Cực Phẩm Thiên Kiêu

Chương 82: Xử lý Lâm Hoành



Edit: Sally

Khi Dương Hiểu Thần về đến nhà, phát hiện bầu không khí này thần kỳ quỷ dị, cha mẹ rất cao hứng kêu ba vị nam sinh đẹp trai ăn cơm, mà chị hai nhà mình thì vẻ mặt hậm hực ngồi ở trên sô pha nhìn bọn họ ăn cơm, đây tuyệt đối là biểu tình hiếm thấy, nhiều năm như vậy, hắn cho tới bây giờ chưa từng thấy chị hắn lộ ra vẻ mặt này, trái lại rất đáng yêu.

“Hiểu thần a, con thế nào cũng đã trở về? Nhanh lên một chút đi rửa tay sau đó cùng nhau ăn cơm!” Bà Dương nhìn thấy con trai đã trở về cũng có vẻ rất cao hứng cùng hắn nói một câu, sau liền tiếp tục ngồi xuống nghe Doãn Lăng Hạo bọn họ nói cười, kia gọi một kỳ lạc ấm áp a!

Dương Hiểu Thần nhìn thấy màn này sau cũng hiểu một ít, lập tức nhảy đến bên cạnh chi hai nhà mình nhỏ giọng nói “Chị, đây là có chuyện gì? Em hình như cũng không bao lâu không trở về a, thế nào cảm giác không giống nhau?”

Lần trước trong nhà dọn nhà sau hắn liền tới đây xem qua, nhưng thật cũng không có mấy ngày, thế nào biến hóa lớn như vậy?

Dương Hiểu Đồng vẻ mặt tối tăm nhìn năm người trên bàn kia hòa thuận vui vẻ ấm áp, chậm rãi nói “Nói chung chính là hai chúng ta mấy ngày không ở đây, mấy người này thừa dịp mà vào đem ba mẹ tẩy não, ngươi thấy được không? Đối với bọn hắn so với đối hai chúng ta còn thân hơn.“

Dương Hiểu Thần xem xét cẩn thận liếc mắt một cái, trước đây lúc hắn trở lại, ba mẹ đối với hắn rất vui vẻ, hôm nay trở về liền nói một câu sau cái gì cũng không để ý nữa, “Đích xác a, bất quá chị hai, ba nam sinh này hình như là bạn của chị đi. Như thế lấy lòng ba mẹ vậy, nguyên nhân này không cần nói cũng biết a!” Trong mắt thoáng hiện ý cười hàm xúc, n ba nam sinhày lần trước lúc hắn trở lại liền theo mẹ chỗ đó nghe nói.

Chỉ bất quá lúc trở lại cũng không đúng dịp, cho nên không nhìn thấy được ba người bọn họ, không nghĩ tới hôm nay trái lại nhìn thấy, rất hiển nhiên ba người này đều là nhân trung long phượng, nhìn suất lại kim, trọng điểm là ba người cùng đi lấy lòng ba mẹ nói rõ chính là đối chị hắn có ý tứ, lấy lòng ba mẹ vợ tương lai, này vốn chính là rất quan trọng a!

Nghe nói vậy, Dương Hiểu Đồng sửng sốt, cô vẫn thật không nghĩ tới có một nguyên nhân như thế ở trong đó a.

Đích xác, bọn họ làm như vậy nguyên nhân là tại sao vậy chứ? Nghĩ nghĩ Dương Hiểu Đồng cảm giác mình bị Hiểu Thần trêu chọc, “Tiểu tử ngươi nói cái gì kia? Còn không mau một chút đi rửa tay ăn cơm?”

