Ba người rất nhanh đi tới đài tỷ võ, mà hôm nay lúc ba người đến, xung quanh đã là biển người. Dương Hiểu Đồng đoán ba người bọn họ là người tới chậm nhất.
Hôm nay người tới so với hôm qua lại càng nhiều hơn, thậm chí còn rất nhiều người tuổi tác đã cao cũng tới xem tỷ võ, chính là vì nhìn trận tỷ võ hôm nay của cô và Diệc Hy.
Ở đây đại số người đều hướng về phía Diệc Ly, dù sao trước đây tất cả mọi người cho rằng thực lực Diệc Ly không được tốt lắm, nhưng hôm qua Diệc Ly và Diệc Cường tỉ thí khiến không ít người kinh ngạc, nên càng khiến mọi người càng quan tâm tới Diệc Ly hơn, muốn biết thực lực của cô mạnh như thế nào.
Nhìn thấy tình trạng như vậy, Diệc Hy cười: “Ly nhi, xem ra danh tiếng của Ly nhi ở Diệc gia chúng ta rất tuyệt nha! Những người này chắc đều vì em nên mới tới.”
“Nha?” Dương Hiểu Đồng thu hồi ánh mắt quan sát nhìn Diệc Hy: “Tại sao lại nói như thế?”
Diệc Đồng dẫn đầu nói: “Việc này còn không đơn giản sao, trước đây khi chị và hắn tỉ thí cũng chưa từng thấy xuất hiện nhiều người như vậy.”
“Ha ha” Dương Hiểu Đồng cười khẽ: “Mặc dù vì em mới tới nhưng chắc cũng có không ít người muốn chế giễu.” Đối với điểm này cô hiểu rất rõ.
Diệc gia gióng trống khua chiêng tuyên bố thân phận của cô, mà toàn bộ trưởng bối dòng chính đều đối xử rất tốt với cô, đột nhiên nhô ra một người lại được đãi ngộ như vậy, trong lòng bọn họ vẫn có chút không thăng bằng.
“Xem em chế giễu kìa? Ở trước mặt của em, bọn họ mới là chế giễu lớn nhất.” Diệc Hy đột nhiên nghiêm mặt nói, hắn thật vất vả mới tìm được em gái như Ly nhi, hắn muốn bảo hộ cô thật tốt, tuyệt đối không cho phép người khác thương tổn cô.
Nghe thấy lời Diệc Hy, trong lòng Dương Hiểu Đồng không khỏi ấm áp, ở Diệc gia có thể có hai người Diệc Hy và Diệc Đồng thật tình đối xử với cô, cô thực sự cảm thấy vận khí của mình rất tốt.
“Một lát nữa không được bởi vì em mà nương tay đó! Em muốn tỷ thí một trận thật tốt, đúng lúc kiểm tra thực lực của em, những người dưới đài với em mà nói đều không sao cả.” Chỉ có cô quan tâm nhân tài sẽ tạo thành ảnh hưởng gì với cô, người khác đối với cô đều không sao cả.
Diệc Hy nhìn thấy trong mắt Dương Hiểu Đồng lấp lánh ánh sáng hiếu chiến lập tức cười gật đầu.
Sau khi Diệc Hàn Hựu nhìn thấy ba người đến thì tuyên bố: “Diệc Hy đấu với Diệc Ly, tỷ võ hiện tại bắt đầu!” Hôm qua sau khi trở về hắn nói chuyện này cùng hội trưởng lão, mọi người đều có chút kinh ngạc, cho nên hôm nay hội trưởng lão có không ít người tới, ngay cả gia chủ Diệc Hàn Duệ cũng tới.
Chỉ có điều vị trí bọn hắn khá bí mật, những người khác đều nhìn không thấy mà thôi.
Đài cao hai mươi mét, Diệc Hy trực tiếp nhảy lên, chiêu thức ấy không phải người bình thường có thể làm được.
