Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 78: Âm hồn thảo



Sáng sớm hôm sau.

Cao Lôi Hoa mở mắt, bầu trời lúc này lại trơ trụi một màu vàng chói mắt khiến hắn vô cùng phiền lòng.

Sau khi tỉnh lại Cao Lôi Hoa liền cảm thấy bắp đùi tê dại, cúi đầu nhìn xuống liền thấy tiểu nha đầu Nguyệt Nhị đang gối đầu trên đùi hắn ngủ ngon lành. Nước miếng từ khóe miệng của nàng chảy xuống tạo thành một đóa bọt nước “đẹp” ngay trên quần của Cao Lôi Hoa...

Không ngờ mình lại ngồi ngủ cả đêm nữa. Cao Lôi Hoa hơi nhếch miệng, chả nhớ đây đã là lần thứ mấy mình ngủ ngồi khi tới dị giới này rồi?

Nhìn Nguyệt Nhị đang ngủ say sưa, Cao Lôi Hoa không nỡ đánh thức cô bé, vì thế liền hơi nhâng đầu Nguyệt Nhị lên, cố gắng rút nhẹ chân của mình ra ngoài.

Rốt cuộc cũng gác được đầu của Nguyệt Nhị sang một bên. Sau khi sắp xếp ổn thỏa, Cao Lôi Hoa chậm rãi đứng lên. Vừa mới đứng thẳng người một cảm giác mệt mỏi, tê dại không thể diễn tả được từ trên đùi truyền đến, thiếu chút nữa khiến Cao Lôi Hoa không đứng vững nổi.

- Buổi sáng tốt lành, Cao Lôi Hoa huynh đệ.

Hoàng kim sư tử Tra Lý ở phía xa cười rất gian xảo, giơ tay chào hỏi về phía Cao Lôi Hoa.

- Ừm, chào buổi sáng.

Cao Lôi Hoa gãi gãi đầu, trong lòng lại thầm lấy làm lạ, tộc Sư Tử trong Thú nhân không phải đều nổi danh tham ngủ sao? Sao tên Tra Lý này lại dậy sớm như vậy? Chẳng lẽ càn khôn xoay chuyển sinh ra một tên sư tử cần cù?

- Ừm, Cao Lôi Hoa huynh đệ, tôi chờ anh ngủ dậy đã lâu rồi hề hề.

Tra Lý cười nói với Cao Lôi Hoa.

- Ừm? Chờ dậy ư? Có chuyện gì sao?

Cao Lôi Hoa ngáp to một cái.

- He he.

Tra Lý lắc mình một cái, lộ ra đằng sau năm con trâu trưởng thành:

- He he, chờ người huynh đệ ngủ dậy nướng thịt cho ta!

Cao Lôi Hoa cười méo xệch, chẳng trách Tra Lý này lại dậy sớm, hóa ra chính là vì bữa sáng này.

Hắn lắc đầu bất đắc dĩ, xem ra chuyện mình làm đầu bếp đúng là cái số trời đã định rồi.

Sau khi rửa mặt, cơn buồn ngủ của Cao Lôi Hoa cũng tan đi một chút.

- Đúng rồi, Tra Lý, anh có biết Âm Hồn thảo không?

Cao Lôi Hoa thuận miệng hỏi, mục đích Cao Lôi Hoa tiến vào Vong Linh cốc chính là vì 'Âm Hồn thảo'.

- Âm Hồn thảo? Âm Hồn thảo là cái gì vậy? Chưa từng nghe qua cái tên này.

Tra Lý lắc đầu.

- Ặc!

Cao Lôi Hoa vỗ vỗ lên trán, sao mình lại quên Âm Hồn thảo này là sau khi Vong Linh cốc xuất hiện mới có, cái tên này cũng là cách gọi của người ở bên ngoài. Tra Lý và bộ tộc Hoàng kim sư tử của hắn ngay từ đầu đã bị phong ấn trong Vong Linh cốc này, dĩ nhiên chưa hề nghe đến cái tên Âm Hồn thảo này rồi.

