Ngay lúc ba người nói
chuyện phiếm, đột nhiên một tiếng đàn dương cầm dễ nghe theo trung tâm
hội trường truyền tới, ba người chuyển mắt qua lại nhìn thấy Thiệu Vi
Nhi đang đàn đàn dương cầm.
Ánh đèn sáng ngời chiếu trên người của cô ta, phát ra một chút hào quang tỏa sáng, vương miện kim cương kia ở dưới ánh đèn phản xạ tia sáng chói mắt, khóe miệng câu dẫn ra độ cung thích hợp, đầu ngón tay ở dương cầm
nhảy múa, nhìn như vậy thực sự như một nàng công chúa.
Nếu như Dương Hiểu Đồng chưa cùng cô ta nói chuyện sẽ cảm thấy như thế,
thế nhưng bây giờ liền tuyệt đối sẽ không, bởi vì cô đã đầy đủ thấy rõ
chân diện mục nữ nhân này.
“Vi Nhi dương cầm có tiến bộ.” Trương Doãn Kiệt cười nói
Doãn Lăng Hạo và Dương Hiểu Đồng đối với Thiệu Vi Nhi đều không có cảm giác, cho nên cũng không để ý “Chúng ta vẫn cần đợi đến yến hội kết thúc sao?” Dương Hiểu Đồng mở miệng hỏi
“Không cần, vấn đề về sau ba anh sẽ giải quyết, một hồi chúng ta có thể ly khai.” Doãn Lăng Hạo cười trả lời, hắn cũng biết yến hội như vậy sẽ khiến cô phiền chán.
Ba người thương lượng một hồi lúc nào có thể rời đi, Thiệu Vi Nhi biểu
diễn đã kết thúc, tiếng vỗ tay dường như Lôi Minh vang vọng toàn bộ hội
trường, Thiệu Vi Nhi mặt mỉm cười đáp lễ, thoạt nhìn ngọt động lòng
người, thu được khen ngợi cua mọi người, mỗi một người đều tán thưởng
Thiệu Vi Nhi này.
Thiệu Vi Nhi nhìn Dương Hiểu Đồng đứng ở bên cạnh Doãn Lăng Hạo và
Trương Doãn Kiệt trò chuyện bộ dáng hài lòng, nội tâm tràn đầy phẫn nộ,
nữ nhân này có cái gì tốt, anh Lăng Hạo thích cô ta, liền ngay cả anh
Doãn Kiệt cũng đối tốt với cô ta như vậy, mình ở đây đánh đàn ánh mắt
hai người bọn họ vậy mà dừng lại ở trên người Dương Hiểu Đồng.
Cầm micro lên nói, “Bạn gái anh Lăng Hạo _ Dương Hiểu Đồng hẳn là
cũng có tài nghệ biểu diễn đi? Liền đánh một bản cho mọi người chúng ta
thưởng thức thế nào?” Một bình dân, cô cũng không tin cô ta sẽ biết đàn đàn dương cầm, dù cho biết bất quá cũng là da lông mà thôi, dưới
tiếng đàn chính mình, tiếng đàn của cô ta bất quá là tạp âm!
Doãn Lăng Hạo và Trương Doãn Kiệt đồng thời nhíu mày, Thiệu Vi Nhi này
rõ ràng là cố ý làm khó dễ, Thiệu Vi Nhi cầm kỹ là mọi người đều biết,
mà Dương Hiểu Đồng lại không có kinh nghiệm phương diện này, này không
phải rõ ràng muốn cho cô ấy xấu mặt sao?
Dương Hiểu Đồng khóe miệng câu dẫn ra một nụ cười chế nhạo, liền biết nữ nhân này sẽ không chịu để yên, không ngờ sẽ ra một chiêu như thế!
“Du Du, thực sự là cám ơn ngươi, ngươi thật là bảo bối của ta a!” Dương Hiểu Đồng ở trong lòng thì thầm, nếu như không phải Du Du nói cho cô, hôm nay thật là bị bêu xấu.
