Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 80: Bánh xe nôi



Đi tới nơi phong ấn này chưa lâu, Cao Lôi Hoa lại có thêm một cô con gái. Hiện tại tiểu bảo bảo như một con gấu bông xinh xắn đáng yêu suốt ngày cứ bám dính trên người Cao Lôi Hoa, nói cách gì cũng không chịu rời lấy một khắc!

Cao Lôi Hoa có ngốc đến mấy cũng thừa hiểu Bảo Bảo không phải người thường, một người bình thường sao có thể từ một nơi cao lại rơi xuống một cách chính xác đến vậy được? Chỉ là cho dù biết rõ như vậy, Cao Lôi Hoa cũng không thể bỏ mặc cô bé. Trên người Bảo bảo, dường như có một sức thu hút trời sinh, làm cho mấy người Cao Lôi Hoa càng lúc càng thấy thêm yêu hơn.

Bảo bảo không phải người thường, chính cô bé còn biết rõ hơn ai hết, lý do mà cô bé không chịu rời Cao Lôi Hoa nửa bước thì có hai nguyên nhân. Đầu tiên, trên người Cao Lôi Hoa có một loại khí chất đặc biệt, loại khí chất này làm cho Bảo Bảo cảm thấy vô cùng thoải mái. Khiến cho cô bé không tự chủ được, lúc nào cũng muốn ở gần Cao Lối Hoa. Thứ hai, là Cao Lôi Hoa rất cường đại. Tuy rằng Cao Lôi Hoa đã đạt đến cấp bảy cũng là trình độ thánh cấp, nhưng ở cái Vong Linh cốc này thánh cấp cũng không thuộc diện con cầu con tự, buồn buồn mà thò tay khoắng quanh Vong Linh cốc cũng có thí lôi ra chí ít cũng được ba mươi tên thánh cấp đủ lập thành một tiểu đội.

Nhưng sự cường đại của Cao Lôi Hoa không thể hiện ở cấp bậc của hắn. Mà là ở kỹ xảo của hắn, một quyền kinh khủng đánh lên phong ấn của Cao Lôi Hoa nhất thời làm cho Bảo Bảo nhìn hắn với cặp mắt khác. Đồng thời càng củng cố quyết tâm dựa vào Cao Lôi Hoa của cô bé.

Dọc theo đường đi, có thêm Bảo Bảo đáng yêu này, trên đường tiếng hoan hô cười đùa cũng càng lúc càng nhiều thêm!

******************************************

- Còn chưa tới sao hả Tra Lý?

Đi suốt cả buổi, đến bây giờ ngay cả cái lông mao của bộ lạc còn không có nhìn thấy, Cao Lôi Hoa cảm thấy chút buồn bực. Phía sau Tiểu Tam cùng Nguyệt Nhị rõ ràng có cảm giác không thể nào đi tiếp nữa. Ngay cả Bảo Bảo trong lòng Cao Lôi Hoa cùng vác cái bộ mặt đưa ma ra trình diễn.

-Nhanh thôi! Lần này là đến nhanh thôi!

Nét mặt già nua của Tra Lý hơi ửng đỏ lên, cái từ "nhanh" hắn đã nói suốt cả mội buổi sáng, cho dù da mặt hắn có dày đến mấy thì nói đến từ này cũng khiến hắn một phen bối rối:

-Khụ khụ! Lần này là nhanh thật mà có nhìn thấy phiến rừng cây trước mắt kia không? Xuyên qua phiến rừng cây kia là bộ lạc của chúng ta!

Tra Lý hưng phấn chỉ vào một mảnh rừng xanh ngắt, lần này hắn không có treo đầu dê bán thịt chó, đúng là xuyên qua rừng cây này thì sẽ đến nơi bộ lạc Thú Nhân tộc sinh sống.

Nghe được những lời này tinh thần mấy người Cao Lôi Hoa vốn đang ủ rủ như cây chết khô được tưới một bầu cam lộ. Mấy người cùng nhau đưa mắt nhìn về hướng rừng rậm theo như lời Tra Lý, chỉ thấy trước mắt là một mảng đại thụ xanh biếc, trên tán cây xum xuê tươi tốt này chi chít những quả tròn tròn trông vô cùng lạ mắt.

- Đó là cây gì?

Cao Lôi Hoa nhìn phiến rừng cây kia nghi hoặc hỏi.

Tra Lý nhìn rừng cây này thần sắc lộ vẻ đắc ý nói:

- À, loại cây này khá nổi tiếng ở chỗ bọn ta, tên nó là " Lang Nha bổng"!

Tra Lý hô ra một cái tên thật là thô kệch. Ngôn ngữ của thú nhân luôn có vẻ khó nghe, nhưng lại thực chuẩn xác. Nếu nhân loại gọi là "Âm Hồn thảo" thì các thú nhân lại choảng cho cái tên "Nãi thảo" thực tế lại vừa đơn giản vừa chuẩn xác, chỉ là không được êm tai thôi.

