Cực Phẩm Thần Y

Chương 2374



Trước Đạm Đài Thái Vũ, tất cả mọi người kinh ngạc.

"Đã là lúc nào rồi, chỉ còn biết ăn."

Vũ Nhược Uyên bắt đầu động tay, trực tiếp đem đ ĩa trái cây đi, cau mày hỏi: "Với thực lực bây giờ, tuyệt đối không phải đối thủ của cường giả "Truyền kỳ”, ngọc tỷ truyền quốc trong tay thiên mệnh âm dương sư, khả năng thành công cực kỳ nhỏ, lại thêm nửa tháng sau đối đầu trực tiếp với "Kiếm Thánh, cơ hội còn sống gần như là không.

Quả thực không được, chúng ta bây giờ trở về Việt Nam đi, ít nhất ngươi còn có thể giữ được tính mạng, với khả năng của anh, chưa đến 10 năm, thì có thể chiến thắng Takezo Mari và thiên mệnh âm dương sư, đến lúc đó lại cướp “ngọc tỷ truyền quốc" cũng không muộn."

Khi ở tỉnh Trung Nguyệt, Trần Gia Bảo đối mặt "Truyền kỳ hậu kỳ" cường giả Sầm Kim Thượng, cơ hồ không còn sức đánh trả, nếu như không phải là Lưu Ly kịp thời đến, chỉ sợ Trần Gia Bảo đã chết ở trên núi phượng hoàng.

Đối mặt đều là "Truyền kỳ hậu kỳ" cường giả là thiên mệnh âm dương sư, Vũ Nhược Uyên hoàn toàn không coi trọng Trần Gia Bảo, cho nên mới khuyên Trần Gia Bảo trở về Việt Nam.

Hai người Koga Mayo, lga Tsuki nhất thời nhíu mày lại tới, bây giờ phái Koga và lga đã buộc chặt với Trần Gia Bảo, nếu như Trần Gia Bảo chạy trốn, kia Takezo Mari tức giận, nói không chừng sẽ giận cá chém thớt với bọn họ.

Nhưng là coi như Trân Gia Bảo ở lại chỗ này, hậu quả cuối cùng, không phải chết ở trên tay thiên mệnh âm dương sư, cũng là dưới kiếm Takezo Mari, bọn họ lại không có lý do gì cưỡng ép Trần Gia Bảo ở lại, chuyện này không dễ làm.

Đạm Đài Thái Vũ hơi cau lại đôi mi thanh tú, nhìn chằm chăm Trần Gia Bảo, tựa như Trần Gia Bảo về Việt Nam hay không, rất quan trọng với cô.

"Trốn về Việt Nam?" Trần Gia Bảo lắc đầu mà cười, lấy lại đ ĩa trái cây, vừa lột vỏ đào, vừa nói: "Trần Gia Bảo tôi cũng không phải là người lâm trận bỏ trốn"

"Chẳng lẽ ngươi thật muốn ở lại chờ chết..."

Vũ Nhược Uyên còn chưa nói hết, Trần Gia Bảo cong ngón tay, ném miếng đào đã bóc vỏ vào miệng cô, giữ lại lời cô chưa nói xong ở trong miệng.

Cô tức giận, dùng sức trợn mắt nhìn Trần Gia Bảo một cái.

"Hừ”" Trần Gia Bảo khẽ cười một tiếng, nói: "Trần Gia Bảo. tôi đường đường là dòng dõi quý tộc, làm sao có thể chết ở đây? Tôi đã ở lại, tự dựng sẽ có cách.

Tóm lại, ngày mốt đi "Ðông Chiếu Thần Cung, tìm thiên mệnh âm dương sư, đoạt lại "Truyền quốc ngọc tỷ", nửa tháng sau, sẽ chém chết Takezo Maril

Thần thoại của Nhật Bản, do Trần Gia Bảo tới đánh bại!" Thái độ của hẳn rất ngang ngược, như muốn san bằng mọi thứ!

Tất cả mọi người đều sợ ngây người, Trần Gia Bảo muốn khiêu chiến hai vị "Truyền kỳ hậu kỳ" cường giả? Anh có tự cao quá không? 

"Nói hay!"

Đạm Đài Thái Vũ đứng lên, không những thở phào nhẹ nhõm, hơn nữa trong tâm trạng còn phấn chấn, cao giọng nói: "Không hổ là đàn ông Việt Nam, khẳng khái phóng khoáng, khí phách vô song!"

"Quá khen” Trần Gia Bảo ngước mắt, nói: "Vậy ngày mốt đi Đông Chiếu Thân Cung” thì thế nào?”

"Dĩ nhiên là một mình tôi!" Đạm Đài Thái Vũ không do dự,

nói: "Lần này tôi tới Nhật Bản, vốn chính là vì khiêu chiến âm dương sư âm dương, tới kiểm chứng "Thần Châu thất biến vũ thiên kinh" của mình, bây giờ có thể có cơ hội đánh một trận với thiên mệnh âm dương sư, Đạm Đài Thái Vũ cầu cũng không được."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.