Cực Phẩm Vú Em

Quyển 1 - Chương 5: Hổ lạc đồng bằng bị chó khinh (thượng)



Lúc này, Cao Lôi Hoa buồn bực lắm! Bây giờ hắn suy yếu đến nỗi ngay cả ném hòn đá nhỏ cũng không đủ sức..

Cú ném cũng chính xác, trên cơ bản là có thể ném trúng quả dừa, nhưng khí lực quá yếu, căn bản không thể ném rụng!

“Ta XXOO!” Cao Lôi Hoa phẫn nộ đi tới cạnh gốc dừa, hung hăng đá một cước!

Bịch bịch bịch! Dừa trên cây rụng xuống như mưa.

Cái này, Cao Lôi Hoa trợn tròn mắt, vừa rồi mình như thằng ngốc ném đá nửa ngày vì cái gì hả!

Nhưng dù sao đã đạt được mục đích, Cao Lôi Hoa cũng chẳng để tâm, sung sướng ôm lấy một quả dừa , cầm dao găm nhằm trái dừa mà chọc.

Mùi vị quả dừa rất ngon, trong veo ngon miệng, làm Cao Lôi Hoa rất hài lòng.

Tâm tính con người rất kỳ quặc! Có lúc con người giống như vực sâu không đáy không thể nào hài lòng nhưng đôi khi có chút chuyện nhỏ lại có thể bỏ qua. Gặm quả dừa ngon miệng này làm Cao Lôi Hoa cảm thấy đặc biệt thỏa mãn! Hèn gì có người nói nông phụ sơn tuyền (nông dân miền núi) có chút ruộng là có thể thỏa mãn rồi!

Cùi dừa bên trong ăn rất ngon, thật thơm ngọt. Lúc này Cao Lôi Hoa lại đột nhiên hâm mộ những người răng vẩu, hắn thấy nếu cũng có một hàm răng vẩu lớn thì bây giờ có thể gặm cùi dừa nhiều hơn. Ít nhất không cần vất vả như bây giờ, ngươi nói răng vẩu vừa to vừa dài nhìn rất khó coi? Vứt, bây giờ Cao Lôi thầm nghĩ sống sót, sống sót cho tốt, ai quản việc nhìn đẹp hay xấu nữa.

Sau khi cố sức gặm hai trái dừa chỉ còn một lớp cùi mỏng, Cao Lôi Hoa cảm thấy bản thân mạnh mẽ giống như thủy thủ Popeye ăn rau chân vịt, toàn thân đều sung sức! Sau khi có sức lực, Cao Lôi Hoa cũng không lãng phí mấy quả dừa còn lại. Nhớ Mao chủ tịch từng nói, lãng phí là đáng xấu hổ. Ừ, dường như không phải Mao chủ tịch nói, được rồi, cũng không quản là ai.

Cao Lôi Hoa ôm ý tưởng lãng phí là đáng xấu hổ, nhặt mấy quả dừa còn tốt trên mặt đất, dùng cây mây buộc thành một chuỗi. Bây giờ Cao Lôi Hoa đúng là có cảm giác, dừa còn người còn, dừa mất người mất!

Ăn xong rồi, cũng nghỉ ngơi rồi. Cao Lôi Hoa kéo một chuỗi quả dừa kia buộc quanh thắt lưng, xong, trong những ngày tới nước uống toàn bộ trông cậy vào chuỗi dừa trên người này!

Nắm trong tay hai thanh trường đao xương sườn, Cao Lôi Hoa bắt đầu lịch trình thám hiểm hoang đảo.

Vẹt mấy lùm cây rậm rạp, Cao Lôi Hoa từ từ từng bước quyết tâm đi về phía trước. Mục tiêu của hắn là một gò đất nhỏ cách đó không xa, hai thanh đao xương tạm thời trở thành khai sơn đao, ánh tà dương đã bắt đầu lộ ra qua tầng mây. Ý nghĩ của Cao Lôi Hoa là trước tiên phải tìm một nơi bố trí ổn thỏa bản thân đã, quỷ mới biết nơi này có cái gì chứ! Hy vọng trên đảo này có cái sơn động thiên nhiên nào đó.

