Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 88: Đột phá (Hạ)



Sự tình luôn phát sinh bất ngờ như thế, đôi khi khiến người ta không kịp trở tay. Cao Lôi Hoa thật không ngờ lại tiến cấp trong giây phút khẩn yếu thế này.

Kỳ thực, cứ theo như tình trạng của Cao Lôi Hoa thì đã sớm tiến cấp rồi. Cao Lôi Hoa có trình độ lĩnh ngộ thiên nhiên, lĩnh ngộ quy luật lôi điện cũng ngang với năng lượng cấp bậc. Cái hắn thiếu duy nhất chính là không có đủ năng lượng lưu trữ cần cho tiến cấp mà thôi.

Lúc này, việc vận hành thần lực chẳng qua là vừa vặn làm cho năng lượng tồn trữ tăng lên, vừa đủ cho sự tiến cấp của Cao Lôi Hoa, cho nên mới dẫn đến việc hắn tiến cấp.

Khi cảm thấy được dấu hiệu, Cao Lôi Hoa liền chuẩn bị tinh thần sẵn sàng. Tất cả là nhờ vào kinh nghiệm tiến cấp vài lần trước kia của hắn.

Nhưng lần tiến cấp này dường như không giống với mấy lần trước. Ngay khi Cao Lôi Hoa chuẩn bị xong xuôi, thì bỗng nhiên nguồn "thần lực" to lớn đang vận hành trong cơ thể lại thoát ra khỏi sự khống chế của hắn. Sau đó, cỗ lực lượng này bắt đầu xông thẳng lên đầu Cao Lôi Hoa như chiếc xe Fl chỉ chịu dừng lại sau đại não rồi tiến hành ngưng tụ trong đầu hắn.

Cùng với sự ngưng tụ của cỗ lực lượng này, Cao Lôi Hoa cảm thấy đầu đau buốt dữ dội. Cơn đau này giống như là người ta nhét một thanh sắt nóng đổ vào đầu hắn vậy. Mà thanh sắt đó lại đang dài dần ra. Đau đớn kịch liệt chỉ thiếu nước khiến hắn lăn quay tại đương trường.

Nhưng mà Cao Lôi Hoa biết rằng, nếu lúc này mà hắn ngã xuống thì việc tiến cấp của mình cũng coi như tèo. Cho nên hắn kiên cường chịu đựng cơn đau đớn vô tận này.

Cũng may mà thời gian đau đớn duy trì cũng không quá dài, giống như những cơn đau đẻ, đến nhanh mà đi cũng nhanh! Có điều cảm giác đau nhức lúc đầu biến mất nhanh chóng như thủy triều rút xuống không thấy đâu nữa. Dường như cơn đau đớn chưa từng tồn tại vậy.

Ngay sau đó, từ trên đầu lại truyền xuống một cảm giác thư sướng, khoan khoái không tả xiết giống như đi xe bus nhịn lâu mới được xả vậy, loại cảm giác thoải mái này lập tức khiến cho não bộ của Cao Lôi Hoa trở nên minh mẫn.

Cơn đau đầu qua đi, Cao Lôi Hoa mơ hồ cảm nhận thấy dường như có cái gì đó đang hình thành ở trong đầu mình, hình dạng như một tinh thể hình tròn...

Sau khi cảm giác khoan khoái kết thúc. Cao Lôi Hoa từ từ mở mắt.

Khẽ vỗ vỗ đầu, rồi nhìn ra phía trước.

**********************************

-Hả!

Cao Lõi Hoa há hốc mồm.

Cảnh tượng trước mắt khiến Cao Lôi Hoa vô cùng sửng sốt. Lôi điện, xung quanh toàn bộ đều là lôi điện. Tiếng sấm rít gào, tia chớp nhảy múa, sấm sét lập lòe! Đây là một thế giới hoàn toàn do lôi điện tạo thành.

Cao Lôi Hoa lẳng lặng đứng trong vòng lôi quang, không có thứ gì khác ngoài lối điện và lôi điện. Nơi đây, đúng là thế giới lôi điện.

"Chẳng lẽ lại xuyên không lần nữa à?" Trong đầu Cao Lôi Hoa thoáng có ý nghĩ bất an.

- Lôi điệu đại biểu cho cái gì chứ? Ở nơi này, ngươi lĩnh ngộ được cái gì rồi?

Khi Cao Lôi Hoa còn đang quan sát tình hình xung quanh thì một giọng nói như sầm rền vang lên bên tai hắn.

- Lôi điện đại biểu cho cái gì ư?

Cao Lôi Hoa trả lời theo bản năng:

- Lôi điện là đại biểu cho sự định đoạt và phán quyết.

- Định đoạt, phán quyết. Hay lắm!

Thanh âm kia lại vang lên như sấm rền:

- Lôi điện chính là đại biểu cho sự công bằng chính trực, cho sự định đoạt và phán quyết!

Cao Loi Hoa nhìn xung quanh một lượt, nhưng vẫn không thấy bóng dáng người đang nói ở đâu:

- Đây là nơi nào?

- Nơi này là thế giới của ta mà cũng là thế giới của ngươi.

Thanh âm kia lại vang vọng:

- Ta chính là lôi điện, cũng chính là lôi điện ở bên cạnh ngươi. Nơi này là thế giới thuộc về ta, cũng là thế giói thuộc về ngươi. Cường giả bậc tám nắm giữ quy tắc lôi điện. Nơi này, là thế giới chung của ta và ngươi.

