Cực Phẩm Thấu Thị

Chương 214: Đêm không an giấc



Giải thích sự tình ngắn gọn cho hai người các cô nghe, sau đó các cô cũng trừng to mắt, có chút không thể tin nhìn ra cửa sổ.

Sát thủ cũng đã sờ đến nhà bọn họ rồi, cái này thật sự là quá nguy hiểm đi?

"Người kia đâu?" 

Lúc này Bối Vân Tuyết nghi hoặc hỏi, ánh mắt còn dạo quanh bốn phía.

Tuy nhiên cả phòng trừ bên ngoài có chút lộn xộn ra, chỉ còn mỗi một Vương Phong, ở đâu mà còn có người khác?

"Ầy, đã nổ chết ở dưới lầu." 

Vương Phong từ tốn nói, còn chỉ chỉ ra cửa sổ.

"Sao?"

Nghe được lời hắn nói, hai người Tử Toa cùng Bối Vân Tuyết cũng nhịn không được che miệng, lộ ra vẻ khó tin. 

Vừa mới lớn tiếng như vậy, thật sự nổ chết người sao?

Đi lại phía cửa sổ, hai người các cô quả nhiên thấy dưới lầu đã xuất hiện một cái hố to, tựa hồ còn có chút đỏ như máu.

Nếu quả thật một người bị nổ chết, vậy cũng quá kinh khủng rồi, dù sao bọn họ đều ở chỗ này. 

"Vậy anh ta sẽ không biến thành quỷ đâu ha?"

Lúc này, Tử Toa gắt gao bám lấy cánh tay Vương Phong nói ra, sắc mặt có chút tái nhợt.

"Làm sao có thể biến thành quỷ? Mà có em ở đây, không ai có thể tổn thương hai người đâu, yên tâm đi." 

Vương Phong vỗ vỗ đầu Tử Toa, tựa hồ khuyên cô không cần lo lắng.

Người sống Vương Phong còn không sợ, tại sao phải sợ lúc hắn biến thành quỷ?

Mà bản thân Vương Phong cũng chính là một Vô Thần Luận Giả, nếu quả thật có quỷ, Thấu Thị Nhãn của hắn làm sao có thể không nhìn thấy? 

Bên ngoài biệt thự, đã có không ít người tụ lại, đêm hôm khuya khoắt, có tiếng nổ lớn như thế, những người này đều đi ra nhìn xem chuyện gì xảy ra.

"Vương tiên sinh, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?"

Lúc này, bảo an cũng chạy tới, từ dưới lầu hỏi. 

"Không có việc gì, tôi đoán có thể là Khí Đốt Quan Đạo nổ tung, tất cả mọi người không cần lo lắng."

Vương Phong đứng tại cửa sổ nói ra.

Nếu như là có sát thủ đến, cần phải cho những người này có tâm lý khủng hoảng, cho nên Vương Phong trực tiếp nói dối. 

"Vậy mọi người không có sao chứ?"

Nghe được là Quan Đạo nổ tung, những người ở đây đều buông lỏng một hơi, chỉ là Quan Đạo trục trặc mà thôi, để cho người ta bảo hành tốt là được rồi.

"Đã không có việc gì, tất cả mọi người giải tán đi, tôi đã báo động, một chút nữa sẽ có cảnh sát tới." 

Vương Phong nói ra.

Cũng may hiện tại là buổi tối, máu tươi trên đất đều khó mà thấy được, Vương Phong lại nói là gas Quan Đạo bị nổ, không ai dám tới gần, ngược lại giảm được rất nhiều phiền phức.

Lúc này, điện thoại Vương Phong vang lên, nhìn xem thì chính là Đường Ngải Nhu gọi tới. 

"Điều tra thế nào?"

Tiếp điện thoại, Vương Phong trực tiếp hỏi.

"Đối phương là dùng thẻ ngoại quốc, không dễ tra cho lắm, tuy nhiên trong nhà phát sinh chuyện lớn như vậy, có muốn tôi dẫn người trở về xử lý một chút hay không?" 

" Thẻ ngoại quốc?"

Nghe được Đường Ngải Nhu nói, chân mày Vương Phong cũng không nhịn được nhăn lại, những người này thật đúng là giảo hoạt, muốn tìm được bọn họ, sợ là còn khó hơn lên trời.

Mà lại đối phương cũng hết sức cẩn thận, chỉ dựa vào một câu đã biết nhiệm vụ thất bại, nếu như không phải Vương Phong phản ứng rất nhanh, nói không chừng hắn cũng bị nổ chết rồi. 

Thân thể hắn hiện tại năng lực chiến đấu xác thực lợi hại hơn rất nhiều so với người bình thường  nhưng dù vậy cũng không đạt tới cấp độ ngay cả bom cũng có thể ngăn cản nha.

"Vậy cô dẫn người trở về xử lý một chút đi, dưới lầu hiện tại cũng đã bị nổ thành một cái hố to."

Vương Phong trầm ngâm một lát nói ra. 

"Tốt, ở trong nhà chờ tôi, mười phút nữa đến liền."

Nói xong, Đường Ngải Nhu trực tiếp cúp máy, khiến cho trên mặt Vương Phong cũng nhịn không được lộ ra nụ cười khổ.

Giọng điệu này nghe sao cũng thấy cô giống một thằng đàn ông hơn cả anh. 

"Trước tiên mặc quần áo đàng hoàng, chúng ta ra ngoài đợi Ngải Nhu trở về."

"Được."