Du Du nghe thấy Dương Hiểu Đồng nói cười rất đắc ý “Ha ha, đấy là đương nhiên! Ngươi sẽ không buồn nôn như vậy a, dù sao ngươi luyện hai thủ khúc, làm được a.”
Lúc này tầm mắt mọi người toàn bộ đều tập trung ở trên người Dương Hiểu
Đồng, nhìn thấy cô không có động tác, tiếng nghị luận nổi lên bốn phía,
nhìn thấy tình hình này, trong mắt Thiệu Vi Nhi vẻ đắc ý càng sâu, cô ta biết cô nhất định không được, cô ấy nếu như thật có thể đánh đàn, thế
giới này liền thực sự huyền huyễn.
“Hiểu Đồng, em có thể không đi.” Doãn Lăng Hạo lo lắng nói, Vi
Nhi này thực sự là, Hiểu Đồng từng học dương cầm sao? Cô cũng chỉ là
xuất thân trong gia đình bình thường, dương cầm cũng chỉ ở trường học
thấy qua, hắn không nghĩ đến sẽ làm cô đối mặt cục diện xấu hổ như vậy.
Dương Hiểu Đồng chuyển mắt sang, cho hai người một nụ cười an tâm, “Yên tâm đi, ta không có vấn đề.”
Mặc dù hai người trong lòng đều rất lo lắng, nhưng nhìn cô cười như vậy
lại cảm thấy rất an tâm, cho nên trong lúc nhất thời hai người cũng
không có ngăn cô lại.
Dương Hiểu Đồng mặt mang theo tươi cười đi tới hội trường, nhìn vẻ mặt
đắc ý của Thiệu Vi Nhi, trong mắt đều là vẻ khinh thường, cô ta cũng chỉ có thể nghĩ ra biện pháp như thế đi.
Nhìn thấy Dương Hiểu Đồng lên sân khấu, mọi người nhao nhao vỗ tay, muốn nhìn xem bạn gái Doãn Lăng Hạo có phải hay không rất ưu tú, mà lúc này, Nghiêm Tuấn Trạch lên tiếng “Khó có được cơ hội như vậy, ta liền cùng vị tiểu thư này hợp tấu đi.” Trên mặt như cũ là ki nụ cười sáng lạn, mê hoặc tâm trí mọi người.
Chuyện như vậy mọi người tự nhiên sẽ không cự tuyệt, mặc dù cảm thấy có
chút kỳ quái, nhưng bọn họ hợp tấu vẫn làm cho người ta chờ mong, nhìn
thấy mọi người đều đồng ý, Nghiêm Tuấn Trạch đi tới bên người Dương Hiểu Đồng, cầm đàn violin để ở một bên lên.
Dương Hiểu Đồng rất kinh ngạc, không ngờ Nghiêm Tuấn Trạch sẽ tới, ai
biết Nghiêm Tuấn Trạch nhìn thấy cô còn nháy nháy mắt, cái này cô liền
hiểu hắn là đến giúp cô, lập tức đáp lại một nụ cười cảm kích.
Hai người làm động tác mặc dù người khác nhìn không thấy, thế nhưng
Thiệu Vi Nhi một bên lại thấy rõ, lập tức càng vô cùng phẫn nộ, vì sao
bọn họ đều giúp đỡ Dương Hiểu Đồng? Liền ngay cả Nghiêm Tuấn Trạch cũng
như vậy, thực sự là hỏa đại!
Tuấn nam, mỹ nữ tổ hợp một chỗ khiến mọi người càng tăng thêm hảo cảm,
tiếng đàn dương cầm ưu nhã từ đầu ngón tay Dương Hiểu Đồng vang lên, phi thường nối liền, liền mạch lưu loát, dường như là do một nghệ sĩ dương
cầm trứ danh vô cùng thành thạo đánh đàn, so với Thiệu Vi Nhi không kém
chút nào, làm cho người ta nhắm mắt lại hưởng thụ âm nhạc tuyệt vời này.