- Nghĩa là thế nào?

Cao Lôi Hoa trầm giọng hỏi.

Oanh! Một tiếng, Cao Lôi Hoa còn chưa có được đáp án thì bỗng cảm thấy trước mắt mình tối sầm lại.

Gần như là ngay tích tắc sau đó, ánh sáng lại được khôi phục trước mắt Cao Lôi Hoa. Cái cảm giác đó giống như ban đêm mà bọn sở điện nó cắt sụt một cái rồi lại sáng rực được ngay.

Cao Lôi Hoa ngước mắt nhìn xung quanh, lại thấy mình vẫn đang ở thế giới lúc trước - thế giới phong ấn.

- Vừa rồi đã xẩy ra chuyện gì nhỉ?

Cao Lôi Hoa nghi hoặc lẩm bẩm tự hỏi. "Thế giới tràn ngập lôi điện vừa rồi rốt cuộc là đại biểu cho cái gì?"

Thấy mình vẫn còn ở thế giới phong ấn này, Cao Lôi Hoa bỗng cảm thấy mình hơi may mắn. May mà không bị xuyên không phát nữa. Cảm giác mấy ngày nay làm Cao Lối Hoa rất bất an. Hẳn chỉ e mình không cẩn thận sẽ lại được đi "du lịch" lần nữa.

Kỳ thật, Cao Lôi Hoa không cần phải lo lắng đến thế. Nếu như không gian và thời gian dị giới mà dễ xuyên qua như vậy, thì toàn bộ vũ trụ đã loạn xi bát nháo cả lên rồi.

Tuy nhiên, sau khi thấy mình vẫn còn ở tại thế giới này, Cao Lôi Hoa cũng không nghĩ ngợi gì nhiều. Trước mắt hắn bây giờ là mấy vị vong linh trưởng lão đang run lẩy bẩy không ngừng, năng lượng màu đen từ trong tay cũng nhạt đi khá nhiều. Xem chừng có lẽ bọn họ sắp không chống đỡ nổi nữa rồi.

Cao Lôi Hoa cũng không lập tức hỗ trợ các vong linh trưởng lão ngay, mà việc hắn làm trước tiên là dò xét bốn phía, nhìn mọi người ở xung quanh.

Nhưng kỳ lạ là lại phát hiện ra biểu tình của mọi người đều thực bình thường. Tựa như là không có gì là bất bình thường cả.

"Kỳ quái, chẳng lẽ là ta tiến cấp bọn họ cũng không cảm giác được hay sao?" Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn mọi người xung quanh. Dường như tất cả mọi người đều không thấy hằn tiến cấp, mà vẫn cứ bình thường như lúc trước.

Nhưng chính vì sự bình tĩnh của bọn họ nên mới khiến Cao Lôi Hoa cảm thấy kinh ngạc. Phải biết rằng trước đây Cao Lôi Hoa tiến cấp thi tình cảnh đều tương đối long trọng. Nhưng lần này dường như là chuyện thường ngày ở huyện vậy.

Cao Lôi Hoa lại 'check' lại thân thể mình, có vẻ là cũng không có biến hóa gì. Biến hóa duy nhất chính là dị năng trong cơ thể hắn đã mất, chân khí cũng không có, năng lượng hắc sắc kia cũng không nốt! Thứ duy nhất còn tồn tại trong cơ thể Cao Lôi Hoa chính là một lực lượng màu vàng tía - thần lực lôi điện.

- Tiên sinh Cao Lôi Hoa, anh ổn chứ?

Đại trưởng lão đã sắp không chống đỡ nổi. Lão nhìn thấy Cao Lôi Hoa mở mắt ra rồi lại nhắm mắt lại hắn vội vàng hô hoán lên.

- Ổn rồi. Việc tiếp theo cứ để cho tôi đi.

Cao Lôi Hoa mỉm cười. Sau khi đã tiến lên bậc tám, Cao Lôi Hoa tự nhiên đã biết chỗ kỳ diệu của thần lực trong cơ thể mình rồi.

Thần lực, chắc chắn là đắc dụng hơn chân khí! Nói cách khác, bệnh tình của Bảo Bảo được cứu rồi.

- Vậy thì chúng ta giao công chúa điện hạ cho anh.

Đại trưởng lão thở dài một hơi nhẹ nhõm, sau đó thu hồi kết giới màu đen đang bao quanh người Bảo Bảo.

Cao Lôi Hoa gật gật đầu, thân hình khẽ động một cái đã hiện ra bên cạnh Bảo Bảo. Ngay cả bậc thánh cấp như đại trưởng lão đứng kề đó cũng không phát hiện ra hắn di chuyển như thế nào. Đại trưởng lão chưa đủ "trình" để thấy được tốc độ của Cao Lôi Hoa lúc này.

Sau khi tới bên cạnh Bảo Bảo, tay phải Cao Lôi Hoa giơ lên, theo ngón tay của hắn, một tia sét màu vàng tía lấp lánh xuất hiện trong không trung. Tia sét này nhảy xuống và quấn quanh ngón tay Cao Lôi Hoa, từ tia sét này tản mát khí tức làm cho đám người đại trưởng lão chấn kinh.

Hình như là khí tức của thần.

Đồng tử của Đại trưởng lão co rút lại. Đúng vậy, đúng vậy, là khí tức của thần! Lão chăm chú nhìn từng động tác của Cao Lôi Hoa, chờ mong Cao Lôi Hoa mang hi vọng đến cho lão....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.