Ngồi trên giường nhìn
ra cửa sổ, tuyết rơi đọng một lớp dày trên khung cửa gỗ, tiếng lò sưởi
dưới nhà lách tách. Tiếng cọn kẹt của những cánh của gỗ bị gió thổi.
Meyami co ro lại một góc giường, tay ôm chăn mình. Mắt nhìn chằm chằm
vào tấm cart mà Megumi đưa cho.
Nhanh quá!
Cô vẫn không
tránh được con đường này. Nhưng nếu không tránh được thì cô sẽ tiếp tục
đi. Đi đến khi nào kiệt sức. Còn việc phải trả thù, sau vụ tai nạn đó kẻ chủ mưu đã trốn thoát, đến bây giờ vẫn không tìm thấy. Nhưng cô có nhìn thấy, cô còn nhớ rõ như in khuôn mặt của hắn. Kiếp này cô luôn ao ước
trở thành luật sư, nhưng nếu cô đã chọn con đường nghệ thuật thì cần đẩy nhanh tiến độ trở thành luật sư.
Và trước tiên cô cần tiền. Vì thế cô nên làm những chuyện trong vòng kiểm soát này.
Trong một đêm, một cô gái thay đổi. Một lớp vỏ bọc bị lột bỏ, thay vào đó là những kinh hách của thế giới sau này.
“ Tách….tách…”
Tiếng kêu của chiếc máy chụp liên tiếp vang lên.
_ Được rồi Luka, cháu có thể nghỉ
Người đừng bên cạnh máy ảnh, nói to. Cô gái với bộ tóc hồng vẫn giữ nguyên nụ cười cúi đầu
_ Vâng, cảm ơn mọi người đã vất vả nhiều rồi.
Meyami bước ra khỏi bậc khung ảnh đến nhận khăn bông từ chị Lily_chị quản lý cô.
_ em đã vất vả rồi. Về thôi.
_ Vâng.
Hai người cùng trở về phòng riêng. Cô đã thay đổi trang phục, đến ngồi bên bàn uống nước. Lily bước tới đưa điện thoại cho cô.
_ Mimi này, cả ngày hôm nay em luôn có tin nhắn.
_ Vâng.
Đem điện thoại lên. Là tin nhắn của papa, mỗi tiếng là một tin, mà mỗi tin
lại đọc đến mỏi mắt. Tin nhắn “khủng bố” của papa có hơn hai năm rồi. Từ khi papa có bạn gái, và hai chị em chính thức biết mặt khi Papa dẫn dì
về nhà.
Meyami nhìn màn hình điện thoại, ngày 16/5/****.
Cũng đã được 10 năm kể từ khi cuộc gặp gỡ kia kết thúc. Sáng hôm sau, đang
ăn bữa sáng, hai chị em được đoán tiếp người khách lạ. Đó là một người
phụ nữ có mái tóc vàng, được uống xoắn ở phần đuôi. Cô giới thiệu là
người quản lý Meyami từ bây giờ. Vài hôm sau, cô bắt đầu được học các
tác phong trong ngành, tiền hỗ trợ của cô là do Megumi tài trợ. Meyami
dường như được hưởng không tài sản kết xù của cô ca sĩ Megumi kia một
cách vô điều kiện (sau khi cô ấy chết được một năm, làm giấy chuyển
nhượng cho Mimi).
Cô tự hỏi cuộc đời có quá may mắn, hay chỉ là
trong truyện tranh mới có. Nhưng cũng nhờ số tiền kia, Meyami bắt đầu
bước đi vững chắc trên con đường nghệ thuật, đến nay tên tuổi ngày một
lớn mạnh trong ngành giải trí. Ngoài ra Meyami bắt đầu tìm hiểu các bộ
luật của đất nước, trên thế giới. Lần đầu tiên mở bộ luật hôn nhân ra,
cô sắp để mắt mình rớt ra ngoài, nghĩ mọi cách, cô có nghỉ cũng không
nghỉ được bộ luật thế giới này cho phép “ NP”. Sau này cũng dần miễn
dịch mà quen dần với thế giới thừa nam thiếu nữ này. Vì sự giúp đỡ của
Lily làm người chịu trách nhiệm, Meyami thi được bằng luật sự giỏi nhất. Đến bây giờ cô cũng trở thành luật sư trẻ tuổi, tài giỏi nhất thế giới. Tuy nhiên vì một lý do nào đó, dường như cô bị dấu đi tên tuổi cùng
hình dáng thật, các vụ án được cô biện hộ trở nên sôi nổi nhưng riêng
người phá án thì vẫn sống trong bóng tối. Sau này Meyami mới biết đó là
do nhà nước bảo mật về thông tin của cô, giữ nhân tài cho đất nước.
