Như vậy đi, xem ra cậu là người tài hoa kinh người khó có được trong tầng lớp tuổi trẻ, thôi thì tôi cho cậu thêm một ít ban ơn ngoài định mức, chỉ cần cậu nói khẩu khuyết võ thuật của cậu ra đây, tôi có thể để cậu một cái xác toàn vẹn, với lại dặn dò người đưa hài cốt của cậu về Việt Nam, để cậu không đến nỗi có kết cục thê thảm người chết tha hương, đây đối với cậu mà nói đã là kết cục tốt nhất, cậu phải biết trân trọng”
“Mở miệng ngậm miệng chỉ là thiên đạo, ông cũng đúng
là đường hoàng” Trần Gia Bảo nở nụ cười khinh miệt. Thiên Mệnh Âm Dương Sư nói: “Bởi vì đây chính là quẻ tướng nói tôi biết, hôm nay cậu định sẵn sẽ chết”
Một bên khác, Đạm Đài Thái Vũ cũng đang cố gắng vận chuyển “Thần Châu thất biến vũ thiên kinh”, để xung phá cấm chế của Thiên Mệnh Âm Dương Sư, biết rằng bây giờ quan trọng nhất chính là kéo dài thời gian, bèn mở miệng Ông vừa nói, chỉ cần tôi nói võ thuật mà tôi học ra, thì ông thả tôi đi, ông có tốt bụng như vậy?”
Thiên Mệnh Âm Dương Sư chắp tay mà đứng, mỉm cười nói: “Thật ra nói tới, giữa tôi và cô không hề có thù oán với lại trăm năm trước tôi và Ngô Uyển Tông ít nhiều cũng có chút giao tình, nếu không phải cô hợp sức với Trần Gia Bảo đối phó tôi, tôi vốn dĩ thì không có cần thiết giết cô. Cho nên, chỉ cần cô có thể nói ra bí mật võ thuật của cô, tôi hoàn toàn có thể thả cô về Việt Nam”
Thật ra còn có một nguyên nhân Thiên Mệnh Âm Dương Sư không nói, đó chính là theo như ông nghe được ở Việt Nam trăm năm về trước, ở trong thánh địa Việt Nam còn có một gia tộc rất lớn mạnh rất thần bí, cũng họ Đạm Đài giống như Đạm Đài Thái Vũ.
Cộng thêm trình độ thần kỳ của võ thuật mà Đạm Đài Thái Vũ phát huy, vượt quá tưởng tượng của ông ta, cho nên trong lòng của ông ta thấp thoáng nghi ngờ Đạm Đài Thái Vũ và thánh địa Việt Nam có liên quan.
Chính vì vậy, trong lòng của Thiên Mệnh Âm Dương Sư ít nhiều có chút kiêng nể đối với Đạm Đài Thái Vũ, bây giờ ông ta đã hoàn toàn chiếm thượng phong, chỉ bằng dứt khoát rộng rãi chút, để Đạm Đài Thái Vũ nói ra võ thuật để đổi lấy một mạng.
Như thế này, cho dù Đạm Đài Thái Vũ thật sự xuất thân thánh địa Việt Nam, Thiên Mệnh Âm Dương Sư cũng không cần lo lắng đắc tội đối phương, với lại còn có thể có được một môn võ thuật thần kỳ huyền diệu, nghĩ như thế nào cũng lời.
Đạm Đài Thái Vũ nở nụ cười lạnh lùng nói: “Chẳng lẽ ông thì không lo, sau khi thả tôi đi rồi, tôi lại đến tìm ông trả thù?”
“Không sợi” Thiên Mệnh Âm Dương Sư ha ha cười lớn, nói: “Qua không bao lâu nữa, thì tôi sẽ đem Ngọc tỷ Truyền Quốc đến Việt Nam trao đổi đường dây tiến tới thánh địa, đợi lúc cô đến trả thù, tôi đã ở thánh địa Việt Nam đột phá thực lực của mình rồi, chẳng lẽ cô còn có thể đi vào thánh địa Việt Nam truy sát tôi không thành? Còn Trần Gia Bảo, cậu ta phải chết, cũng nhất định phải chết, chỉ có cậu ta chết rồi, tôi mới có thể vì Nhật Bản bài trừ một tai hoạ lớn, yên tâm đi tới thánh địa Việt Naml” Trong Đông Chiếu Thần Cung, hai người giấy hầu như bị máu tươi thấm ướt lơ lửng giữa không trung, cho dù ánh năng tràn đầy cả căn phòng Thần Cung, nhưng vẫn cho người ta một cảm giác âm u quỷ quái.
Sau khi nghe xong lời nói của Thiên Mệnh Âm Dương Sư, Trần Gia Bảo cười gượng nói: “Xem ra cho dù như thế nào, hình như tôi cũng phải chết”
“Đó là tất nhiên, đây chính là thuận ứng thiên mệnh, trời muốn cậu chết trong tay tôi, cậu không thể không chết” Thiên Mệnh Âm Dương Sư nâng bàn tay lên, giữa không trung đối thắng Trần Gia Bảo, chậm rãi vỗ trên đầu của Trần Gia Bảo, lòng bàn tay chứa nội kình hùng hồn, nói: “Tôi thấy cậu cũng không có ý ngoan ngoãn hợp tác nói ra tâm pháp võ thuật, chi bằng bây giờ thì tôi một chưởng gi3t chết cậu”
Nói xong, lòng bàn tay của Thiên Mệnh Âm Dương Sư chậm rãi võ qua phía Trần Gia Bảo, tuy nội kình của lòng bàn tay ngừng mà không phát, nhưng nội kình lớn mạnh, đã xung kích tới khuôn mặt của Trần Gia Bảo đau đớn, mang đến cho Trần Gia Bảo áp lực tâm lý cực lớn.
Chỉ cần Thiên Mệnh Âm Dương Sư xuống chưởng này, thì Trần Gia Bảo sẽ nổ tung đầu óc mà chết!