Dương Hiểu Đồng lại cười, ở trong ánh mắt thán phục của mọi người trực tiếp bay lên đài cao.
Không sai, chính là bay, khinh công của cô, tin rằng toàn bộ Diệc gia không có người nào có thể so với cô.
Diệc Hy nhìn thấy chiêu thức ấy của cô, trong mắt cũng hiện lên kinh diễm, phương thức tu luyện khinh công ở Diệc gia cũng không có. Nghe nói trước đây Diệc gia cũng có, chỉ có điều về sau không có bảo tồn tốt nên bị mất. Vì vậy toàn bộ người Diệc gia cũng không biết khinh công nhưng Dương Hiểu Đồng lại có. Việc này làm sao có thể không khiến người ta khiếp sợ?
Lúc này Diệc Hy mới phát hiện bí mật trên người em gái mình quả thực không ít, xem ra mình lo lắng mấy chuyện kia chỉ dư thừa.
Hai người đứng hai bên đài tỷ võ, chắp tay hành lễ đối phương, tỉ thí chính thức bắt đầu.
Đối mặt với cao thủ như Diệc Hy, Dương Hiểu Đồng lựa chọn chủ động xuất kích, bọn họ sẽ không dùng mấy thủ đoạn công kích cổ võ, cô cũng sẽ không dùng, duy nhất học được chính là long ngâm cửu thiên, hiển nhiên đây không phải chiêu thức sử dùng ngay từ đầu.
Khoảng cách trăm mét, trong nháy mắt Dương Hiểu Đồng đã xuất hiện trước mặt Diệc Hy, hiện tại ưu thế lớn nhất của cô là tốc độ, đương nhiên phải lợi dụng.
Một quyền đánh úp về phía khuôn mặt Diệc Hy, đối với tốc độ Dương Hiểu Đồng, Diệc Hy phản ứng hơi chậm, thật sự quá nhanh rồi, chỉ có điều dù sao thực lực của hắn nên hắn lập tức kịp phản ứng chuẩn bị ngăn trở tay Dương Hiểu Đồng, nhưng lúc này khóe miệng Dương Hiểu Đồng lại hiện lên nụ cười, bởi vì nắm tay của cô rất nhanh chuyển hướng, lấy góc độ xảo quyệt đánh úp về phía trước ngực Diệc Hy.
Tốc độ cực nhanh, mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, thậm chí có người căn bản không có thấy rõ động tác thì nắm tay Dương Hiểu Đồng đã đến trước ngực Diệc Hy, lúc này cho dù Diệc Hy biết vị trí công kích của cô cũng không có cách nào chống lại.
Dương Hiểu Đồng một quyền ầm ầm đánh vào Diệc Hy, chỉ có điều Diệc Hy cũng không phải Diệc Cường có thể sánh bằng, cho dù bị đánh trúng Diệc Hy cũng chỉ lui về phía sau mấy bước.
Người ở dưới đài nhìn thấy Dương Hiểu Đồng một chiêu đã đánh trúng Diệc Hy đều sửng sốt, không phải chứ? Diệc Hy cũng không thể chặn lại? Cái này cũng quá kinh khủng rồi.
Phải biết rằng cho dù là Diệc Đồng, chiêu thứ nhất cũng không thể công kích được Diệc Hy!
Trong đầu mọi người ở đây đều hiện lên một ý nghĩ: Chẳng lẽ thực lực Diệc Ly còn mạnh hơn Diệc Đồng?
Lúc này Diệc Đồng đứng ở phía dưới nhìn trận đấu, không chỉ không có biểu tình phiền muộn, ngược lại trên mặt còn hiện lên nụ cười, đáng đời: Ha ha, hôm qua tức giận, hôm nay để Ly nhi xả giận giúp mình.
Ở trong mắt cô, thực lực Ly nhi càng cao càng tốt, như vậy địa vị trong gia tộc sẽ càng ngày càng quan trọng. Cô thật tâm muốn Ly nhi tốt.
