A Châu tuy rất thông minh, thiên tư cũng rất tốt nhưng vì nàng căn bản không thích hợp luyện võ nên cũng không ai có ý định dạy võ nghệ cho nàng.
Lần này Vô Song tự mình ra tay muốn nhận nàng làm đệ tử đương nhiên cũng đã nghĩ kỹ.
Trong tay Vô Song có Cửu Âm Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh quả thực có thể thay đổi thiên phú của một con người, bất kể là thiên tư hay thể chất.
Người luyện Cửu Âm Chân Kinh đến đại thành tất nhiên sẽ danh chấn thiên hạ, đây là việc không có gì để phản biện.
Tại thế giới này, nói về thân thể bản thân Độc Cô Cầu Bại còn có thân thể thảm hơn A Châu nhiều, chí ít A Châu nếu cố gắng còn có thể tu ra nội lực.
Về thiên phú cùng ngộ tĩnh thì A Châu cũng hơn xa Quách Tĩnh, ít nhất từ mặt ngoài có thể thấy nàng thông minh hơn đối phương.
Kết hợp hai điểm này, Vô Song không dám chắc thành tựu của A Châu sẽ cao đến mức nào nhưng mà hắn cũng có thể tin tưởng A Châu đủ sức tự lo cho mình.
Đương nhiên ngoài Cửu Âm Chân Kinh ra thì Vô Song còn hai con đường nữa có thể trợ giúp A Châu.
Thứ nhất là con đường của Đoàn Dự, nếu bắt đầu dạy cho A Châu về kinh lịch, về bát quái cùng phương vị sau đó lại có bản thân hắn thủ hộ thì A Châu không bao lâu cũng sẽ học được Bắc Minh Thần Công, đương nhiên phải trải qua một khoảng thời gian tương đối dài để Vô Song dùng nội lực lẫn dược vật cường hóa thân thể cho A Châu, ít nhất nới rộng kinh mạch của nàng đến mức nàng có thể chịu được Bắc Minh Thần Công tiêu chuẩn.
Sau khi luyện thành Bắc Minh Thần Công, tất nhiên thuận lý thành chương cũng sẽ truyền dạy cho A Châu – Lăng Ba Vi Bộ, tiếp theo dựa vào thể chất A Châu phối cho nàng một môn tuyệt học đương thời cũng không phải là khó, điển hình có thể kể đến Đấu Chuyển Tinh Di của chính Mộ Dung Gia, nếu cần thiết hơn nữa có thể dạy nàng thêm một bộ Đả Cẩu Bổng Pháp cùng phối hợp với một bộ Không Minh Quyền, đưa A Châu theo đường âm nhu tuyệt học.
Con đường thứ hai là con đường cao thủ chân chính, tất nhiên con đường thứ hai có độ khó tương đối cao, điều kiện là Vô Song có thể từ Thiếu Lâm Tự mang Dịch Cân Kinh ra, để cho A Châu song song tu luyện cả Cửu Âm Chân Kinh lẫn Dịch Cân Kinh, nàng chỉ cần bằng nội lực cũng đủ cường ngạnh đánh chết không biết bao nhiêu cao thủ đương thời.
Nếu đi theo con đường này, nội lực A Châu sẽ phi thường cường hãn, võ công tu luyện của nàng sẽ không phải Đấu Chuyển Tinh Di nữa mà chuyển thành Hàng Long Thập Bát Chưởng cùng Thiên Sơn Lục Dương Chưởng, trực tiếp hướng nàng theo đường dương cương tuyệt học.
Tất nhiên Hàng Long hay Thiên Sơn Lục Dương Chưởng đều chưa hẳn hợp với nữ nhân tuy nhiên có cả Cửu Âm cùng Dịch Cân Kinh bù trừ sẽ gần như không xuất hiện trạng thái bất ổn nào.
Bất kể A Châu đi theo con đường nào thì Vô Song vẫn sẽ cố gắng lấy Cửu Âm Chân Kinh làm gốc, rèn lại căn bản cho nàng sau đó mới tiến tới bước tiếp theo.
