Vô Song rốt cuộc cũng có thể mở ra cánh cửa chủ điện, theo Thượng Quan Kiếm Nam mà đi vào bên trong.
Nói là chủ điện nhưng cũng chỉ là một căn phòng đọc sách bình thường, hai bên xếp vài cái bàn, có vài lão nhân ngồi đó có vẻ đang cực kỳ bận bịu, ở chính giữa có một tiểu bậc thang, vượt qua tiểu bậc thang là bục cao, trên bục cao là bàn lớn, ngồi nơi bàn lớn cũng chính là Hồng Thất Công.
Bên trong căn phòng này có chút buồn cười, bất kể nhìn thế nào căn phòng này đều dành cho nho sĩ nhưng àm hiện tại bên trong đó toàn lão ăn mày.
Ngoại trừ Hồng Thất Công ra trong phòng còn 4 lão nhân nữa, vừa nhìn cũng biết là 4 vị trưởng lão Cái Bang, phong cách ăn mặc không lẫn vào đâu được.
Hồng Thất Công ngồi chủ vị, với võ công của ông ta thừa sức phát hiện Thượng Quan Kiếm Nam mang người tiến vào, vì vậy đã sớm chuẩn bị tinh thần, tư thế ngồi có chút nghiêm túc.
Nhìn bộ dáng này của Hồng Thất Công chính Vô Song còn thấy bình thường, hắn cũng phát hiện mấy vị trưởng lão cái bang tuy đang ra vẻ chăm chỉ làm việc nhưng mà tư thế ngồi cũng không ra sao, căn bản không thể ngồi yên.
Cái Bang mà... bảo bọn họ làm việc như dân văn phòng chẳng khác gì cực hình.
Vô Song đoán chừng nếu không phải hắn tiến đến, cũng không biết mẫy lão nhân này đăng lăn lê bò toài thế nào nữa, tất nhiên đối mặt với người lạ vẫn phải làm ra vài điểm nghiêm túc một chút.
Hồng Thất Công cũng như Kiều Phong, căn bản không nhận ra Vô Song, có điều toàn thân Vô Song từ đầu đến chân đều lộ ra vẻ không tầm thường, Hồng Thât Công đương nhiên cũng nhận ra Vô Song chắc chắn không yếu.
Sau khi làm ra nhận định này, ánh mắt Hồng Thất Công trở nên nóng rực, chỉ là ông không rõ thực lực của Vô Song rốt cuộc có thể xếp được bao nhiêu tinh.
Tại chiến trường này chiến lực cơ hồ là thứ quan trọng nhất, chiến lực của một người ảnh hưởng địa vị của người đó.
Tại nơi này ví dụ như Đàm Công – Đàm Bà chiến lực mỗi người chỉ là nhị tinh, dõi mắt khắp trận doanh nhân loại cũng là nhân vật xếp đáy, rất khó được người khác thật tâm coi trọng, dẫu sao đã đến cái trình độ này cái gì tuổi tác, cái gì thân phận là không có đất dùng, tất cả dùng thực lực để nói chuyện.
Hồng Thất Công thân là minh chủ nhưng chiến lực đại khái cũng chỉ có ngũ tinh.
Nhân vật trong Tứ Bá hiện nay ngoại trừ Nam Đế ra thực lực đại khái cũng chỉ từ ngũ tinh đến lục tinh, vẫn là tương đối xấu hổ.
Cường giả mạnh nhất liên minh võ lâm chính là Uy Đức Tiên Sinh – Bạch Tự Tại có điều thực lực Bạch Tự Tại cũng chỉ là thất tinh.
Trận doanh võ lâm chỉ có số lượng, căn bản không có chất lượng.
Thượng Quan Kiếm Nam nhìn thấy vẻ mặt của Hồng Thất Công, cũng là khẽ cười, Thượng Quan Kiếm Nam đương nhiên hiểu được suy nghĩ của tất cả mọi người hơn nữa trong lòng hắn thì hắn cảm thấy Vô Song kể cả chiến lực không cao nhưng tác dụng cho liên minh vẫn là cực lớn.