Sau khi xuyên qua lùm cây, Cao Lôi Hoa liền bị quy mô của cảnh tượng đồ sộ trước mắt dọa cho nhảy dựng lên!

Trên mặt cỏ trước mắt Cao Lôi Hoa, phủ kín một đoàn sinh vật màu lục nhỏ bằng nắm tay. Chân chúng rất nhỏ, toàn thân thoạt nhìn giống trái cầu, mặt khác bốn chân nhỏ hầu như không nhìn rõ. Nhìn qua trông rất đáng yêu, đem bán cũng không tồi, nếu có thể bắt về thì các cô gái sẽ rất hoan nghênh đây. Cao Lôi Hoa âm thầm nghĩ.

Sau khi những sinh vật nhỏ này thấy Cao Lôi Hoa, cũng không chú ý đến hắn, chỉ tự mình chậm chạp di chuyển, vừa bò vừa kêu :

- Slime, slime

“ Lẽ nào phải giẫm qua?” Nhìn sinh vật nhỏ mênh mông vô bờ, Cao Lôi Hoa nâng chân mình lên, muốn giẫm qua nhưng lại thu trở về.

“Làm cách nào bây giờ!” Cao Lôi Hoa buồn bực mở miệng! Đám nhỏ nhỏ này phủ kín mặt cỏ làm Cao Lôi Hoa căn bản không có chỗ đặt chân! “Cho dù giẫm lên cũng không phải là biện pháp, xem ra phải đổi cách khác” , Cao Lôi Hoa thầm nghĩ.

Uông! Uông!" Lúc này, Cao Lôi Hoa nghe thấy âm thanh một loại động vật khá quen thuộc – là chó đến rồi!

Một con chó lớn toàn thân màu lam xuất hiện phía sau gò đất, ánh mắt lập lòe lân quang âm u nhằm vào đàn Slime (1).

Đồng tử Cao Lôi Hoa trong nháy mắt co lại, hắn cảm thấy cả người run lên, thần kinh nhất thời như sụp đổ.

Bởi vì Cao Lôi Hoa khẳng định, hắn từ trước đến giờ chưa thấy con chó nào như vậy.

Có lẽ, có thể đã nghe qua nhưng cũng không chắc chắn: Sinh vật nổi tiếng trong tiểu thuyết của Phương Tây — chó ba đầu địa ngục Cerberus!

Con chó to trước mắt này có ba cái đầu lớn, cùng với ba đôi mắt đỏ như máu, hơn nữa thân hình nó cao ba mét! Cuối cùng hắn nhìn thấy là một bộ răng nanh trắng ởn, chứng tỏ rõ một việc – nó không phải dễ dàng đối phó!

Con Cerberus ba đầu dùng cái đầu màu vàng ở giữa nhìn chằm chằm Cao Lôi Hoa, mà hai cái đầu bên cạnh bắt đầu cúi xuống nhai nuốt đám Slime trên mặt đất.

“Silme~ Slime~” Lũ Slime vừa thấy chó ba đầu tới, liền bỏ chạy thục mạng về phía sau.

Cerberus ba đầu ăn không nhanh không chậm, Slime bốn chân bé tí đáng thương kia có khả năng trốn bao xa chứ!

Cái đầu ở giữa vẫn nhìn chằm chằm Cao Lôi Hoa, hai cái đầu bên cạnh tiếp tục điên cuồng ăn.

Không thể cứ tiếp diễn thế này được! Tuy rằng con chó to này dường như vẫn đang ăn Slime, nhưng có trời mới biết nó có thể thay đổi khẩu vị hay không, nhằm mình cắn một cái! Cao Lôi Hoa nắm chặt hai thanh trường đao xương sườn trong tay, toàn thân căng lên.