Dương Hiểu Thần thấy Dương Hiểu Đồng bộ dáng kia, trên mặt rõ ràng mang nụ cười xấu xa liền đi ăn cơm, mà lúc này Trương Doãn Kiệt lại đi tới, ngồi ở bên cạnh Dương Hiểu Đồng, thanh âm ôn nhuận như ngọc truyền vào trong tai Dương Hiểu Đồng “Hiểu Đồng, em thế nào không ăn cơm?” (Sally: đó là lý do ta thích anh ấy, rất tâm lý, đôi khi những hành động nhỏ như vậy ko làm người ta cảm động liền, nhưng từng việc quan tâm nhỏ khiến đối phương thành thói quen, sau phát hiện bản thân mình thích người này lúc nào ko hay a.)

Thân hình cao lớn chặn dương quang kim sắc kia, bóng mờ phóng ở trên người nàng không chút nào không cho nàng cảm thấy tối tăm, có lẽ ở địa phương nào có Trương Doãn Kiệt luôn luôn tràn ngập ấm áp “Ta vừa ăn một ít, không thấy đói, anh ăn chưa?”

“Như nhau. Chuyện ở trường học anh có nghe nói, rất xin lỗi anh không thể đúng lúc đuổi tới, về sau không phiền toái gì đi?” Trương Doãn Kiệt lời nói lại có một chút tự trách và ảo não, tuấn dung kia luôn luôn mang theo tươi cười gió xuân lúc này cũng nhíu mày.

Chẳng biết tại sao, Dương Hiểu Đồng không thích bộ dáng Trương Doãn Kiệt cau mày, cô thích nhìn nụ cười của hắn, có lẽ loại người như hắn căn bản không thích hợp đau thương, tay không khỏi đem chân mày Trương Vân Kiệt hơi nhăn lại vuốt lên, cười nói “Ta không sao, dù cho bị đuổi khỏi trường học cũng không có vấn đề gì, không cần lo lắng!”

Nếu như là bởi vì mình mà làm cho hắn ưu sầu, cô sẽ cảm giác mình làm chuyện không đúng nhất trên thế giới, khiến nam sinh ôn nhu như thiên sứ phải ưu sầu, đây tuyệt đối là thiên đại quá sai trái.

Phát hiện động tác Dương Hiểu Đồng vô cùng thân thiết, Trương Doãn Kiệt cười “Sau này có chuyện gì, gọi điện thoại cho anh, anh nhất định sẽ ở trước chạy tới!” Không có thể bảo vệ tốt cô là sai lầm của hắn.

Nhìn vẻ mặt chân thành của Trương Doãn Kiệt, Dương Hiểu Đồng gật gật đầu “Được.” Mặc dù không biết Doãn Kiệt vì sao lại quan tâm chuyện này như thế, cũng hoặc là không rõ vì sao hắn muốn giúp cô như vậy, thế nhưng này đều không phải vấn đề, trọng điểm ở chỗ cô tin tưởng hắn.

Trương Doãn Kiệt theo trong khung chính là người có thể khiến cho người khác phải tin tưởng, từ lúc bọn họ nhận thức đến hiện tại hắn tựa hồ vẫn luôn giúp cô, ở vũ hội hắn giúp cô chặn Thiệu Vi Nhi, ở tiệm bán quần áo hắn giúp cô chặn Lý tiểu thư, ở trường học hắn giúp cô chặn Trình Thiên Lỗi, trong thời gian gặp mặt tựa hồ hắn vẫn luôn đang giúp cô.

Ngay hai người chuẩn bị tiếp tục nói chuyện, Doãn Lăng Hạo cũng đi tới “Hiểu Đồng a, hôm nay thế nào nói ít như vậy, một người ngồi ở đây a?” Tròng mắt màu rám nắng như bảo thạch lóng lánh mê người, tươi cười kia nhợt nhạt như trước đọng ở môi hắn.

Vốn, Dương Hiểu Đồng phiền muộn với Doãn Lăng Hạo quá biết lấy lòng ba mẹ cô, thế nhưng nhìn hắn bộ dạng này, cô lại không biết nên nói cái gì cho phải, thực sự là thất bại. Mặc dù cô đối soái ca có lực miễn dịch, thế nhưng người ta vẻ mặt vô tội nhìn ngươi, ngươi cũng không biết phải nói gì a!