Nếu Vô Song không nói dối vậy hắn chính là đệ tử của Thiên Sơn Đồng Lão, thân là đệ tử của Thiên Sơn Đồng Lão, chiến lực chưa hẳn đã cao, cùng lắm cũng chỉ là cường giả ngang hàng với thế hệ tứ bá nhưng ai bảo Vô Song có một cái sư phụ siêu cường đại?.
Nếu Đồng Mỗ có thể vì Vô Song ra nhập trận doanh võ lâm, tất nhiên khiến chiến lực trận doanh võ lâm bạo tăng, địa vị của trận doanh cũng từ từ mà tăng lên.
Nghĩ mà xem, một vị cường giả ngũ tuyệt đỉnh phong, ai có thể không coi trọng?.
“Minh chủ, vị này là Tiêu Hà, Tiêu huynh đến từ Thiên Sơn Linh Thứu Cung, là đệ tử duy nhất của Thiên Sơn Đồng Lão, lần này hạ sơn tiến đến đây chính là muốn vì nhân loại trống lại Thi Quỷ”.
Câu nói này làm cho Hồng Thất Công giật mình không nhẹ.
Thân phận của Vô Song quả thực cực kỳ đặc biệt hơn nữa cũng cực kỳ khó tin.
Từ bao giờ Đồng Lão lại nhận một nam nhân làm đệ tử?.
Tất nhiên tin hay không tin Hồng Thất Công vẫn phải bày ra thái độ, cũng may trận chiến này rất dễ phân biệt, chỉ cần là nhân tộc thì sẽ trung thành với nhân tộc, ít nhất 7 năm qua còn chưa có ai phản bội nhân tộc.
Vô Song nói thật đương nhiên càng tốt, Vô Song nói dối... cũng không sao cả, chỉ cần thực lực của hắn đủ dùng.
Hồng Thất Công lập tức rời khỏi chiếc bàn lớn, tiến về phía Vô Song.
“Tiêu huynh đệ, chào mừng ngươi đến với trận doanh võ lâm, lão Khiếu Hóa ta không giỏi ăn nói, nhưng mà Tiêu huynh đệ gia nhập trận doanh tất có thể khiến trận doanh chúng ta chiến lực tăng mạnh, thêm một người như Tiêu huynh đệ là thêm một phần thực lực, là thêm một phần chiến thắng cho nhân tộc”.
Hồng Thất Công nói rất kích động, nói rất khoa trương có điều cũng sẽ không thể làm Vô Song cảm động.
Lão Khiếu Hóa Tử là dạng người nào?, Vô Song cũng không lạ gì.
Mấy lời này nghe tám chín phần là Hồng Thất Công học thuộc lòng, sau đó gặp cao thủ nào ra nhập trận doanh cũng đều áp dụng mà thôi, đơn giản chỉ thay cái tên.
Quả thật bắt một nhân vật thiên hướng hưởng thụ như Hồng Thất Công phải gánh cái liên minh này, cũng có chút khổ.
Hồng Thất Công thao thao bất tuyệt một hồi, nói đến Vô Song cũng có chút phiền có điều dường như văn bản học thuộc lòng kia đã đọc ra hết, Hồng Thất Công mới thở gấp một hơi, sắc mặt hơi đỏ.
Nói thẳng, chính Hồng Thất Công còn ngượng mồm.
“Tiêu huynh đệ, chung quy lại chúng ta chào mừng ngươi”.
“Ngươi đợi một chút, rất nhanh sẽ làm lệnh bài thân phận cho ngươi có điều trước khi làm lệnh bài thân phận, vẫn là đi trắc nghiệm chiến lực trước”.
Trắc nghiêm chiến lực chính là để xác nhận tinh vị.
Đàm Công – Đàm Bà là nhị tinh.
