Takamori Yoshihisa giơ ngón tay cái lên: "Không hổ là Miyata Hikaru, chính là bá đạo như vậy!"
Yumi Nagai uống một hớp rượu, âm thầm khinh bỉ cười lạnh hai tiếng, đáng tiếc bây giờ Trần Gia Bảo còn chưa tới, nếu không chút bản lĩnh của Miyata Hikaru, thấy Trân Gia Bảo xong, sợ trực tiếp sợ tè ra quần.
"Anh muốn cho Trần Gia Bảo muốn sống không được, muốn chết cũng không xong?”
Đột nhiên, một thanh âm lười biếng vang lên.
Cái thanh âm này rất quen thuộc, Yumi Nagai mới vừa uống rượu xong xém phun ra, vội vàng nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy Trần Gia Bảo bước đi tới, bên người còn có Vũ Nhược Uyên và Yoshimura Miyu.
Ánh mắt anh ta ngạc nhiên nhưng phải thu lại, giả vở không nhận ra Trần Gia Bảo, trong lòng chưa đã thì Trần Gia Bảo đã tới rồi, tiếp theo Miyata Hikaru phải chịu tội rồi!
Takamori Yoshihisa không nhìn thẳng Trần Gia Bảo, mà nhìn Vũ Nhược Uyên và Yoshimura Miyu, thật là đẹp, rồi nhìn lại người đẹp trong lòng mình, lập tức ghét bỏ. Miyata Hikaru nhìn Trần Gia Bảo một chút khí thế của người tập võ cũng không có, hơn nữa bên người còn có đại mỹ nữ, rõ ràng là công tử bột, hắn nói: "Cậu là người Việt Nam, cậu mới vừa nói gì?"
Trần Gia Bảo giế t chết Takashima Seira rồi mới tới, đem theo Vũ Nhược Uyên và Yoshimura Miyu. Yoshimura Miyu nghe Miyata Hikaru âm ï, lập tức phiên dịch cho Trân Gia Bảo.
Cho nên mới vừa Trần Gia Bảo mới có thể lên tiếng đi tới. Giờ phút này, Trần Gia Bảo nói: "Xin chào xin chào, anh không hiểu tiếng Việt Nam à? Nói như vậy, lời của tôi mới vừa nói, anh cũng nghe không hiểu?"
Yoshimura Miyu lập tức phiên dịch.
Miyata Hikaru ưỡn ngực ngẩng đầu, ngạo nghễ nói: "Tiếng Việt Nam? Đối với tôi rất quan trọng sao?"
"Tiếng Việt Nam đối với anh mà nói không quan trọng." Trần Gia Bảo gật đầu một cái, nói: "Bởi vì bất kể anh có biết hay không tiếng Việt Nam, cũng không thay đổi kết quả bi thảm của anh"
"Tôi? Kết quả bi thảm?" Miyata Hikaru cau mày, nói: "Anh biết anh đang nói cái gì không?"
Trần Gia Bảo không đáp hỏi ngược lại, ni anh mới vừa nói muốn đánh gãy tứ chỉ của Trần Gia Bảo, để cho Trần Gia Bảo muốn sống không được, muốn chết cũng không được?"
"Thì sao?" Miyata Hikaru oán hận nói: "Đáng tiếc tôi không tìm được cơ hội, nếu không, nhất định để cho Trần Gia Bảo hối hận khi tới Nhật Bản”
"Được!" Takamori Yoshihisa vỗ tay ủng hộ: "Không hổ là học trò của Akemi Kawamoto, rất có phong thái của thầy!
Ánh mắt của người đẹp bên cạnh sáng lên, hận không thể nhào vào lòng Miyata Hikaru.
Yumi Nagai đều phải bật cười, vội vàng nâng ly uống rượu che giấu, trong lòng âm thầm nghĩ, nếu là Miyata Hikaru biết đứng ở trước mặt anh ta, chính là Trần Gia Bảo, không biết sẽ có vẻ mặt ra sao?
Trần Gia Bảo khẽ cười nói: "Anh cảm thấy, nếu để cho Trần Gia Bảo nghe được, anh sẽ có kết quả gì?"
Miyata Hikaru cau mày, nghiêng đầu nhìn về hướng Yumi Nagai, bất mãn nói: " Miyata Hikaru, đây là dòng họ Nagai mời khách? Anh ta là ai, làm sao phách lối như vậy?"
"Tôi biết anh ta, ân oán giữa anh và anh ta, không có liên quan tới ta" Yumi Nagai vội vàng phủi sạch quan hệ cùng Trần Gia Bảo, cuối cùng lại không có ý tốt bổ sung một câu: "Anh muốn biết anh ta là ai, vậy thì tự mình hỏi anh ta"
"Anh là ai?" Miyata Hikaru khinh miệt nhìn về phía Trần Gia Bảo.