Lan San đỏ mặt lên, giơ cánh tay đánh vào tay người đàn ông đang làm loạn kia: "Lại nữa rồi, tiểu thư hiện tại không có tâm tình!"
Trong lòng Minh Dạ có chút thất vọng, nhưng vẫn mặt dày: "Vậy bà xã khi nào thì có tâm tình? Tôi lúc nào cũng có thể hầu hạ em!"
"Cái này, khi nào có thì tính...”
Minh Dạ hứa buổi chiều đưa Lan San ra ngoài chơi đương nhiên đã không thực hiện được, nhưng hiện tại cũng vẫn chưa có cơm ăn, vậy nên chỉ có thể nhàm chán nằm trên giường.
Đừng hiểu lầm, không có làm gì khác, chỉ là trùm chăn nói chuyện phiếm, chỉ là nói chuyện phiếm mà thôi.
Đương nhiên cũng không phải là hoàn toàn trong sáng, chân tay anh vẫn luôn "linh động", anh không buông tha bất cứ cơ hội chiếm tiện nghi nào.
Chỉ là, dù có thế nào, chiếm tiện nghi ra sao, cũng không thể đột phá tới một bước cuối cùng.
Trước đây Lan San ghét nhất là kiểu nam nữ yêu nhau cứ dính lấy nhau một chỗ như vậy, nhưng một ngày tình huống đó rơi xuống đầu cô, cô mới phát hiện ra... khi thực sự thích một ai đó, từng giây từng phút sẽ chỉ muốn ở bên cạnh người đó mà thôi.
Bóng đêm bên ngoài ngày càng mờ, hai người ôm nhau nằm một chỗ, tư thế rất thành thạo, thật giống như đôi vợ chồng ra đã bên nhau nhiều năm.
Minh Dạ chợt nhớ tới một việc: "San San, hôm nay lúc tôi trở lại, em có nhìn thấy người phụ nữ xuống máy bay đó sao?"
Lan San nhớ lại, hình như ở trên sân thượng cô có nhìn thấy một người phụ nữ đi xuống.
"Vâng, có thấy, nhưng không có nhìn rõ!"
"Thân thủ của cô ta không tệ, mặc dù không bằng Sở Tiều, nhưng cũng không kém bao nhiêu, sau này để cô ta đi theo bảo vệ em, có được không?"
Đây là mục đích cuối cùng của lần trở về này của anh, từ lần đó khi Sở Tiều cảnh tỉnh anh.
Minh Dạ vẫn luôn muốn tìm một người bảo vệ đi theo Lan San, bảo vệ an toàn cho cô.
Thế nhưng người có thân thủ tốt ở nhà họ Minh đều là đàn ông, mà bảo bối của anh mê người như vậy, bên cạnh lại có một người đàn ông, vậy thì quá nguy hiểm rồi.
Có mấy người phụ nữ, nhưng thân thủ khá kém, hơn nữa tâm tư của bọn họ không hề đơn giản, để bọn họ bảo vệ cho Lan San, anh không an tâm.
Đi một chuyến tới Firenze, vừa lúc nhớ tới chuyện này, anh liền nghĩ tới Di Sa, nhưng trải qua mấy ngày quan sát, anh cảm thấy để cô ta vẫn có chút không thích hợp.