“Không ngờ tốc độ của em lại kinh người như vậy, tiếp theo anh phải chú ý rồi.” Diệc Hy cười nói.
“Ha ha, em nghĩ với anh thì em chỉ có một ưu thế tốc độ thôi.” Dương Hiểu Đồng nói rất thẳng thắn. Quả thực, cô chỉ có ưu thế tốc độ, đã học đấu cận chiến với thượng tá Forlani, nếu Diệc Hy sử dụng bí tịch võ công thì cô căn bản không tới gần người anh ấy được.
Diệc Hy tập trung nội lực đến trên hai tay của mình, hai tay rất nhanh cuốn lại, tạo thành một chữ “Tù” thật lớn, Dương Hiểu Đồng từ trên chữ đó có thể cảm nhận được áp lực cực lớn, chắc muốn dùng nó để vây khốn mình.
Nếu bị vây khốn, vậy kết quả cuộc tỷ thí này đã có thể thấy, nhưng Dương Hiểu Đồng cô sao lại dễ dàng bị nhốt như vậy?
Khi chữ tù cách xa cô hai thước, cô rất nhanh né tránh, sau một khắc, mọi người lại phát hiện trên đài tỷ võ xuất hiện hai Dương Hiểu Đồng.
Chữ tù tự vây một Dương Hiểu Đồng tại chỗ nhưng mà sau một khắc, Dương Hiểu Đồng đó lại biến mất, một Dương Hiểu Đồng khác vẫn đứng ở bên kia đài tỷ võ.
Hóa ra, người chữ tù vây lại là tàn ảnh của Dương Hiểu Đồng, bởi vì tốc độ quá nhanh mà tạo thành tàn ảnh.
Nhìn thấy tốc độ như vậy, đừng nói người khác, ngay cả Diệc Hàn Duệ cũng không thể bình tĩnh, không khỏi đứng lên nhìn, trên mặt tràn đầy kinh ngạc, chỉ có điều sự vui vẻ còn nhiều hơn.
Một màn kế tiếp lại càng có nhiều kịch tính hơn. Mặc dù thực lực Diệc Hy rất mạnh, Dương Hiểu Đồng công kích không tạo thành hiệu quả gì, nhưng tốc độ của Dương Hiểu Đồng lại khiến cho Diệc Hy đau đầu, bởi vì hắn phát ra công kích đều bị Dương Hiểu Đồng trốn tránh từng chiêu.
Uy lực công kích mạnh mẽ cũng không tạo được hiệu quả a, giống như đang chơi mèo bắt chuột vậy, hai người không ngừng truy đuổi trên đài tỷ võ, nhưng trước sau không có kết quả, ở đây người nhìn thấy đều sửng sốt.
“Long ngâm cửu thiên!” Diệc Hy lại lần nữa sử dụng chiêu thức hôm qua đánh bại Diệc Đồng, bởi vì con rồng có thể từ vị trí người đó mà chuyển động.
Thấy Diệc Hy sử dùng một chiêu này, ánh mắt Dương Hiểu Đồng sáng ngời, chợt hai tay cũng nhanh chóng cuốn, rất nhanh, phía trước Dương Hiểu Đồng cũng tạo thành một thần long màu vàng.
Mọi người vừa nhìn lập tức phát hiện hai con rồng này khác nhau, mặc dù con rồng mà Dương Hiểu Đồng ngưng tụ thể tích nhỏ hơn so với Diệc Hy, nhưng so với con rồng mà Diệc Hy ngưng tụ ra lại cô đọng hơn không ít!
“Gia chủ, tinh thần lực Diệc Ly không tệ, ngưng tụ ra rồng rất cô đọng, ngay cả Diệc Hy cũng kém hơn.” Nhị trưởng lão nhìn tình hình trên đài nói.
