Mãi đến khi ông ta đi tới bìa rừng, khuôn mặt già nua đã khó coi đến dọa người, trong mắt tràn đầy khiếp sợ: "Gần một trăm người đều đã chết, hơn nữa tử trạng còn giống hệt nhau, kẻ giết người ngoại trừ Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ ra, hẳn là không còn khả năng nào khác, chẳng lẽ vết thương của họ đã khỏi rồi sao?
Nhưng mà Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ rõ ràng đã bị thương nặng khó lòng qua khỏi, lại bị rơi xuống từ trên vách núi cao như vậy, đáng lẽ phải bị thương nặng hơn, có thể giữ được tính mạng cũng coi như may mắn lắm rồi, làm sao sẽ khôi phục được nhanh như vậy chứ?
Thôi quên đi dù sao chuyện này quá mức kỳ lạ, hiện giờ tình huống đã thay đổi, mình vẫn nên mau chóng thông báo. chuyện này cho Kazama Hisito, để cho anh ta bàn bạc kỹ càng một chút cùng với Terai Chika để tìm ra biện pháp đối phó mới được”
Trong lòng Takasugi Narumi tràn đầy khó hiểu và khiếp sợ, đang chuẩn bị quay lại bên cạnh thi thể của một thành viên đội lính đánh thuế lấy bộ đàm liên lạc, ngay khi ông ta vừa mới xoay người lại thì đột nhiên sửng sốt: "Không đúng, vẫn còn mùi máu tươi hơn nữa được truyền đến từ bìa rừng” Takasugi Narumi lập tức đi ra khỏi rừng cây, chỉ thấy ở phía trước cách đó không xa, có một người đàn ông mặc quân phục ngã xuống vũng máu... Không, chính xác mà nói đó là thi thể, trong tay còn cầm đao quân dụng, xung quanh tất cả đều là máu đã dần bị đông lại.
Takasugi Narumi vô cùng quen thuộc với khối thi thể này, hai mắt ông ta bỗng nhiên trừng lớn như thể nhìn thấy một màn không dám tin nhưng lại không thể không tin, chẳng lẽ...đó là Kazama Hisito?
Thân ảnh ông ta chợt lóe rồi lao tới với tốc độ nhanh nhất, sau khi nhìn rõ bề ngoài của thi thể, ngay lập tức kinh hãi thay đổi sắc mặt, quả nhiên là Kazama Hisito!
"Ngay cả Kazama Hisito cũng đã chết, hơn nữa cũng bị đâm xuyên cổ họng bằng một nhát kiếm mà không hề phát ra tiếng động giống hệt những người khác, thật sự quá đáng sợ, anh ta đã đến cảnh giới “Tông sư hậu kỳ”, chứng tỏ rằng người giế t chết anh ta chắc chắn đã đạt tới cảnh giới “Truyền kỳ" mới đúng, chẳng lẽ kẻ đó thật sự là Trần Gia Bảo cùng Đạm Đài Thái Vũ hay sao?"
Takasugi Narumi ngồi xổm xuống kiểm tra thi thể Kazama Hisito, phát hiện nguyên nhân cái chết giống hệt với các thành viên đội lính đánh thuê khác, chỉ có thể cười khổ nói: "Rõ ràng là đoàn trưởng của đội lính đánh thuê Liệt Ưng vừa mới tới đảo Hải Ninh chưa tới nửa ngày đã bị người ta âm thầm giế t chết, chuyện lần này thật sự rất nghiêm trọng rồi...
Ông ta đưa tay sờ vào trong túi áo của Kazama Hisito vài cái, lấy ra một bộ đàm liên lạc màu đen rồi nói: " Cô Terai Chika, tôi là Takasugi Narumi, đã có chuyện lớn... không tốt... xảy ra rồi”"
Sau khi Terai Chika nhận được tin tức lập tức dẫn theo. người vội vàng chạy tới.
Cô ta hoảng hốt khi nhìn thấy thi thể của Kazama Hisito, ngay sau đó sắc mặt trở nên u ám đến đáng sợ so với bất cứ ai, rồi mở miệng hỏi Takasugi Narumi người đang canh. giữ bên cạnh thi thể: "Ông Takasugi Narumi có biết là ai làm đã làm chuyện này hay không?”
"Người đáng ngờ nhất chính là Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ..." Takasugi Narumi lắc đầu nói với vẻ mặt đầy khó hiểu: "Nhưng Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ đã bị thương nặng, theo lẽ thường thì không thể nào giế t chết ngài Kazama Hisito được mới đúng. Hơn nữa tôi cũng đã kiểm tra hiện trường rồi, ở những nơi bị phá hủy xung quanh đây có khí tức đao cương của ngài ấy, điều này chứng tỏ Kazama Hisito ít nhất đã đánh ra vài chiêu, hơn nữa còn chiếm ưu thế hơn nhưng cuối cùng không biết vì sao lại đột ngột bị người đâm một kiếm vào cổ họng”
"Anh ta ra tay với người khác khoảng mấy chiêu?" Đôi mày. liễu của Terai Chika xếch lên, nhướng mày giận dữ, sau đó đá một cú thật mạnh vào thi thể của Kazama Hisito rồi tức giận nói: "Có thời gian giao chiến với người khác, cũng không biết nhân cơ hội kêu người trợ giúp, thật ngu xuẩn, đúng là thằng ngu!”