Sau khi nghĩ xong ‘giáo trình’ cho A Châu, công việc hàng ngày của Vô Song liền trở nên tương đối dễ chịu.
Hắn truyền cho A Châu khẩu quyết của Cửu Âm Chân Kinh, cũng bắt đầu hướng dẫn nàng tu luyện, cũng bắt đầu giải thích cho nàng võ công trong thiên hạ phân chia ra sao, A Châu lúc này như Vô Song ngày đó trên Tử Ngọc Sơn, về phần Vô Song thì sẽ đóng vai Vô Hà Tử vậy.
Tại thời điểm này, Ma Sơn phi thường yên tĩnh, cũng không có giao tranh giữa hai phe thế lực với nhau vì vậy Vô Song gần như có một thời gian biểu cụ thể, một thời gian biểu tương đối nhẹ nhàng.
Hắn dùng thời gian 3 ngày truyền dạy Cửu Âm Chân Kinh cho A Châu, bắt đầu giúp nàng giải thích những vấn đề không hiểu trong võ công.
Sau khi A Châu có thể tự tu luyện Cửu Âm Chân Kinh, tự dùng Cửu Âm Chân Kinh rèn luyện chính cơ thể mình thì Vô Song lại tiếp tục lựa chọn tiến hành tu luyện.
Ban ngày A Châu sẽ dậy thật sớm chuẩn bị thức ăn cho Vô Song sau đó tiến hành tu luyện, đây cũng là lúc Vô Song rời khỏi nội thành.
Đến khi chiều tà, A Châu kết thúc tu luyện rồi sẽ vì Vô Song chuẩn bị nước tắm, chuẩn bị đồ ăn đợi Vô Song trở về.
Buổi tối là lúc Vô Song sẽ dạy cho nàng những thứ nàng không hiểu trong võ học đồng thời chính hắn tham ngộ Đấu Chuyển Tinh Di.
Đây chính là một ngày của Vô Song, suốt 1 tuần thời gian biểu của hắn không hề thay đổi.
Bằng vào hắc quỳ hoa trên cánh tay phải, thực sự cũng giống như Đại Bi Phú năm xưa, Vô Song có thể kích hoạt phong ấn trên hắc quỳ hoa, gia tăng tối đa sát thương của hắn thực hiện trên tay phải, cái này cũng có thể coi là ma hóa một tay.
Uy lực so với ma hóa toàn thân thì không có bao nhiêu nhưng quả thật có thể gia tăng thực lực của Vô Song, đại khái với cánh tay phải, một đòn toàn lực của hắn có thể so với bát tinh cao thủ, tất nhiên để đến cảnh giới thập tinh thì vẫn còn một khoảng cách rất xa, Vô Song vẫn chưa thể chạm được đến ranh giới này.
Sau khi không biết dùng bao nhiêu cách cố gắng cô đọng ma lực tại bộ phận khác trên cơ thể nhưng đều không có tác dụng, Vô Song cũng đành chấp nhận con đường ‘mượn’ ma lực mà hắn nghĩ đến không thành công như dự định.
Nếu con đường này đã phải tạm thời dừng lại thì Vô Song tiếp tục phải nghĩ một cách khác.
Hắn rốt cuộc lại nghĩ đến Đại Bi Phú.
Trước kia hắn chưa đủ khả năng tham ngộ Đại Bi Phú nhưng mà hiện tại có Cửu Âm Chân Kinh, hơn nữa còn có Tiên Thiên Âm Dương Đạo Thể, Tiểu Vô Tướng Công, Thiên Sơn Chiết Ma Thủ, toàn bộ những ưu thế này liền tăng cường cho Vô Song hiểu biết rất lớn về tổng cương võ đạo.