- Lang nha bổng? Vì sao lại gọi là lang nha bổng?

Cao Lôi Hoa cẩn thận quan sát cây kia, nhưng dù có xoay nghiêng bẻ dọc nhìn muốn lòi hai con mắt cũng chẳng thấy nó giống lang nha bổng chỗ nào cả.

-Hắc hắc! Sở dĩ kêu nó là lang nha bổng là bởi vì loài cây này là một vật liệu cực tốt. Vũ khí chính của bộ tộc Hoàng kim Sư tử chúng ta— ma pháp lang nha bổng là từ loại cây này làm thành. Chi cần bẻ một nhánh cây tùy ý xuống rồi gắn vài cái nanh sói lên là đã có một cây Lang nha bổng thượng hạng rồi. Hơn nữa ma tính của loại cây cũng không kém, nghe đồn có thể chế tạo thành ma trượng thượng phẩm. Bộ tộc Hoàng kim Sư tử chúng ta vốn là ma võ song tu, cây này có ma tính cao, lại cứng rắn vô cùng cho nên nó thực sự là bảo bối của chúng ta. Hơn nữa lang nha bổng rất dễ thích ứng với nhiều loại môi trường, rất dễ sống, chi cần nơi nào có đất thì nó có thể sinh trưởng.

Tra Lý rất đắc ý giới thiệu với Cao Lôi Hoa về loại cây này:

- Điều đáng tiếc duy nhất là tuy quả của cây cũng có những đặc tính tốt, mềm nhưng lại vô cùng rắn chắc, làm cách gì cũng khó vỡ được, nhưng mà quá nhỏ, giá mà lớn thì còn có thể dùng đề làm tấm chắn.

Tra Lý nói một cách tiếc rẻ.

-Ngươi nói cái gì? Quả này mềm? Nhưng lại rất rắn chắc?

Cao Lôi Hoa nhìn cái quả màu trắng ở xa xa kia, lớn tiếng hỏi, trong giọng nói mang theo sự hưng phấn không kiềm chế.

- Ừ, đúng rồi. Mềm, nhưng rất rắn chắc, cắn không ra, không có thể ăn được.

Tra Lý thở dài nói.

- Mới đầu vẫn nghĩ rằng quả này có thể là hạt giống ươm cây, sau lại phát hiện là không phải, Giống 'Lang Nha Bổng' này chỉ cần lấy một nhánh cây còn sống cắm xuống đất là có thể sống rồi. Không phải sinh sôi nảy nở từ quả. Thật không thể nào tin rằng cái loại cây toàn thân đều có ích mà lại có những cái quả vô dụng đến vậy.

Tra Lý nhìn những quả màu trắng chi chít trên cành mà khẽ thở dài cảm thán.

- Ôi trời! Tra Lý, ngươi quả là có mắt mà không có tròng. Ai nói thứ này vô dụng cơ chứ. Quả thật sự là hữu dụng, hữu dụng đến cực điểm đấy! Ha ha!

Cao Lôi Hoa nhìn quả màu trắng nay cười phá lên. Mềm, lại rât cứng rắn, lại chỉ lớn hơn bàn tay một chút. Lại còn dẹt dẹt nữa chứ. Thứ quả này quả thực là nguyên liệu tốt nhất để chế tạo bánh xe nôi đây.

Muốn biết tại sao Cao Lôi Hoa muốn chế tạo xe nôi thì phải nhớ đến cái lần đến học viện ma pháp khi trước, khi đó Cao Lôi Hoa nhìn cái cảnh Tĩnh Tâm ôm hai đứa trẻ con, hình ảnh đó đã làm cho hắn đau lòng không thôi. Nó đã khiến cho Cao Lôi Hoa hình thành nên ý nghĩ nhất định phải chế tạo được một cái xe nôi. Chỉ tiếc là, sau đó dù cho Cao Lôi Hoa bới tìm khắp đế đô nhưng vẫn không tìm được nguyên liệu thích hợp để chế tạo bánh xe nôi.

Vốn Cao Lôi Hoa định dùng sắt để làm bánh xe, nhưng bánh xe sắt cứng thì có cứng, nhưng lại không có độ co dãn và mềm mại. Mà nếu xe nôi không có được độ mềm mại thì làm sao có thể cho đứa bé ngủ ngon giấc? Vì thế, xuất phát từ đủ loại nguyên nhân, kế hoạch chế tạo xe nôi của Cao Lôi Hoa đã chết ngay từ trong trứng nước.

Giờ đây, khi Cao Lôi Hoa vừa nhìn thấy quả 'lang nha bổng' này quả thực vui sướng đến phát cuồng. Loại quả này nói không ngoa đúng là trời sinh ra để cho Cao Lôi Hoa chế tác xe nôi.