Hồng Thất Công là ngũ tinh.
Hoàng Dược Sư là lục tinh.
Bạch Tự Tại là thất tinh.
Thượng Quan Kiếm Nam là tam tinh.
Kiều Phong là tam tinh.
Trác Bất Phàm là nhị tinh.
Cừu Thiên Nhận là nhị tinh.
Đây đại khái chính là chiến lực đỉnh cao của trận doanh võ lâm.
Cả một trận doanh vậy mà cũng không có ai đủ sức so tài cùng Cưu Ma Trí trong khi tại trận doanh của mình chính bản thân Cưu MA Trí còn thừa nhận hắn chỉ ở trong 10 vị trí đầu, chỉ bằng một điểm này có thể nhìn ra địa vị trận doanh võ lâm.
Tất nhiên nếu mấy lão nhân của Hiệp Khách Đảo chịu tới, vậy thì cũng không giống.
.......
Hồng Thất Công không giống như Thượng Quan Kiếm Nam, ông không suy nghĩ quá nhiều đến việc Đồng Mỗ, Hồng Thất Công lúc này chú ý cũng chỉ nhìn đến Vô Song, bản thân ông ta thật thâm không tin lắm việc Vô Song là đệ tử Thiên Sơn Đồng Lão, ai chẳng biết Đồng Lão ghét nhất nam nhân?.
Càng quan trọng hơn, cho dù Vô Song thật sự là đệ tử của Thiên Sơn Đồng Lão cũng sẽ không liên quan gì đến liên minh, Hồng Thất Công còn chưa tin dạng người như Đồng Lão sẽ quan tâm thế thái dân tình, lại càng không thích hành hiệp trượng nghĩa, đối với nàng nhân tộc có cái khỉ quan hệ?.
Lại nói đến kiểm tra chiến lực, tất nhiên sẽ không phải để hai người quyết chiến với nhau mà định chiến lực, cái cách này vừa không công bằng, vừa mất hòa khí.
Ví dụ đơn giản như cho dù Chu Bá Thông sau này được danh hiệu Trung Thần Thông, hắn tám chín phần vẫn sẽ không đánh lại Đinh Xuân Thu cùng Âu Dương Phong, ai bảo Chu Bá Thông sợ độc?, ai bảo Chu Bá Thông sợ rắn?, hơn nữa thật sự cho Chu Bá Thông đánh với Nhất Đăng cũng chưa chắc qua nổi, dù sao chỉ cần nhìn từ Nhất Dương Chỉ cũng đã khắc đến chết Song Thủ Hổ Bác của Chu Bá Thông.
Ngươi cận chiến mạnh?, ta chính là đứng từ xa tấn công, ngươi làm được gì?.
Võ công trong thiên hạ đều có khắc chế lẫn nhau, dùng người đấu với người rất khó tạo sự công bằng cùng chính xác tuyệt đối về chiến lực.
Dụng cụ dùng để trắc thí chiến lực gọi là Hắc Tinh Thạch.
Hắc Tinh Thạch thứ này cực kỳ thần dị, căn bản không thuộc về võ lâm nhân sĩ, đây là vật tìm được ở Ma Sơn.
Hắc Tinh Thạch tên như ý nghĩa, là một viên tinh thạch thuần màu đen, viên tinh thạch trước mặt Vô Song tính tổng ra cũng chỉ bằng một bình thủy tinh chứa nước được đặt long trọng nơi trung tâm mật thất.
Trong chủ phòng, nơi ở của minh chủ quả thực có mật thất, mật thất cũng là nơi trắc thí chiến lực cường giả ngũ tuyệt cao thủ.
Chỉ cần truyền một đòn toàn lực vào hắc tinh thạch, bản thân hắc tinh thạch liền sẽ chịu chấn động mà sinh ra ma khí, ma khí rất mỏng căn bản không thể làm ảnh hưởng đến cơ thể ngũ tuyệt cao thủ đồng thời ma khí sau khi sinh ra sẽ kết tinh lại thành những ngôi sao loại nhỏ, lơ lửng một lúc trên trời rồi mới dần dần biến mất.