Cuộc sống nhộn nhịp trên thành phố ngày kéo cô vào cuộc chạy đua với công
việc. Đến nổi biết được thông tin ngày ông bà nội mất muộn đến hai ngày. Lúc đó cô mới tất tả chạy về, không ngờ chỉ gặp mặt ông bà lần cuối
trước khi đóng quan tài. Sau này, vì công việc của papa hai chị em cũng
không thể trở về với vùng quê yên bình kia nữa. NHững người bạn của cô
nghe đầu cũng đã chuyển nhà, Tohrou mất mẹ chuyển đến sống nhà họ hàng,
Nanami trở về với cha mẹ trên thành phố. CÒn cậu bé bí ẩn kia bặt luôn
tung tích. Tất cả đều cắt đứt liên lạc. Về phần hai chị em cô, Ema luôn
gửi những tin nhắn cho cô khi hai chị em nói chuyện. Vẫn giữ được tình
cảm ngày xưa nhưng Meyami đã chuyển đến ở gần công ty cho tiện việc đi
lại.
Lúc đó Ema hình như mới 13 tuổi, khi biết tin papa đã kịch
liệt phản đối. Vì papa lo cho con gái mới nhỏ phải xa nhà, chị Lily đã
khuyên hết lời mới để papa đồng ý với điều kiện, ông phải được nhắn tin
với con gái mỗi ngày.
Hiện tại, papa cùng sắp kết hôn. Hai người bàn nhau đưa hai chị em về sống chung nhà với các anh trai (có nghĩ gom đám con lại để dễ dạy bảo ý mà). Nghe được câu phản đổi của cô. Mỗi ngày
papa bắt đầu tăng lượng tin nhắn, tăng lượng điện thoại, tặng lượng nhắc nhỡ. Đến hôm nay cô bỏ cuộc, con đường nghệ thuật còn khá dài. Meyami
nghỉ nên dừng lại một chút để sống như người bình thường, sau này có
bằng đại học rồi hẳn tiếp tục.
“Ting….ting….ting..”
Điện thoại lại báo tin nhắn gửi đến.
CHị Lily đứng bên nhìn cô nảy giờ. Đành ngồi xuống bên cạnh, vỗ vai cô:
_ em định dừng lại sao? SỰ nghiệp của em đang phát triển rất mạnh.
_ Vâng, em nghỉ mình nên nghỉ để xác định chính đáng con đường mình đang đi.
_ ừm vậy cũng tốt. Nhưng nếu quay lại hãy nói chị, chị vẫn rất sẵn sàng làm quản lý của em.
_ vâng cảm ơn chị
Meyami biết chị Lily luôn thương cô như một em gái. Ngoài mặt luôn nghiêm túc, những lúc có hai chị em Lily luôn lộ ra những mặt khiến người ta không
đoán được. “Khi nào chị cưới?”
_cưới? cưới ai?
Lily hét lên, trưng ra bộ mặt ngây thơ nhất nhưng không biết hai má đỏ rực đã tố cáo chị
_ à chừng nào cưới nói cho em. Bây giờ em chuyển nhà đây. Chị Chi còn chờ em ở nhà.
Meyami đứng dậy mang túi vào vai, ra khỏi phòng. Để lại trong phòng tiếng hét như chọc tiết của ai đó.
Con đường phố lúc trước khi nhỏ hai chị em cùng đi đã đổi khác rất nhiều.
Hiệu bánh kem bên đường đã thay bằng tiệm giặc ủi, quán bán thịt cũng đã chuyển đâu mất, thay vào đó là một hộ dân. Cây bên công viên cũng đã bị chặt mất, thay vào đó là hình nộm của một bộ phim hoạt hình đang nổi
tiếng,… Mới đi được 4 năm nơi này đổi khác rất nhanh.