Dù sao hắn cũng không làm sai cái gì, chẳng qua là khiến ba mẹ hài lòng thuận tiện lại đến cọ bữa cơm mà thôi, lấy thân phận bọn họ ăn cơm cũng không đơn giản, bất quá. “Anh gần đây mỗi ngày đều tới đây sao?”

Đối với Dương Hiểu Đồng đáp phi sở vấn (không trả lời câu hỏi của đối phương, mà nói sang chuyện khác), Doãn Lăng Hạo cũng không để ý chút nào, ngồi ở bên cạnh Dương Hiểu Đồng nói, “Gần đây thường tại đây, ở nhà em so với ở nhà anh thoải mái hơn, cho nên vẫn ở nhà em, không để ý đi?”

Dương Hiểu Đồng lắc lắc đầu, trước cũng không phải thật phiền muộn, “Không có việc gì a! Dù sao nơi này là nhà anh Doãn Kiệt, anh hỏi hắn là được rồi, ta không ý kiến, vừa lúc ba mẹ ta cũng có bạn không phải sao?”

“Doãn Kiệt khẳng định không ý kiến, em sau này cũng nên thường trở về đi, em xem ba mẹ em hai người cùng nhau rất cô đơn a!” Quan trọng là em không trở về anh thế nào thấy em a! Lại tìm không được cái lý do gì tốt đi tìm em…

Dương Hiểu Đồng lông mày chau lại, “Nhìn bộ dáng hai người bọn họ, hoàn toàn không cảm giác được cô đơn a, vừa lúc có các anh ở cùng thay ta liền càng không cần lo lắng.”

“Như vậy sao được, các ngươi cũng phải trở về trường a, nếu không ba mẹ em sẽ bị chúng ta đoạt.” Doãn Lăng Hạo có chút cấp thiết nói, bây giờ là đem ông bà Dương làm cho họ rất vui vẻ, nghĩ đến bọn họ tương lai đối với mình cũng sẽ không có ý kiến gì, thế nhưng chính chủ còn có vấn đề rất lớn a!

Thế nào cảm giác cô đối chuyện tình cảm phản ứng trì độn như vậy? Mình không phải là muốn chọn thời cơ tốt để biểu hiện sao? Nhưng mình trừ lần trước ở vũ hội và bệnh viện ra có thể cùng cô tiếp xúc thời gian rất ngắn a, có thể hay không ra vẻ mình rất tùy tiện? Ôi… Quấn quýt.

Dương Hiểu Đồng lại là không rõ ý tứ Doãn Lăng Hạo, nhìn bộ dáng hắn hi vọng chính mình thường thường trở về khiến cô trái lại không lo lắng, ba mẹ nhà mình thế nào cũng sẽ không đem cô cùng Hiểu Thần cấp quên.

Nghiêm Tuấn Trạch ăn cơm xong cũng qua đây, nhìn thấy ba nam sinh cùng nhau vây quanh ở bên người Dương Hiểu Đồng, ông bà Dương và Dương Hiểu Thần đều vẻ mặt ái muội tươi cười, không ngờ Hiểu Đồng mị lực lớn như vậy, loại nam sinh cấp bậc có thể này có thể được một đã rất giỏi, kết quả liền có đến ba, không chỉ đối Dương Hiểu Đồng tốt, đối với bọn họ cũng tốt.

Một điểm làm cho người ta không nói được lời nào nhất, là Dương Hiểu Đồng còn giống như không có cảm giác? Điểm này thật là làm cho người hãn, chỉ có Dương Hiểu Thần có lẽ minh bạch, chị hai của mình cùng Trình Thiên Lỗi chia tay cũng không có mấy tháng, quan trọng là lần này cô tuyệt đối bị thương rất nặng, khi đó thời gian Dương Hiểu Đồng nhắc tới Trình Thiên Lỗi trên mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc, thế nhưng về sau kết quả là cái gì?