- Nào nào , Tra Lý, anh đến gần đây một chút.

Cao Lôi Hoa vẫy vẫy tay với Tra Lý.

- Chuyện gì vậy?

Tra Lý nghi hoặc bước lại gần Cao Lôi Hoa.

- Ta muốn hỏi cái này, có một loại thực vật như thế này hay không?

Hai tay của Cao Lôi Hoa mô phỏng một hình dạng:

- Nó trông từa tựa thế này, viền lá có màu vàng, thân là màu tím. Tác dụng của nó là sau khi giã nhuyễn bôi lên vú của nữ nhân, là có thể khiến nữ nhân sinh ra sữa! Loại cỏ như vậy anh thấy qua chưa?

- À? Ha ha! Thì ra cái cậu nói chính là 'Nãi thảo'!

Tra Lý cười to, lại còn nheo nheo mắt dâm đãng nhìn Cao Lôi Hoa:

- Huynh đệ, thì ra cậu cũng là tay sành sỏi nhỉ!

"Ặc!" Cao Lôi Hoa phun ra một ngụm máu tươi ngã oạch xuống đất, lúc trước khi mình hỏi Lôi hệ thánh ma đạo sư Solomon kia thì có vẻ như lão đã xem mình là loại người dâm đãng, ai ngờ hôm nay lại một lần nữa bị người hiểu lầm. Quả là oan tày trời mà!

- Ha ha, nói chơi, nói chơi mà thôi.

Tra Lý vỗ vỗ vai Cao Lôi Hoa nói:

- Loại cỏ này ở gần bộ lạc của chúng ta có rất nhiều, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu! Mới đầu chúng ta cũng không biết thứ này dùng như thế nào, về sau do tế ti (thầy tế) của bộ tộc chúng ta phát hiện tác dụng của loại cỏ này! Trong tộc của ta có một ít nữ nhân không có sữa lấy loại cỏ này ăn một lần, lại giã nhuyễn bôi lên ngực. Ngày hôm sau là có thể có sữa rồi. Hơn thế nữa, khi bò sữa của chúng ta không có sữa chúng ta cũng đều lấy loại cỏ này cho chúng ăn. Trong uống ngoài thoa, hiệu quả cực kỳ tuyệt vời!

"Ặc!" Cao Lôi Hoa sau khi vất vả đứng lên lại phun ra một ngụm máu tươi ngã lăn ra đất, mắt trợn trắng. Nguyên nhân là vì một câu cho bò sữa ăn, trong uống ngoài thoa hiệu quả tuyệt vời của Tra Lý.

***************

Sau khi biết nơi có Âm Hồn thảo, tâm tình của Cao Lôi Hoa cũng trở nên tương đối khá hơn. Ngay cả bữa sáng cũng nhanh chóng chuẩn bị xong.

Dưới mùi thơm quyến rũ của thức ăn, hai người Tiểu Tam và Nguyệt Nhị cuối cùng đã tỉnh dậy, sau khi rửa mặt bốn người liền bắt đầu lẳng lặng hưởng thụ bữa sáng ngon lành này.

Sau khi ăn xong bữa sáng, ba người Cao Lôi Hoa dưới sự hướng dẫn của Tra Lý đi tới bộ lạc Hoàng Kim Sư Tử của Thú nhân.

Trên đường đi Tra Lý cố gắng giới thiệu cho ba người một ít tập quán và cấm kỵ của bộ tộc Hoàng kim sư tử, để tránh ba người Cao Lôi Hoa không biết mà phạm vào cấm kỵ của bộ tộc khiến tất cả mọi người đều xấu hổ.

Bởi vì có Tiểu Tam và Nguyệt Nhị, tốc độ của bốn người tính ra là khá chậm, theo dự tính của Tra Lý phỏng chừng đến buổi trưa mới có thể đến bộ lạc .

