Chương 86
Nhưng thần tượng của bản thân lại chính là người phụ nữ của Trần Gia Bảo.
“Vẫn luôn nghe nói, cậu cả nhà họ Tạ theo đuổi Hàn Đông Vy, giờ xem ra, cậu cả nhà họ Tạ bị Trần Gia Bảo đánh bại rồi.”
Trong lòng Chu Linh Hoa sợ hãi, khẽ cắn môi, trong mắt xuất hiện chút kiên định.
“Cậu Trần, là tên nhóc này ăn gan hùm mật gấu đắc tội cậu sao? Có cần tôi xử nó…” Lãnh Minh Phong một tay chỉ Hà Duy Anh, tay còn lại làm động tác cắt cổ.
Hà Duy Anh đầy hoảng sợ quỳ trên mặt đất, ngay cả môi cũng run lên, vội vàng nói: “Tôi… Tôi có mắt không thấy Thái Sơn, đắc tội anh, tôi vô sỉ, tôi đáng chết, xin anh tha cho tôi…”
Hai người Hàn Đông Vy và Chu Linh Hoa đều tỏ vẻ khinh bỉ.
Trần Gia Bảo không dao động, nói: “Theo đuổi cô gái xinh đẹp không phải chuyện xấu, nhưng bỏ thuốc, tát cô ấy, chuyện này rất mất mặt cánh đàn ông, Lãnh Minh Phong, kéo cậu ta ra ngoài đánh gãy một chân, lần sau nếu còn dám động vào người của tôi, quán bar này không cần mở cửa hoạt động nữa đâu.”
Hà Duy Anh đổi sắc mặt, cầu xin: “Đừng mà, đừng mà…”
Lãnh Minh Phong dùng một chân đá Hà Duy Anh trên mặt đất, lạnh lùng nói: “Không nghe thấy cậu Trần nói sao, kéo nó ra ngoài.”
Trong tiếng kêu đầy hoảng sợ, Hà Duy Anh bị kéo ra ngoài, hậu quả không cần nói cũng biết.
Không ít người trong quán bar kính sợ nhìn về phía Trần Gia Bảo, ngay cả Chu Linh Hoa ở bên cạnh cũng trở thành đối tượng đáng sợ trong mắt họ.
Chu Linh Hoa hơi ngẩng đầu lên, rất hưởng thụ loại ánh mắt này, lòng tham hư vinh đã hết sức thỏa mãn.
“Cậu Trần, cậu còn muốn sắp xếp gì nữa không ạ?” Lãnh Minh Phong cười nói.
Trần Gia Bảo lắc đầu, nắm lấy tay Hàn Đông Vy, nói với vẻ hơi có lỗi: “Vốn muốn cùng em vui vẻ, kết quả lại bị người khác phá đám…”
Không đợi anh nói xong, Hàn Đông Vy đã lắc đầu, hạnh phúc cười nói: “Không, em là người phụ nữ của anh, bất kể chuyện gì anh làm, em đều chấp nhận vô điều kiện, đừng cảm thấy có lỗi.”
Tuy đã biết quan hệ của Hàn Đông Vy và Trần Gia Bảo, nhưng thấy Hàn Đông Vy chính miệng thừa nhận, Chu Linh Hoa và Lãnh Minh Phong vẫn có chút bất ngờ.
Trần Gia Bảo đột nhiên rất cảm động, ngắm gương mặt xinh đẹp của Hàn Đông Vy, thực sự có một người vợ như vậy, đàn ông đâu cần gì hơn nữa.
“Ở lại chỗ này cũng không có thời gian hưởng thụ thật tốt, chúng ta đi thôi.”
“Vâng.”
Trần Gia Bảo ôm Hàn Đông Vy, bước về phía cửa của quán bar.
Vẻ mặt Lãnh Minh Phong đầy kính nể và ngưỡng mộ, nhưng anh ta cũng biết, Hàn Đông Vy không phải cô gái anh ta có thể mơ đến, cho nên cũng không có gì đố kị ghen ghét.
Chu Linh Hoa đứng yên tại chỗ, sắc mặt phức tạp, ánh mắt vô cùng do dự.
Ngay khi Trần Gia Bảo chuẩn bị ra khỏi quán bar, Chu Linh Hoa cắn răng một cái, đột nhiên hét lên: “Trần Gia Bảo, tôi… Tôi có chuyện muốn nói với anh.”
Trần Gia Bảo quay đầu lại, tò mò hỏi: “Chuyện gì vậy?”
“Tôi…. Tôi…” Mắt Chu Linh Hoa nhìn Hàn Đông Vy, muốn nói lại thôi.
Hàn Đông Vy rất tỉ mỉ, thầm thở dài, nói: “Lãnh Minh Phong, tìm cho hai người họ một phòng riêng để nói chuyện.”
“Vâng, chị Vy.” Lãnh Minh Phong lên tiếng, lên mở cửa một phòng trên tầng hai, không cho bất kì ai bước vào.
“Gia Bảo, em ở trong xe chờ anh.”