Hoặc cũng không dễ dàng tin nữa, cho dù mấy nam sinh này có bao nhiêu ưu tú, cô cũng không có khả năng nhanh như vậy tiếp thu, xem ra mấy vị soái ca này đích tình lộ (con đường truy tìm tình yêu) gập ghềnh a! Bất quá hắn cũng xác định anh rể tương lai của mình chính là một trong ba người bọn họ, đích xác bất luận là người nào hắn đều hài lòng.

Buổi chiều Dương Hiểu Đồng nói có việc đó là đi đổ thạch tràng, lần trước sự tình giáo huấn Lâm Hoành gặp được Tống gia sau chết non, hôm nay mặc kệ thế nào cũng phải đem chuyện này đối phó, trên người bị kẻ này thống một đao vẫn là do hắn ban tặng, dù sao hắn cùng Trình Thiên Lỗi như nhau đều là lạn người, thù này bất báo phi nữ tử (thù này không báo không phải nữ nhân).

Nói tới Lâm Hoành, Dương Hiểu Đồng trái lại nhớ lại Ngô Đại Hải, mấy ngày này đều không thấy bọn họ đến tìm cô gây phiền phức, thật là có chút kỳ quái. Theo lý thuyết bọn họ không nên buông tha cô mới đúng, dù sao lão đại hắc bang không phải đều rất quan tâm mặt mũi sao? Trong khoảng thời gian này hình như thần kỳ yên lặng a, có chút giống yên tĩnh trước cơn bão.

“Ta cũng cảm thấy có chút kỳ quái, một hồi ta nghiên cứu một chút, ngươi bây giờ có Tống gia bọn họ đứng ở phía sau, nói như thế nào đều so với trước đây tốt hơn rất nhiều, mặc dù bọn họ hắc bang thế lực không nhỏ, thế nhưng dù gì cũng không thể bại lộ dưới ánh mặt trời, nếu như bọn họ biết Tống gia, chưa có tới tìm ngươi phiền phức cũng bình thường, bất quá Ngô Đại Hải sẽ tới hay không cũng không biết.“

Dương Hiểu Đồng gật gật đầu “Ta biết.” Đích xác, lấy địa vị người nhà Tống gia, bọn họ không dám động chính mình, huống chi lần trước ở phút cuối cùng Nghiêm Tuấn Trạch, Trương Doãn Kiệt, Doãn Lăng Hạo tới cứu mình, nếu như bọn họ trở lại tra liền sẽ phát hiện thân phận của bọn họ cũng không bình thường, theo mà đối với mình cũng phải hảo hảo nghiên cứu một chút.

“Hiện tại ngươi mỗi ngày phải tiếp tục theo Forlani luyện tập đi, thân thủ thật đúng là rất quan trọng.” Du Du thở dài một hơi nói, đề thăng năng lực tự bảo vệ mình quan trọng nhất, nó chính là lo lắng Hiểu Đồng bị thương.

Nghe thấy lời Du Du, Dương Hiểu Đồng cũng biết nàng quan tâm chính mình “Yên tâm đi! Ta biết, bọn hắn bây giờ dù cho muốn động thủ cũng phải suy nghĩ rất nhiều mới được.”

Hỏi thăm một phen sau, Dương Hiểu Đồng mới tìm được nơi ở của Lâm Hoành, chỗ ở của hắn cùng tiểu gia đình bình thường không sai biệt lắm, Dương Hiểu Đồng nghe thấy bên trong có tiếng vang liền trực tiếp phá cửa mà vào, Lâm Hoành nghe thấy trước cửa có động tĩnh lớn như vậy vội vàng chạy đến nhìn “Con mẹ nó đứa nào không có mắt a, đạp phá cửa ta muốn ngươi bồi!”