Đúng lúc này, đàn Slime đột nhiên im lặng.

Ánh mắt Cao Lôi Hoa thấy một con Slime màu vàng nhảy lên nhảy xuống giữa đàn Slime, màu vàng này giúp hắn dễ nhận biết với Slime bình thường khác! Con Slime màu vàng này tốc độ khá nhanh! Hơn nữa nó vừa nhảy, miệng nó vừa phát ra âm thanh kỳ quái chói tai.

Theo tiếng nó kêu, đàn Slime rất nhanh bắt đầu di động có trật tự. Tuy rằng vẫn khó tránh né miệng của Cerberus ba đầu nhưng rõ ràng tốt hơn nhiều so với trốn toán loạn như vừa rồi!

Cerberus ba đầu cũng thấy con Slime màu hoàng kim này, cái đầu Cerberus ở giữa bất mãn rống lên một tiếng. Đồng thời Cerberus ba đầu nhấc chân bước về phía Slime hoàng kim.

“Uông!” Chó ba đầu Cerberus kêu một tiếng, ba cái đầu đồng thời táp tới Slime màu hoàng kim.

Nhìn con Slime màu vàng kia, không biết vì cái gì trong lòng Cao Lôi Hoa đột nhiên run lên.

Cứu nó! Một ý tưởng gần như điên cuồng hiện ra trong đầu Cao Lôi Hoa.

Gần như theo bản năng! Khi con Cerberus ba đầu kia sắp cắn Slime màu vàng, Cao Lôi Hoa liền dùng sức lực toàn thân hung hăng ném thanh trường đao xương sườn bên tay phải về phía chó ba đầu Cerberus!

Khóe mắt con Cerberus ba đầu liếc về phía thanh trường đao đang bay đến nó, đồng thời, cái đầu màu xanh bên trái ngoảnh lại. Tuy rằng một đao này bị Cerberus phát hiện nhưng cũng giúp Slime màu vàng tránh thoát miệng chó ba đầu.

Slime hoàng kim sau khi tránh thoát khỏi miệng Cerberus liền nhanh chóng ẩn vào trong bụi cỏ.

Hai cái đầu khác của Cerberus gầm rú phẫn nộ. Mà cái đầu màu xanh nhìn về phía trường đao đầu kia của Cao Lôi Hoa với ánh mắt khinh miệt, đúng vậy, là khinh miệt.

Tiếp theo, đầu màu xanh mở to miệng, một luồng khí mắt thường có thể thấy được nhanh chóng hình thành trong miệng nó, sau đó dòng khí bên trong bắn ra với tốc độ cao hợp thành lưỡi dao hình bán nguyệt, chợt lóe lên rồi biến mất.

“Binh” một tiếng, Cao Lôi Hoa liền thấy thanh đao xương phóng ra từ tay mình rõ ràng dừng giữa không trung, tiếp đó bắn sang một bên. Thanh đao kia bị đao phong đánh xuống mặt đất, lăn đến trước mặt Cao Lôi Hoa. Trên trường đao xương sườn có một vết rất sâu, giống như bị mã tấu cực cứng rắn chém vào. Cao Lôi Hoa đương nhiên biết phẩm chất của trường đao bằng xương này, cho dù hắn đem dao găm trên người lấy hết sức chém một nhát cũng chỉ hiệu quả như vậy.

Càng đáng sợ của nó là không chỉ giống như ánh sáng.

Luồng khí xoáy tạo thành lưỡi dao không khí dư thế không suy giảm, sau khi đánh văng đao xương trong phút chốc sạt qua má phải Cao Lôi Hoa. Sau đó từ phía sau Cao Lôi Hoa truyền đến một loạt âm thanh!

Mặc dù chỉ sát qua mặt Cao Lôi Hoa , nhưng trên mặt hắn cũng xuất hiện một vết rách dài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.