Chẳng phải không có lý do mà Vô Song quyết định nhận đệ tử, hắn cảm thấy hắn hiện nay bắt đầu đủ thực lực, đủ hiẻu biết để nhận đệ tử, so với thời gian đầu khi mới gặp Hoàng Dung cùng Quách Tĩnh thì không biết cường đại hơn bao nhiêu lần.
Nếu đã muốn tham ngộ Đại Bi Phú thì Vô Song cũng không cần phải cứ ra ngoài tu luyện tránh ánh mắt người đời hơn nữa ở trong liên minh cũng không thiếu cao thủ, hắn cũng không ngại mang một số thứ ra bàn luận.
Ba gã thợ giày thì vẫn cứ hơn Gia Cát Lượng.
Đứng lên phủi phủi quần áo, bỗng nhiên sắc mặt Vô Song hơi nhíu lại, hắn phát hiện ra có gì đó không đúng.
Nếu là Vô Song khi vừa vào Ma Sơn thì căn bản không cảm nhận được bất cứ thứ gì nhưng mà Vô Song hiện tại thì khác.
Những đóa hắc quỳ hoa của hắn có một loại đặc điểm làm Vô Song vẫn cảm thấy hài lòng đó chính là mẫn cảm với ma khí.
Hắc quỳ hoa cấu tạo ra sao thì Vô Song không hiểu lắm nhưng mà nó chính xác được tạo nên từ ma khí hơn nữa chính Vân Đóa cũng đã thừa hận ma lực trên người của Vô Song so với nàng càng thêm tinh thuần, càng thêm cô đọng.
Vân Đóa là một trong Thất Vương còn nói như vậy thì Vô Song đương nhiên sẽ tin tưởng, có lẽ ngoại trừ Quỷ Đế chưa xuất hiện ra sẽ không có bất cứ Quỷ Vương nào có ma khí tinh thuần như Vô Song.
Lại nói đến vì ma khí tinh thuần nên những đóa hắc quỳ hoa của Vô Song trở nên mẫn cảm với ma khí, khi nó gặp ma khí phạm vi gần đó sẽ bắt đầu nhè nhẹ rung chuyển, đây như là một dạng ‘phàm ăn ‘ vậy.
Ma khí trên người Vô Song cảm nhận được ma khí từ bên ngoài và muốn thôn phệ nó, chính cái cảm giác này sẽ cho Vô Song biết xung quanh hắn xuất hiện Thi hay Quỷ.
Lần này là lần đầu tiên sau 10 ngày thời gian ra ngoài tu luyện Vô Song cảm nhận được ma khí mạnh tới vậy, ma khí cỡ này chỉ sợ là nhân vật cấp Quỷ Vương thậm chí là người trong Thất Vương.
Lần trước gặp Vân Đóa, hắn không tiện xẻ thịt nàng ra để mà nghiên cứu quỷ tộc, nếu đầu quỷ vương kia không phải Vân Đóa, cũng không có thuấn di thần thông thì nó chắc chắn sẽ tương đối thảm.
......
Vô Song cũng không biết, hắn đúng là phát hiện được quỷ vương nhưng không phải chỉ 1 con mà là 2 con thậm chí là 2 trong số Thất Quỷ Vương.
Hai trong số Thất Vương cùng xuất động, đây tuyệt đối là đại sự của quỷ tộc hơn nữa nếu là hai trong số Thất Vương hiện thân, đế vị cao thủ nhìn thấy cũng sẽ chọn tránh lui.
Nên nhớ mỗi người trong Thất Quỷ Vương đều có 4 đầu Ma Thi thủ hộ.
Hai trong số Thất Vương điều động chính là đại diện cho chiến lực của 8 ngũ tuyệt cao thủ cùng 2 ngũ tuyệt đỉnh phong, đội hình này cơ hồ đã vượt quá nửa sức chiến đấu của đám người trên Hiệp Khách Đảo.
Hai đầu quỷ vương này đương nhiên sẽ không hành động nếu bản thân chúng nó không tìm được con mồi thích hợp hoặc lý do để xuất thủ.