"Hê hê, 'lang nha bổng' đáng yêu ơi! Ngươi quả thực vì xe nôi của ta mà sinh ra"

Cao Lôi Hoa cười lớn một tiếng, ôm Bảo Bảo vọt đến mảnh rừng cây. Với tốc độ của Cao Lôi Hoa thì trong nháy mắt hắn đã đứng dưới tàng lá sum suê của cây đại thụ. Sau đó Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng nhảy lên hái hai quả 'lang nha bổng'.

Cao Lôi Hoa nhìn hai quả trong tay mà trong lòng hắn thấy vô cùng vui vẻ, hắn lấy tay nhéo nhéo, lại lôi kéo. Quả nhiên, thật mềm mại, mà cũng rắn chắc. Độ lớn cũng vừa phải, hình dáng cũng rất thích hợp. Ha ha! Thứ quả này quả thật là một bánh xe nôi hoàn hảo.

Cao Lôi Hoa nhìn mấy quả màu trắng cười vui vẻ, hiện tại, Âm Hồn thảo cùng xe nôi đều sắp hoàn thành. Chỉ cần có quả này, sau đó đến bộ lạc Tra Lý thì Âm Hồn thảo cũng coi như là đã có.

- Oa ha ha ha ha! Lần này nhất định phải thành công! Xe nôi của ta! Đã sắp đại công cáo thành rồi!

Cao Lôi Hoa nắm chặt hai quả ngửa mặt lên trời cười lớn.

- Cao Lôi Hoa huynh đệ. Cậu sao vậy?Bị con gì cắn hay sao mà hưng phấn thế?

Lai Nhân Tra Lí ở phía sau chạy lên, vừa lúc thấy được Cao Lôi Hoa ngửa mặt lên trời cười phá liền hỏi một tiếng.

- Ha ha! Không có! Chỉ là ta thật sự rất vui! Hiện tại, chỉ cần tìm được Âm Hồn thảo nữa thôi thì ta phải chuẩn bị đi ra ngoài!

Cao Lôi Hoa cầm thứ quà màu trắng vẫn cười không ngậm được miệng, hiện tại có lẽ là thời điểm suy nghĩ làm cách nào để ra khỏi phong ấn được rồi.

- Cha, người làm sao vậy?

Nguyệt Nhi cũng vừa chạy tới khẩn trương nhìn Cao Lôi Hoa.

-Không có việc gì, hắc hắc, chỉ là tìm được một thứ khá hay. Vài ngày nữa ta sẽ cho con thấy một thư rất thú vị!

Cao Lôi Hoa tiện tay chặt mấy cành 'lang nha bổng' xuống. Tra Lý đã nói, nhánh cây này là tương đối rắn chắc, dùng nó để làm khung xe nôi thì quá ổn. Thậm chí nếu đúng như lời Tra Lý nói, thì Cao Lôi Hoa còn định đem giống cây này trồng trong vườn nhà Tĩnh Tâm.

- Cao Lôi Hoa huynh đệ, nếu không có việc gì thì chúng ta tiếp tục đi thôi.

Tra Lý nhìn thấy Cao Lôi Hoa đã trở nên bình thường rồi mới hô lên.

- Chậm đã, chờ ta một tý!

Cao Lôi Hoa cười cười, sau đó vọt lên cây đại thụ. Ngay sau đó dưới tàng cây mấy người Tra Lý liền nhìn thấy Cao Lôi Hoa biến thành một đạo lôi quang không ngừng chớp động ở trên cao. Lôi quang hiện lên, thì đám quả màu trắng trên cây cũng bỗng nhiên biến mất...

Chỉ chốc lát sau, Cao Lôi Hoa đã dọn sạch sẽ toàn bộ các quả ở trên cây chung quanh đó. Thứ quả này thật kỳ diệu, chỉ cần chín thì hình dáng cũng không khác nhau là mấy. Chỉ cần gia công thêm một ít thì đúng là một bánh xe nôi hoàn hào. Cao Lôi Hoa góp nhặt một hồi thấy cũng khá đủ mới chịu ngừng lại.

- Tốt lắm! Giờ chúng ta lên đường thôi! La lá la là la...

Cao Lôi Hoa vui vẻ huýt sao một giai điệu.

Sau khi tìm được nguyên liệu làm bánh xe nôi, Cao Lôi Hoa hưng phấn lên đường đi đến Thú tộc. Hơn nữa nếu tìm được Âm Hồn thảo trong truyền thuyết, thì một chuyến đi Vong Linh cốc này có thế xem là hoàn thành vượt chỉ tiêu. Người gặp chuyện vui thì tâm hồn thoải mái, Cao Lôi Hoa vui vẻ mồm huýt sáo cùng Tra Lý chậm rãi đi về phía bộ tộc.......................

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.