Cực Phẩm Thần Y

Chương 43



Chương 43

 

“Hà Trung Sơn các anh mới tới, mau vào ngồi đi.” Chu Linh Hoa lập tức đứng ra giải hòa, tròng mắt chuyển động, nói: “Trần Gia Bảo, tôi giới thiệu cho anh một chút. Anh ấy là Hà Trung Sơn, Chủ Tịch Hội Học Sinh của trường chúng tôi, bố của anh ấy là Giám Đốc Doanh Nghiệp Nhà Nước, cho nên anh ấy là cậu ấm nổi tiếng ở Thành Phố Hòa Bình.”

 

Hà Trung Sơn khiêm tốn xua tay, nhưng lại không thể nào che giấu được vẻ đắc ý trong mắt, cười nói: “Cái gì mà cậu ấm này cậu ấm nọ, chẳng qua là do mọi người nể mặt mà thôi. Có điều bố anh đã sắp xếp ổn thỏa rồi, thi đại học xong liền cho anh đến Doanh Nghiệp rèn luyện, chờ sau khi anh tốt nghiệp đại học thì có thể trực tiếp vào làm ở đơn vị Chính Phủ.”

 

Đôi mắt xinh đẹp Chu Linh Hoa sáng ngời, nếu Hà Trung Sơn không si tình với Lâm Thanh Hà, cô quả thật muốn ra tay giành lấy anh ta. Nếu có thể ở bên Hà Trung Sơn thì sau này có đi ra ngoài cũng nở mày nở mặt.

 

Ngay sau đó, cô không thân thiện mấy nhìn về phía Trần Gia Bảo. Hà Trung Sơn ưu tú như vậy, một tên thất bại như anh, làm gì có tư cách cạnh tranh với Hà Trung Sơn?

 

Trần Gia Bảo chỉ nếm trà thơm trong tay, làm như không thấy.

 

“Hừ, một tên làm phục vụ nghèo khổ làm bộ làm tịch cái gì, chờ lát nữa xem anh còn có thể giả vờ nữa hay không.” Chu Linh Hoa thầm nghĩ, tiếp tục giới thiệu hai người còn lại, chỉ vào chàng trai đang mặc áo bóng đá số 10, cười nói: “Anh ấy tên Triệu Minh Quân, là Đội Trưởng Đội Bóng Đá trong trường, kỹ thuật đá bóng rất giỏi, có rất nhiều fans……”

 

Cô còn chưa nói xong, Triệu Minh Quân đã giành nói trước: “Người đẹp Chu, em cũng đừng mỉa mai anh trước mặt Thanh Nhã, anh học tập bình thường, thi đại học không có thành tích cao, có điều bố của anh là Cục Trưởng Cục Thể Thao, sau này sẽ sắp xếp cho anh vào trong Cục Thể Thao làm việc, để mọi người chê cười rồi.”

 

Sau khi nói xong Triệu Minh Quân nhìn về phía Tần Thanh Nhã, không che giấu nhiệt tình và lửa nóng trong mắt chút nào, nhưng Tần Thanh Nhã chỉ hơi cúi đầu, không đáp lại.

 

Lại là một người đã được sắp xếp vào làm trong biên chế ổn thỏa.

 

Khóe môi Trần Gia Bảo mang theo nụ cười nhạt, vẫn không tỏ vẻ gì như cũ.

 

Cuối cùng là chàng trai đẹp trai theo vẻ đẹp lưỡng tính kia, vẻ ngoài công tử bột điển hình, tự giới thiệu: “Anh tên Lý Thanh Phong, gia thế thì, chắc chắn không thể so sánh với anh Sơn và anh Quân, nhưng cũng may trong nhà có ít tiền, đại khái là kinh doanh một nhà Khách Sạn 5 sao thôi.”

 

Trên đường tới đây, Triệu Minh Quân cùng Lý Thanh Phong đã biết rằng có người muốn giành gái với Hà Trung Sơn, cho nên vừa mới đến đây đã lập tức nói ra gia thế, muốn làm cho Trần Gia Bảo hoảng sợ.

 

Mà ba người bọn họ cùng đứng ở một chỗ, hào quang trên người cũng đủ để làm cho người thường hỏng mắt.

 

Hà Trung Sơn bưng chén rượu lên, cười nói: “Thanh Phong, cậu cũng đừng khiêm tốn, toàn bộ Thành Phố Hòa Bình ai không biết chú Lý làm ăn phát đạt nhất, anh còn nhớ nửa tháng trước, diễn đàn Kinh Tế Thành Phố Hòa Bình do nhà họ Tạ chủ trì chính là cử hành ở khách sạn nhà các cậu đúng không?”

 

Không thể nghi ngờ được, nhà họ Tạ chính là con quái vật khổng lồ ở Thành Phố Hòa Bình.

 

Trừ Trần Gia Bảo và Lâm Thanh Hà, ánh mắt của những người khác lập tức nóng hừng hực.

 

Mặc dù đang ngồi với mọi người, gia thế của tôi cũng coi như là hiển hách, nhưng nếu như so sánh với nhà họ Tạ thì cũng chỉ là một con sâu kiến.

 

Lý Thanh Phong đắc ý cười nói: “Đúng, lúc ấy là công chúa của nhà họ Tạ – Tạ Cẩm Tú chủ trì, đứng từ xa tôi có nhìn thấy qua cô ấy, quả nhiên là giống như trong truyền thuyết, thật là xinh đẹp cực kì, hiếm gặp trên đời.” Trong mắt của anh ta hiện lên vẻ say mê.

 

Nghe được tên “Tạ Cẩm Tú”, sắc mặt của nhóm người cũng thay đổi, ngay cả trong mắt Chu Linh Hoa cũng xuất hiện sự sùng bái.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.