, chính là tông chủ của Dương Hoa tông, Tôn Khai Sơn.

Lúc trước Liễu Thành Phùng đã cướp đi “Phật cốt xá lợi” nhưng sau đó Tôn Khai Sơn e ngại về Liệt Địa Kiếm của Trần Gia Bảo, nhưng sau đó không thừa dịp Lưu Ly và Trần Gia Bảo bị thương nặng để tấn công, mà ngược lại không tỏ rõ thái độ, còn mở lời muốn mời Lưu Ly và Trần Gia Bảo đến Dương Hoa tông làm khách.

Thế cho nên đến bây giờ cả Trần Gia Bảo và Lưu Ly đều không hiểu rõ ràng bọn họ và Tôn Khai Sơn rốt cuộc là bạn hay thù?

Hai người thu lại tầm mắt, Tôn Khai Sơn đi tới, sau khi nhìn thấy toàn thân Sầm Kim Thượng bị thương thì trong lòng ông ta nổi lên cảm xúc kinh ngạc, ông ta bình tĩnh nói: “Nhiều năm không gặp, phong thái của anh Sầm… phong thái càng hơn trước đây, ha ha!”

Sau đó, ông ta nhìn xung quanh một vòng, nhìn thấy Lưu Ly và Trần Gia Bảo thì trợn to đôi mắt, làm sao mà hai người bọn họ cũng ở đây, chẳng lẽ vết thương trên người Sầm Kim Thượng đều là do Lưu Ly tạo nên sao?

Vài ngày trước, ông ta nhận được cuộc gọi của Sầm Khiếu Uy, vì nể tình có quen biết với Sầm Kim Thượng nên ông ta liền gật đầu đồng ý đến núi Phượng Hoàng giúp đỡ, ông ta cũng không biết rằng Sầm Khiếu Uy muốn nhờ ông ta đối phó với Trần Gia Bảo và Lưu Ly, cho nên hiện tại khi nhìn thấy hai người họ thì ông ta cảm thấy vô cùng bất ngờ.

“Xin chào Tôn Khai tiền bối.” Sầm Khiếu Uy cúi đầu nhẹ, cũng không nhìn thấy biểu cảm của Tôn Khai Sơn.

Sau đó anh ta quay đầu về phía của Trần Gia Bảo và Lưu Ly cười to nói: “Tôi xin giới thiệu với các người, vị tiền bối có khí độ phi thường này chính là tông chủ của Dương Hoa tông, Tôn Khai Sơn, một người có thực lực tuyệt vời ở Truyền Kỳ Hậu Kỳ”

“Bây giờ có Tôn Khai tiền bối giúp đỡ, hơn nữa là có thêm cả bố tôi, chắc chắn Lưu Ly không phải là đối thủ của họ, hôm nay, không chỉ có Trần Gia Bảo mà còn có tất cả những người đắc tội với nhà họ Sầm tất cả đều phải chết!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.