Diệc Hàn Duệ gật đầu, trên mặt đều là mừng rỡ: “Ở tuổi này, tinh thần lực có thể đạt đến trình độ mạnh như vậy, thật sự kinh người, dù sao tinh thần lực cũng không dễ tăng như nội lực.” Dừng lại một lát sau tiếp tục nói: “Thực lực Ly nhi quả thực kém Diệc Hy chút, nội lực của Ly nhi không thâm hậu bằng nhưng thủ đoạn của Ly nhi cũng không ít, tốc độ kia thật sự khiến người ta thán phục.”
“Ly nhi ở bên ngoài nhiều năm như vậy nhưng không hề kém hơn so với người lớn lên trong gia tộc.”
“Đúng vậy, Ly nhi thật sự có bản lĩnh, ha ha.” Diệc Hàn Duệ rất tự hào nói: “Mặc kệ hôm nay thắng hay thua, tương lai Ly nhi sẽ có tiền đồ rộng mở, nhìn tốc độ này của con bé, bảo đảm an toàn của mình tuyệt đối không có vấn đề, cứ dựa theo lời Vĩnh Khôn nói mà làm đi, để Ly nhi tiến quân đội, năng lực của con bé mới có thể phát huy tốt nhất.”
“Như vậy cũng tốt!” Trong lòng Nhị trưởng lão lập tức hiểu, xem ra sau này địa vị Diệc Ly còn cao hơn, về sau người nối nghiệp bên quân đội rất khả năng chính là con bé.
Hai cự long ầm ầm đụng thẳng vào nhau, quấn quanh cuốn lấy đối phương, kèm theo từng tiếng rồng ngâm, một màn này quả thực cực kỳ đồ sộ và chói mắt.
Sau một lát, hai con rồng lại đồng thời tiêu tan, nói cách khác hai người đánh hòa nhau!
Đài thi đấu lại lần nữa sôi trào, Diệc Ly lại đánh hòa Diệc Hy! Đánh hòa với thiên tài chói mắt nhất Diệc gia bọn họ, ý nghĩa đó có thể nghĩ.
Lúc này, chủ trì tỷ võ đại trưởng lão Diệc Hàn Hựu lên tiếng, hắn dựa theo ý tứ gia chủ nói: “Hôm nay tỷ võ hai người lấy kết quả hòa kết thúc!”
Đối với lần này, mọi người cũng không có tranh luận, dù sao lấy tốc độ của Dương Hiểu Đồng, Diệc Hy căn bản không đuổi kịp, hai người một truy một trốn không biết tới khi nào mới có thể kết thúc, như vậy không có kết quả tỷ võ đương nhiên lấy kết cục hòa nhau!
Kết quả đã có, mọi người đều nhao nhao rời đi, chỉ có điều toàn bộ mọi người vẫn đang thảo luận tất cả chuyện vừa phát sinh, hiển nhiên hôm nay bọn họ đã gặp quá nhiều chấn động, ngay cả ánh mắt nhìn Dương Hiểu Đồng cũng xảy ra không ít biến hóa.
Ba người tụ tập cùng một chỗ, Diệc Đồng cao hứng nói: “Ly nhi, thật không nghĩ tới thực lực của em lại mạnh như vậy, ha ha, lần này Diệc Hy phải kinh ngạc nha, nhưng coi như giúp chị xả giận, thật sự là em gái tốt của chị.”
“Đấy là đương nhiên, ha ha.” Dương Hiểu Đồng cười nói.
“Ly nhi, tiếp theo em chuẩn bị làm sao bây giờ?”
Dương Hiểu Đồng trầm mặc chốc lát rồi nói: “Em chuẩn bị ngày mai rời đi, dù sao em vẫn còn có rất nhiều chuyện phải làm.” Ám Kim Mai Côi còn rất nhiều chuyện phải xử lý, cô không có khả năng buông tha sự nghiệp mình một tay sáng lập, hơn nữa mình cũng phải nói rõ với ba mẹ Dương.