Nghiêm Tuấn Trạch đàn violin càng hoàn mỹ, nhìn hắn như vậy càng thêm
thành thục, tràn ngập mị lực, hai người hợp tác thiên y vô phùng, bởi vì hai loại nhạc khí hợp lại, so với một loại nhạc khí diễn tấu càng phong phú rất nhiều, hai loại thanh âm đan vào cùng một chỗ, tạo thành nhất
thể, làm cho người ta dư vị vô hạn.
Thanh âm dễ nghe hội trường vang vọng, lần đầu tiên hợp tác lại có thể
thành công như thế, xác thực làm cho người ta kinh ngạc. Diễn tấu sau
khi hoàn thành, hai người nhìn nhau cười.
Tiếng vỗ tay như sấm lại lần nữa vang lên, so với tiếng vỗ tay cho Thiệu Vi Nhi mạnh hơn rất nhiều, “Quá tuyệt vời, thực sự là quá tuyệt vời!” Các tân khách nhịn không được nói
Người ở dưới đài cũng nhao nhao tán đồng, Dương Hiểu Đồng thi lễ một cái sau đó đi xuống, nhìn vẻ mặt phẫn nộ của Thiệu Vi Nhi, thản nhiên nói
một câu “Rất thú vị?” Sau đó ly khai, cô ta rất muốn nhìn thấy cô bị người cười nhạo, hết thảy đều sẽ bị cô cười nhạo lại.
Chỉ để lại vẻ mặt phẫn nộ Thiệu Vi Nhi đứng ở tại chỗ, hai tay nắm chặt, móng tay đã cắm vào da thịt, lần đầu tiên bị một người nữ sinh chọc tức thành như vậy!
Bình thường những nữ sinh như vậy, dưới thủ đoạn của cô ta không ai không bại trận chứ? Cô tại sao có thể?
“Vừa rồi cám ơn anh, lần thứ hai giúp tôi.” Dương Hiểu Đồng thật tình nói cám ơn.
Nghiêm Tuấn Trạch khoát tay nói, “Không cần, dù cho anh không lên đài, em cũng có thể đối phó, không phải sao?” Không ngờ cô còn có thể làm được chuyện này, cô thực sự khiến hắn kinh
ngạc, bất quá lần này cơ hội vừa lúc để hắn tiến vào thế giới của cô,
sau này tiếp xúc cũng dễ dàng.
“Thế nhưng dù sao anh cũng giúp tôi a, ha ha.”
“Hiện tại chúng ta là bạn sao?” Nghiêm Tuấn Trạch hỏi.
“Đương nhiên!” Cô không nghĩ đến tại đây, dưới dạng tình huống
này hắn sẽ ra giúp, nam sinh này giúp cô hai lần, không phải không thừa
nhận cho cô ấn tượng thật tốt.
Doãn Lăng Hạo và Trương Doãn Kiệt cũng đi tới “Không ngờ em có thể đàn dương cầm tốt như vậy? ” Doãn Lăng Hạo than thở, chỉ là trong lòng càng thêm nghi hoặc, Hiểu
Đồng sao có thể đàn đàn dương cầm a? Hơn nữa còn đàn tốt như vậy, không
có trải qua huấn luyện chuyên nghiệp căn bản không đạt được trình độ
này.
“Ha ha, may mắn mà thôi, kỳ thực ta nói cho các anh biết, ta chỉ biết đàn hai thủ khúc mà thôi a.” Dương Hiểu Đồng làm quái nói, không ngờ đến một chuyến còn biết nhiều thêm mấy bằng hữu, đáng giá!
“Ha ha ~” Dương Hiểu Đồng bộ dáng khiến ba người vui sướng
cười, có thể khiến các tân khách nhao nhao nhìn kỹ, nhưng cũng lộ ra
tươi cười, trẻ tuổi chính là tốt! Chỉ có Thiệu Vi Nhi nhìn bọn họ, âm
thầm nói “Dương Hiểu Đồng, ta sẽ không bỏ qua cho cô!”