Mà Cao Lôi Hoa hiện tại lại ở trong một loại trạng thái hưng phấn, trong lòng hắn đã tràn ngập những suy nghĩ về 'Âm Hồn thảo' tuyệt vời kia. Hiện giờ ý niệm duy nhất trong đầu của Cao Lôi Hoa đó là phải hái đầy nhẫn không gian toàn Âm Hồn thảo mang về, làm cho Tĩnh Tâm sớm hoàn thành nguyện vọng có sữa của một người làm mẹ.

Mục đích Cao Lôi Hoa đi tới Vong Linh cốc rất đơn giản, chính là vì lấy được Âm Hồn thảo mà thôi. Nhưng không ngờ đột nhiên lại phát sinh nhiều chuyện như vậy. Song, bây giờ chỉ cần hái được Âm Hồn thảo thì có thể trở về rồi.

Cao Lôi Hoa cười cười, chuyện Âm Hồn thảo đã là chuyện ván đã đóng thuyền, kế tiếp cần phải suy nghĩ chính là làm sao để ra ngoài! Tầng phong ấn bên ngoài này vẫn là một tảng đá to đè nặng tâm tư hắn.

Cứ như vậy, một nhóm bốn người Cao Lôi Hoa từ từ đi về hướng Sư tộc.

- Ồ? Ta cảm thấy có điều gì đó bất an?

Đang đi trên đường Cao Lôi Hoa kêu lên, dường như có cái gì đó đang lại gần.

- Cảm giác bất an? Cao Lôi Hoa huynh đệ lo lắng quá nhiều rồi, nơi này đã gần đến lãnh địa của Sư tộc chúng ta rồi. Làm quái có cái gì nguy hiểm cơ chứ.

Tra Lý thoáng tự tin nói.

- Nhưng mà, ta dù sao vẫn cảm thấy bất an, cảm giác bất an này dường như chính là đến từ bầu trời?

Cao Lôi Hoa tương đối tin tưởng giác quan thứ sáu của mình, đây chính là giác quan thứ sáu sản sinh ra sau vô số lần vào sinh ra tử. Hắn ngẩng cao đầu nhìn lên bầu trời.

- Ừm, hẳn là không có cái gì chứ.

Tiểu Tam, Nguyệt Nhị, Tra Lý nghe vậy cũng đều ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Ngay sau đó, Cao Lôi Hoa liền nhìn thấy một cái, cái mông màu trắng! Ồ, nói chính xác hơn là một cái mông mặc nội khố nhỏ màu trắng. Sau đó Cao Lôi Hoa liền nghe được một thanh âm do vật nặng xẹ toạc hư không sinh ra.

Và cái gì đến sẽ đến, dưới ánh mắt kinh ngạc của Cao Lôi Hoa, cái mông nhỏ màu trắng rơi xuống với tốc độ siêu âm, nện thẳng ngồi ngay lên mặt người nào đó đang ngẩng lên.

Bịch! Một thanh âm nặng nề vang lên. Cao Lôi Hoa cảm thấy trên mặt bị một cái mông tròn trĩnh ịn lên, sau đó cả người bị nện ngã ngồi trên mặt đất.

Cao Lôi Hoa rất akay. Thật ra với tốc độ của hắn muốn tránh cái thứ từ trên trời rơi xuống này là chuyện đơn giản như trở bàn tay. Ví dụ như thứ từ trên trời rơi xuống này Cao Lôi Hoa chỉ cần nhẹ nhàng lắc mình là có thể tránh thoát. Nhưng khiến Cao Lôi Hoa buồn bực chính là, cái mông từ trên trời rơi xuống này giống như trực tiếp vượt qua không gian, sau mấy cái nháy mắt đã giống như đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, giống như cái mông này đã book vé trên mặt Cao Lôi Hoa từ trước. Một phát này khiến hắn ngã ngồi trên mặt đất...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.