Nhưng mà lời này ngay khi Lâm Hoành gặp được người ngoài cửa líu ríu chỉ tay, “Ngươi… Sao ngươi lại tới đây?”

Lâm Hoành sắc mặt cấp tốc tái nhợt, lần trước nữ nhân này khủng bố hắn thật đã kiến thức, ngay cả Ngô Đại Hải đều đánh không lại cô ta, nhất là chính mình lần trước còn hại cô bị thương, này cô ta chắc chắn sẽ không đơn giản buông tha chính mình … Nghĩ đến khả năng hậu quả kia, tim của hắn liền rét lạnh.

Trước hắn chính là lo lắng vấn đề này cho nên vẫn trốn ở bên ngoài không trở về, thế nhưng mấy ngày này vẫn chưa gặp được Dương Hiểu Đồng đến tìm hắn gây phiền phức còn tưởng rằng cô không tìm, kết quả hắn vừa trở về Dương Hiểu Đồng đã tới rồi, không xui xẻo như vậy chứ?

“Ta thế nào tới? Ngươi còn không rõ ràng lắm sao?” Dương Hiểu Đồng nhìn Lâm Hoành bộ dáng kinh khủng, cảm thấy có chút buồn cười, người luôn luôn đến cuối cùng mới biết sợ hãi, giống như trước cô đã cho hắn giáo huấn, hắn lại không thèm để ý chút nào, còn dẫn người tìm tới cửa.

Lâm Hoành nhìn bên người, phát hiện trừ Dương Hiểu Đồng ngăn trở cửa lớn liền không có chỗ có thể tránh né, lập tức sốt ruột, hôm nay mình không phải là chết chắc rồi, cho nên hắn lập tức làm ra một quyết định, tại chỗ quỳ ở trên mặt đất “Dương tiểu thư, ta biết sai rồi, lần sau không dám, van cầu ngươi phóng ta một con đường sống được không?”

Dương Hiểu Đồng nhìn thấy bộ dáng hắn quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, Dương Hiểu Đồng trong mắt xem thường càng sâu, người như vậy coi là một nam nhân sao? Quả thực chính là heo chó không bằng, vì tiền tài có thể bán con gái, hiện ở vì chính mình có thể quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, tựa hồ tôn nghiêm gì đó ở trên người của hắn căn bản là thể hiện không được.

“Lần sau? Ngươi cho rằng còn có tiếp theo sao?”

Lâm Hoành sửng sốt, lập tức vội vàng nói “Không dám, không có lần sau, tuyệt đối không có.”

“Lần trước ta đã cảnh cáo ngươi, bất quá ngươi làm rất tốt, khiến ta hiểu được nhổ cỏ không nhổ tận gốc, gió xuân thổi lại sinh đạo lý, ngươi nói phải không?” Trên mặt treo mỉm cười nhàn nhạt, lại như vậy càng làm người ta kinh sợ không thôi.

Lâm Hoành vẻ mặt kinh khủng nhìn Dương Hiểu Đồng, lập tức dập đầu “Ta van ngươi, phóng ta một con đường sống, ta không dám, ta biết sai rồi, sau này ta bảo đảm sẽ không xuất hiện ở trước mặt của ngươi, van ngươi…” Lần trước nhìn thấy Dương Hiểu Đồng té xỉu sau liền xuất hiện ba người mạnh mẽ thủ đoạn vang dội khiến hắn hiện hồi tưởng lại trong lòng còn sợ hãi.

Rất hiển nhiên bọn họ không phải người bình thường, nếu không Ngô Đại Hải bọn họ sao có thể đơn giản dừng tay?

Ngay cả Ngô Đại Hải thế lực hắc bang như vậy đều sợ hãi bọn họ, hắn chỉ là một người thường nho nhỏ bối cảnh cũng không có lại lấy thứ gì đến đến chống lại?