Dựa vào số lượng hắc tinh xuất hiện mà phân định chiến lực một người.
Vô Song còn cố ý hỏi Hồng Thât Công về lai lịch Hắc Tinh Thạch nhưng mà chính Hồng Thất Công cũng tương đối mù mờ, chỉ nge nói Hắc Tinh Thạch tổng cộng có 5 viên, đều là xác chết của Đế Thi rơi ra, con Đế Thi do chính Tảo Địa Thần Tăng tự tay giải quyết.
Ngoài 5 viên Hắc Tinh Thạch này ra, từ trước đến nay chưa từng tìm được loại đá tương tự.
Hắc Tinh Thạch cũng rất cứng, nó có thể so với thân thể đế vị cao thủ, trừ cường giả thập nhất tinh chiến lực trở lên xuất ra một kích toàn lực còn có thể có tỷ lệ làm ảnh hưởng đến nó còn lại gần như không mảy may có tác dụng.
Dĩ nhiên nếu Vô Song ma hóa, một kích toàn lực liền rất có thể đập nát thứ này.
Vô Song từng trải qua sự việc ở Vương Bản Sơn, khi đó thân phận lệnh bài của Thiên Ý Thành căn bản cũng không thể nào là sản phẩm của con người, vì lẽ đó lần này gặp Hắc Tinh Thạch vẫn là tương đối dễ chấp nhận.
Cũng không đợi Hồng Thất Công nói gì, Vô Song toàn lực đánh ra một kích.
Trong ánh mắt mong đợi của Hồng Thất Công, hắc tinh thạch rung lên, từng đợt ma khí chậm rãi xuất hiện rồi với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, ma khí ngưng kết thành ngôi sao màu đen.
Một sao.
Hai Sao.
Ba sao.
Bốn sao.
Năm sao.
Sáu sao.
Đến năm sao, Vô Song căn bản đã không nhìn tiếp, dù sao hắn cũng tin tưởng chiến lực của mình nằm ở giữa năm sao cùng sáu sao, chỉ cần yên ổn hiện ra năm ngôi sao thì Vô Song đã có thể chấp nhận.
Về phần Hồng Thất Công đương nhiên cực kỳ kích động, Hồng Thất Công bản thân cũng là ngũ tinh cường giả hơn nữa ông chỉ còn thiếu một chút liền đạt đến lục tinh, nay thấy trận doanh tự nhiên đi ra một vị lục tinh cường giả lại càng thêm vui mừng.
Hai người cũng không ngờ, Hắc Tinh Thạch cứ như hóa điên vậy, nó vẫn tiếp tục ngưng kết ra hắc tinh.
Bảy sao.
Tám sao.
Chín sao.
Mười sao.
Thập Tinh cường giả.
Mãi đến mười sao, nó mới dừng lại, điều này làm cho Vô Song cùng Hồng Thất Công dường như chôn chân tại chỗ.
Vô Song hắn có chút cảm giác như nằm mơ, hắn từ khi nào mạnh như vậy?, hắn đương nhiên quá hiểu cơ thể mình, bảo hắn sinh tử quyết đấu cùng Hồng Thất Công hắn còn sợ lưỡng bại câu thương, vì cái gì hiện nay hắn lại là Thập Tinh?.
Với Hồng Thất Công thì đã triệt để bị sự vui mừng chiếm khắp cơ thể.
Thập Tinh cường giả đây chính là tương đương với ngũ tuyệt đỉnh phong.
Tuy không biến thái như Vương Trùng Dương nhưng tuyệt đối là cao thủ hàng đầu của nhân loại, cho dù dõi mắt khắp liên minh, Thập Tinh cường giả cũng có thể lọt vào 10 vị trí đầu.