Phát sinh chuyện lớn như vậy, ai còn ngủ được chứ, hai người các cô nhanh chóng mặc một bộ áo lông thật dày từ trên lầu đi xuống. 

Ngoài cửa, còn có rất nhiều người đang xem chừng, nhìn thấy Vương Phong bọn họ đi ra, bọn họ liền xúm lại, hỏi cái này hỏi cái kia, chắn ngang ba người bọn họ tại cửa ra vào.

Tuy nhiên những người này cũng tốt bụng, đều là quan tâm bọn hắn an toàn hay không, cho nên Vương Phong cũng không thể khó chịu với bọn họ, chỉ có thể nói:

"Hiện tại đã không có việc gì, đêm hôm khuya khoắt lạnh lắm, tất cả mọi người về nhà trước đi thôi, sáng mai sẽ khôi phục lại hình dáng ban đầu." 

"Đúng vậy đó, tất cả mọi người đi về trước đi, chúng ta không có sao đâu."

Lúc này Bối Vân Tuyết cũng theo Vương Phong nói một câu.

Không thể không nói, sức thuyết phục của mỹ nữ mạnh hơn đàn ông nhiều, nghe được lời cô nói, mặc dù có vài người còn muốn ở lại xem chuyện gì xảy ra, tuy nhiên đại đa số đều đã tản đi. 

"Vương tiên sinh, có phải có cái gì mà phần tử ngoài vòng luật pháp đến hay không?"

Lúc này, bảo an đi đến gần Vương Phong, thấp giọng hỏi.

Bảo an này chính là người gặp mặt Vương Phong nhiều nhất, cũng là người an ninh đã từng mượn xe gắn máy của hắn kia, đêm nay vừa hay đến phiên hắn trực ban. 

"Cũng chỉ là nổ đường ống mà thôi, không có việc gì."

Vương Phong lắc đầu nói.

"Vương tiên sinh, bây giờ ở chỗ này không có ai khác, anh cũng không cần gạt tôi, tiếng nổ vừa mới nãy giống tiếng bom y đúc, căn bản không phải loại tiếng nổ vang của đường ống." 

"Anh có thể nghe được hết sao?"

Nghe được hắn lời nói, Vương Phong cũng có chút hoài nghi hỏi.

"Thực không dối gạt anh, tôi đã từng làm nhà binh năm năm, tuy đã xuất ngũ  nhưng cũng không có bớt tiếp xúc với bom, cho nên có phải là có người nào chạm vào thật không?" 

"Không tệ."

Nếu hắn đều đã nghe được, Vương Phong cũng lười giấu diếm, sát thủ đến, thật sự hắn cũng có trách nhiệm, để hắn tỉnh táo một chút cũng không tệ.

"Tuy nhiên tên khốn kiếp kia đã bị nổ chết, không cần lo lắng, tôi thấy lực lượng Bảo An tiểu khu chúng ta không được nha, ngay cả người xa lạ trà trộn vào cũng không phát hiện được." 

"Đây là do tôi thất trách, anh yên tâm, về sau tuyệt đối sẽ không phát sinh chuyện này nữa."

Nghe được lời Vương Phong nói, nhân viên an ninh này cũng toàn thân chấn động, người xa lạ tiến vào, hắn thật sự còn không phát hiện được.

Bốn phía tiểu khu đều là cameras, nếu có người tới gần phòng bảo an đều có thể nhìn thấy, chỉ là hơn nửa đêm rồi, ai ngồi đó đều sẽ rơi vào mơ hồ, Vương Phong cũng không có trách hắn. 

"Về sau anh chú ý hơn một chút là được, nếu là tôi thì không có gì  nhưng nếu như tôi là nữ mà bị thương, đó chính là do anh thất trách."

"Cái này anh yên tâm, về sau tôi khẳng định sẽ gia tăng chú ý, chỉ là người đến là ai vậy, lại còn tùy tiện mang theo bom."

"Đây chỉ là một sát thủ Bất Nhập Lưu mà thôi, anh không cần để ý, mà tin này anh cũng không cần tuyên truyền khắp nơi, để tránh gây nên khủng hoảng cho mấy hộ gia đình." 

"Tôi chắc chắn sẽ không nói."

Bảo an lắc đầu liên tục, nếu gây cho người khác khủng hoảng, mọi người đều chuyển khỏi nơi này, vậy hắn chính là tự đập nát bát cơm của mình nha.

Ở chỗ này chờ mấy phút, tiểu khu bên ngoài mới vang lên tiếng thắng xe cùng ánh sáng lập loè của xe cảnh sát. 

"Tiểu Tuyết mọi người không có sao chứ?"

Xe cảnh sát dừng ở biệt thự trước đó, Đường Ngải Nhu một mặt mỏi mệt từ trong một chiếc xe chui ra hỏi.

"Chúng tôi không có sao." 

Bối Vân Tuyết lắc đầu, sau đó có chút yêu thương nắm lấy tay Đường Ngải Nhu, nói:

"Cô nhìn cô một mặt mỏi mệt này, gần đây khẳng định là không chịu nghỉ ngơi đi? Tôi thấy là cô vẫn nên dẹp cái công việc này đi, chúng ta mấy chị em có thể làm việc với nhau."

"Chuyện này chúng ta sau này hãy nói, tôi vẫn nên xem trước một chút hiện trường phát hiện án." 

Vừa nói, Đường Ngải Nhu nhẹ vung tay lên, lập tức có bảy tám cảnh sát xông vào sân biệt thự, mang theo xẻng cuốc các loại, giống như một đám nông dân đến mùa gặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.