“Hãy bớt sàm ngôn đi, ngươi loại tiểu nhân này hứa hẹn đối với ngươi mà nói căn bản là không tính cái gì, trải qua một lần chẳng lẽ không có lần hai? Ngươi thật coi ta là đồ ngốc a!” Người có đôi khi làm việc không thể nhân từ, giống như đối loại người này, cho dù ngươi buông tha hắn hắn cũng sẽ không cảm thấy cảm kích, nói không chừng lúc nào đó thừa dịp ngươi không chú ý nhảy ra cắn ngươi một ngụm.

Nhìn thấy Dương Hiểu Đồng thái độ cứng rắn như vậy, Lâm Hoành cũng biết mình cầu xin tha thứ không có bất cứ hiệu quả nào, lập tức cầm lên một băng ghế liền hướng phía trên người Dương Hiểu Đồng “Ngươi đã nhất định bức ta, vậy nhìn nhìn rốt cuộc là ngươi chết hay là ta chết!”

Đối với bộ dáng Lâm Hoành tựa hồ bị ép, Dương Hiểu Đồng khóe mắt châm chọc càng sâu “Chỉ bằng ngươi? Cũng muốn khiến ta chết sao? Con kiến cuối cùng vẫn là con kiến, ta để ngươi biết cái gì gọi là không biết tự lượng sức mình!” Này trong nháy mắt, Dương Hiểu Đồng trong mắt tràn đầy ngoan sắc, lần này sự tình mang đến cho cô giáo huấn rất lớn, nếu như lần trước không phải Nghiêm Tuấn Trạch bọn họ tới cứu, cô có khả năng đã chết, thậm chí còn liên lụy ba mẹ!

Hậu quả như thế là cô vô pháp tiếp thu, trước ai sẽ nghĩ tới Lâm Hoành một tiểu nhân vật như vậy có thể thỉnh động hắc bang đây? Điều này cũng nói cho Dương Hiểu Đồng biết không thể đơn giản coi khinh bất cứ người nào, đại giới như vậy là thật lớn.

Thà đắc tội quân tử cũng không thể đắc tội tiểu nhân, bởi vì tiểu nhân sẽ liều lĩnh trả thù, cho ngươi trở tay không kịp, nếu như cô hôm nay không đem vấn đề Lâm Hoành giải quyết, này sau của cô tuyệt không an ổn.

Thân thủ trực tiếp chặn băng ghế Lâm Hoành đập tới, hiện tại khí lực của cô thế nhưng so với Lâm Hoành lớn hơn, cầm một đầu khác của băng ghế bay thẳng đến trên đầu Lâm Hoành đập xuống, Lâm Hoành không ngờ Dương Hiểu Đồng khí lực đã vậy còn quá lớn, bị băng ghế đánh, Dương Hiểu Đồng một chút cũng không có thu lại khí lực, kia một chút trực tiếp đem trên đầu Lâm Hoành đánh ra một lỗ thủng!

Lâm Hoành trực tiếp ngã trên mặt đất, Dương Hiểu Đồng cấp tốc đuổi tới, một cước giẫm nát ngực của hắn khiến hắn không thể động đậy. Bởi vì vẫn đi theo Forlani huấn luyện, Dương Hiểu Đồng cũng học được chiêu thích hợp đối phó Lâm Hoành nhất, muốn khiến một người vĩnh viễn trả thù không được ngươi, trừ người chết ra còn có một loại —— người thực vật.

Xã hội bây giờ giết người phạm pháp, Dương Hiểu Đồng cũng không muốn tiếp xúc loại chuyện rắc rối này, như vậy người thực vật liền không có vấn đề, dù sao cũng không người nhìn thấy, cô đem đầu Lâm Hoành nâng lên, Lâm Hoành vẻ mặt kinh hoảng “Ngươi muốn làm gì?”

“Cho ngươi vĩnh viễn cũng không thể phản kháng, cúi chào!” Dương Hiểu Đồng mang trên mặt tươi cười gian trá, giải quyết một phiền não cảm giác thật đúng là không tệ, nhìn thấy Lâm Hoành cũng chướng mắt.