Đường đi từ chỗ làm việc về nhà Papa phải đi qua hai lần tàu điện, đến nơi còn phải đi bộ thêm một khoảng thời gian nữa mới tới được nhà.
ĐỨng
trước ngôi nhà nhỏ, một căn hộ sơn cửa cũ kỉ. Meyami chợt thấy hồi hộp
khi đưa tay lên bấm chuông. Trong óc cô bắt đầu hiện lên hình ảnh cười
đùa vui vẻ của hai đứa trẻ, còn cảnh kiên nhẫn của papa khi hai đứa trẻ
hỏi những vấn đề không đâu vào đâu. Nhưng tất cả đều gom góp lại một
hình ảnh, một đứa trẻ khóc bù lu bù loa khi phải chia tay với đứa em gái mình.
“ Ting….toong…”_ ngón tay nhẹ nhấn lên nút đỏ trước cửa. Trong lòng hồi hộp cũng có cười khổ.
KHông biết cô có còn nhận ra chị Chi, hay chị có còn nhận ra cô.
“ Cạch…” _ Mimi lâu quá
Ngoài ý muốn của cô, sau khi cánh cửa mở, Meyami bị cuốn vào cái ôm ấm áp của một cô gái, giọng nói nghe rất nhẹ, những giọt nước ấm rơi trên vai cô
ngày một nhiều. Mắt cô bắt đầu nhoà đi, vỡ oà ôm chặt lấy Ema. Juli trên vai chị cũng nhảy đến cọ vào cổ cô an ủi.
Sau một màng nước mắt, hai chị em cũng phải tiếp tục hành trình chuyển nhà. Đường đi hai chị
em luôn nói truyện rôn rã. Thời gian trôi nhanh quá, Ema lớn lên như
thổi, nay trở thành một thiếu nữ dịu dàng. CÒn rất đáng yêu nữa. Juli
đâu còn cậu sóc nhỏ như trước, cũng đã lớn, nói được rất nhiều điều (chỉ có hai chị em mới hiểu được tiếng của Juli, ngoài ra còn một số người). Nhưng không hiểu sao từ khi gặp nó lại bám lên vai cô miết mà không
phải là chị Ema. Ngoài ra nó nói không ngừng nghỉ, toàn là chuyện không
đâu vào đâu.
Trước giờ Meyami nhận mình là người rất kiên nhẫn, nhưng sao đối với một con sóc……một phút nữa cô sẽ ném con sóc này xuống đất……
_ Juli, em cứ luôn miệng nói họ là sói nhưng họ là anh trai của chúng ta mà?
Ema nghe nảy giờ, trên tay cầm một tờ giấy do papa chỉ đường, một bên nghe
ngóng chuyện của Juli. Đến khi bức xúc nên mới nói ra.
Meyami
nhìn sang tờ giấy. Lúc trước chị Chi đưa cô tờ giấy, ngay lập tức bị cô
khước từ. Đùa à, papa vẽ thật xấu, có công lực tốt như chị mới xem được. Đưa cho cô?? Thôi khỏi đi còn vui hơn.
_ Mimi này em nói thử xem họ là sói hay là anh trai mình??
Sau một hồi cãi nhau, Ema nhìn sang cô buộc làm trọng tài.
Riêng cô nhìn chị đổ mồ hôi lạnh. Nên nói sói hay anh hả? Cái này nên để chị
trải nghiệm mới biết được chứ sao hỏi cô? Cô thề ở nhà đó không được
nhiều đâu. Không có chuyện gì cô cũng trốm ra ngoài chơi à. Tạo cơ hội
cho chị cùng các “anh trai”.
_ Mimi nói đi
Bốn mắt liếc về cô. Mimi lạnh toát người. Cười khổ.
_ là anh là anh trai. Juli cậu thôi cãi đi!
Không ngờ Juli nghe lời thật im lặng ngồi trên vai cô.
Hai người đi qua một hẻm nhỏ, hai bên đường vẽ những bức tranh kì lạ đầy
màu sắc, đến những con hẻm đầy bong bóng được gió đưa đi khắp nơi. Con
đường đến nhà anh trai sao như đến thiên đàng vậy? Và tất nhiên là thiên đàng hay địa ngục đến nơi thì hãy nói