“Tiêu huynh đệ, quả thật thâm tàng bất lộ, Thập Tinh chiến lực, Lão Khiếu Hóa bội phục “.
Vô Song sắc mặt giật giật, hắn cảm thấy mình bị hố, hắn cảm thấy cái Hắc Tinh Thạch này không đáng tin.
Nếu thật sự Hồng Thất Công coi hắn là Thập Tinh, sau này một trong Thất Quỷ Vương tiến đến liền phải để hắn giải quyết.
Vô Song chỉ cần không đụng vào ma hóa thì chấp hết mọi thủ đoạn hắn cũng không có cửa thắng bất cứ ai trong Thất Quỷ Vương.
Lấy bàn tay di di hai huyệt thái dương, Vô Song vẫn là thở dài.
“Minh chủ, việc ta là Thập Tinh cường giả tạm thời đừng nói ra ngoài, người cứ nói ta là một cái ngũ tinh cường giả, thế nào?”.
Hồng Thất Công không hiểu ý Vô Song lắm nhưng cũng không lấy gì làm lạ, trên đời không thiếu người thích giả heo ăn thịt cọp, thích điệu thấp một chút, Hồng Thất Công vẫn là vui vẻ đồng ý.
........
Lấy được lệnh bài thân phận, trong cái nhìn nóng rực không thoải mái của Hồng Thất Công, Vô Song rốt cuộc vẫn lết được ra khỏi phủ thảnh chủ.
Vừa ra khỏi, hắn liền đã thấy A Châu đợi sẵn.
A Châu đối với Vô Song cung kính mà cúi đầu.
“Tiền bối tốt”.
Vô Song lập tức cười cười.
“A Châu, ngươi không trở về với công tử nhà mình, sao lại đợi ta ở ngoài?”.
A Châu nghe vậy liền lễ phép đáp.
“Bẩm tiền bối, là Thượng Quan tiền bối nói với A Châu, để A Châu dẫn tiền bối đến chỗ ở, dù sao tiền bối còn chưa quen đường nội thành”.
Nghe A Châu nói vậy, Vô Song cũng là gật đầu, hắn không ngờ Thượng Quan Kiếm Nam còn chu đáo đến mức này, hắn chưa cần lên tiếng đã sắp xếp phòng ở cho hắn, còn để A Châu dẫn đường.
Hai người một ‘già’ một trẻ đi trên đường xá nội thành, nhìn vẻ nhu thuận của A Châu, nhìn nàng chậm rãi vì hắn dẫn đương, Vô Song có chút cười cười.
“Hay ta dạy võ công cho nàng?”.
Đây là suy nghĩ lúc này của Vô Song.
Hắn không rõ thế giới này ra sao, hắn không biết tương lai như thế nào.
Hắn cũng không tin mình là cái gì minh sư, không tin nếu hắn dạy hết võ công cho A Châu, bản thân A Châu có thể vô địch thiên hạ.
Duy chỉ có một việc hắn tin, hắn có thể cứu A Châu một mạng.
Tương lai không phải chính Kiều Phong chưởng chết A Châu sao?, vậy chỉ cần để Kiều Phong một chưởng không chết được A Châu liền tốt rồi.
Muốn Kiều Phong một chưởng không chết A Châu, vậy cũng đơn giản, Vô Song liền trực tiếp mang Cửu Âm Chân Kinh dạy cho nàng, bằng thân pháp ghi trong Cửu Âm Quyển Hạ, Vô Song có niềm tin biến A Châu thành Đoàn Dự phiên bản nữ.
Không cần đánh nhau, chỉ cần cắm đầu chạy, không tin Kiều Phong còn có thể giết được A Châu như trong nguyên tác.
Tất nhiên theo nguyên tác thì Kiều Phong bị thù hận che mờ lý trí còn A Châu chính là muốn thay cha chịu tội quyết ý đi chết, về điểm này... Vô Song vẫn nên giáo dục A Châu một chút.