Một cây châm dài khoảng 5 cm trực tiếp theo xương cổ Lâm Hoành đâm xuống, không để lại dấu vết…

“A…” Lâm Hoành hét thảm một tiếng liền mất đi động tĩnh, tĩnh tĩnh nằm ở kia, Dương Hiểu Đồng nhìn Lâm Hoành như vậy nói, “Như vậy thoạt nhìn thuận mắt hơn.”

Đem vân tay lưu hạ hết thảy tiêu trừ sau, Dương Hiểu Đồng mới nở nụ cười đi ra khỏi nhà Lâm Hoành, lúc cô tới đây Du Du cũng đã kiểm tra đo lường xung quanh không ai, cô mới yên tâm như vậy, Du Du đối với công nghệ cao này thật đúng là rất giỏi.

Toàn trường tình hình đã toàn bộ phân hình, không có để lại một điểm dấu vết, nghĩ đến bằng vào cảnh sát cơ khí cũng tra không ra nguyên cớ, Forlani lúc trước dạy cho cô một chiêu này cô cảm thấy hứng thú nhất, đây tuyệt đối là phương pháp giải quyết vấn đề cần thiết a!

Dương Hiểu Đồng lúc trở về qua đổ thạch tràng, lại phát hiện Nghiêm Tuấn Trạch cũng ở nơi đây, kể từ khi biết anh của Nghiêm Tuấn Trạch cần phỉ thúy, nhìn thấy Nghiêm Tuấn Trạch xuất hiện ở đây cô liền không cảm thấy kinh ngạc chút nào, hắn đối đãi anh hắn thật đúng là không tệ.

“Hiểu Đồng, hôm nay sao có thể đến nơi này? Đổ thạch sao?” Nghiêm Tuấn Trạch nhìn thấy Dương Hiểu Đồng xuất hiện ở nơi này có vẻ có chút kinh ngạc, dù sao từ lần trước nhìn thấy sau hắn không thấy cô lại đến, không nghĩ tới hôm nay gặp phải.

Dương Hiểu Đồng cười cười, “Qua đây đi bộ một vòng, anh còn đang nhìn phỉ thúy a.”

“Đúng vậy, lúc rảnh rỗi liền tới đây nhìn một cái, ha ha.”

Dương Hiểu Đồng đột nhiên kịp phản ứng, Nghiêm Tuấn Trạch trưởng bối là người tu chân, đối với đổ thạch điểm này hẳn là rất có kinh nghiệm mới đúng, vậy tại sao còn muốn giá cao như vậy thu mua phỉ thúy chứ? Chính mình đổ thạch không phải rất tốt sao? Làm như vậy có phần quá kỳ quái một ít…

Cô đột nhiên phát hiện mình còn có rất nhiều chuyện không biết, có lẽ là vấn đề giữa gia tộc bọn họ đi.

“Nga, kia rất tốt.” Không ra Dương Hiểu Đồng sở liệu, Trương Quốc Thanh lúc này cũng ở đây, nhìn thấy Dương Hiểu Đồng sau đối với cô gật gật đầu chào hỏi, cô cũng trở về một tia mỉm cười.

“Nếu như em có rảnh rỗi, chúng ta tâm sự được không?” Nghiêm Tuấn Trạch tựa hồ hạ một quyết tâm, sắc mặt có chút không đúng mở miệng nói, nghe thấy lời Nghiêm Tuấn Trạch, Dương Hiểu Đồng trong lòng cũng có chút kỳ quái “Được.”

Cô không có lý do gì cự tuyệt hắn, Nghiêm Tuấn Trạch là bạn tốt của cô càng là ân nhân cứu mạng!

Sự tình lần trước cũng đã giúp cô, nếu như cô có thể đến giúp, cô tự nhiên sẽ không cự tuyệt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.