Đặc biệt là vết thương bên ngoài phần hông, vết thương rất sâu, lộ ra cả thịt bên trong, thoạt nhìn cực kỳ ghê người.
Đây chính là hậu quả của việc Độc Cô chiến cùng thiên hạ đệ ngũ cao thủ hiện tại.
Vì sao gọi là đệ ngũ?, nếu coi Thiên Đạo cùng Hạng Vũ là đồng cấp. cả hai đoạt lấy hai vị trí đầu thì A Thanh nghiễm nhiên sẽ đứng thứ ba.
Người thứ tư cùng thứ năm lúc trước vẫn chưa phân rõ là Độc Cô hay là Tây Thi nhưng mà bây giờ đã có đáp án, Tây Thi liền trở thành đệ ngũ cao thủ.
Không có đạo lực, không thể mượn Thiên Đạo trợ lực bản thân Tây Thi không có cách nào thắng nổi Độc Cô.
Tất nhiên Tây Thi bất tử, nàng sẽ không thể chết nhưng hiện tại nàng cũng đúng là không dám cầm dao cứa cổ mình như lúc đứng trước mặt Vô Song.
Nàng hiện tại chỉ cần dám tự sát chỉ sợ lập tức bị Thiên Đạo nắm lấy, Thiên Đạo hiện nay không thể làm gì Tây Thi nhưng nó cũng vẫn có thể lấy đi của nàng vài thứ.
Đạo lực là không cần nói, Tây Thi sẽ không thể mượn Đạo lực của Thiên Đạo.
Tiếp theo Tây Thi vẫn bất tử nhưng mà bất tử theo cách khác, nàng không thể phục hồi vết thương như trước, chỉ cần nàng chết nàng sẽ lập tức bị rời đến bên Thiên Đạo, sẽ tiến vào trạng thái ngủ say như mỗi lần nàng hoàn thành vai diễn của chính mình.
Tây Thi căn bản không dám đi chết, cuộc so tài giữa nàng cùng Độc Cô có thể coi là công bằng, ít nhất nàng lấy tư cách người ‘có thể chết’ đến đấu cùng Độc Cô.
.....
Đánh bại Tây Thi không làm Độc Cô vui vẻ, trên mặt hắn chẳng có bất cứ cảm xúc gì, dù sao mục tiêu Độc Cô vẫn luôn là đệ nhất thiên hạ.
Độc Cô cực kỳ cuồng ngạo, nếu không phải hắn hiện tại không có cách nào có thể thực sự gây tổn thương cho Thiên Đạo thì hắn cũng dám một mình một kiếm đến gặp Thiên Đạo.
Người Độc Cô muốn đấu nhất tất nhiên là A Thanh có điều hiện tại hắn không thể.
A Thanh chính là bị Thiên Đạo nhập hồn, đấu với A Thanh khác gì đấu với Thiên Đạo?.
Lại nói đến Độc Cô, đánh bại Tây Thi xong, Độc Cô một đường đi vào Thần Điện.
Thần Điện là một tòa tháp vàng nhưng nó không phải là màu vàng óng ánh của hoàng kim, nó là màu vàng thậm chí đã có chút ố.
Thần Điện nằm lơ lửng trên bầu trời nhưng mà nó là một công trình không tồn tại ở thế giới này.
Từ Phúc không phải kẻ vô năng, tuyệt đối là cấp bậc đại tài, hắn biết trên đời không có cái gọi là thuốc trường sinh nhưng hắn không ngại nếm thử, không ngại tạo ra thuốc trường sinh.
Từ Đại Tần hắn mang không biết bao nhiêu thảo dược quý giá ra biển, sau đó trực tiếp chuyển đến đảo này, nơi hắn gọi là Quỷ Vực.
Có một cái lý thuyết rất khó tin nhưng không phải không có người tin tưởng.
Ở nơi cực âm chắc chắn gần sự ‘bất tử’ hơn nơi cực dương.
Tại nơi cực dương chỉ có thể đại biểu cho sự hủy diệt còn nơi cực âm lại khác.
Dĩ nhiên nơi cực âm cùng nơi cực hàn cũng có chút khác nhau, nơi cực âm ít nhất sẽ không giết chế ngươi trực tiếp như nơi cực hàn.
Nếu nói ở hậu thế, nơi cực ẩm điển hình liền phải nhìn vào công trình Kim Tự Tháp, ở trung tâm Kim Tự Tháp, ở nơi đặt di hài Pharaon toàn bộ đều là nơi cực âm, chỉ có như vậy mới bảo vệ được di hài nhà vua.
......
Ở Quỷ Vực, Từ Phúc bắt đầu nếm thử luyện đan, nhưng càng luyện càng thất bại, đến khi sinh mạng hắn sắp chấm dứt, hắn vẫn không luyện ra được đan dược trường sinh bất tử.
Từ Phúc cũng phát hiện ra, thay vì uống nước trong hồ, hắn có thể dựa theo pháp môn đạo gia hấp thu khí trong hồ, hắn gọi đây là Trường Sinh Khí.
Từ Phúc chế tạo một thiên cổ sát trận tại chính hòn đảo này, sau đó mang theo 7 hồ lô rượu trở về hòn đảo đầu tiên hắn đặt chân năm xưa.
Hắn còn chưa quên 5000 nhân khẩu hắn bỏ lại 50 năm trước.
Từ Phúc bằng vào nước trong hồ lô rượu, có thể tạm thời bảo đảm dung nhan như những năm 60.
Trở lại chốn xưa, đương nhiên tại nơi đó nhân khẩu càng nhiều.
5000 nhân khẩu trải qua 50 năm chính là 3 đời sinh sản, lại thêm địa lợi rộng, tài nguyên phi thường nhiều, nhân khẩu trược tiếp gần như gấp 4 khi xưa, đạt đến gần 3 vạn người.
Tất nhiên nói 5000 nhân khẩu cũng không chính xác, đi theo Từ Phúc ra biển năm xưa còn có cả ngàn binh lính, cũng chẳng thiếu nô lệ trưởng thành, tổng nhân khẩu hắn để lại đảo này chỉ sợ lên tới gần vạn người.