Cực Võ

Quyển 2 - Chương 288: Hoàn Chỉnh Cửu Âm Chân Kinh



Tình dục quả thực có khả năng giải tỏa những cảm xúc trái chiều rất tốt, không phải ngẫu nhiên mà Vô Hà Tử hay Mục Nhân Thanh đều nhắc đến việc này.

Vô Song cũng không nghĩ đến, lần này hắn có thể ngủ thật ngon, ít nhất ngủ được đến sáng, đến tận khi mặt trời bắt đầu lên thì Vô Song mới mơ màng tỉnh lại.

Lý Thu Thủy hiện nay vẫn đang ngủ, về mặt tinh thần nàng tốt hơn Vô Song nhiều nhưng thân thể của nàng không được, dù sao Lý Thu Thủy hiện nay vẫn có thương bệnh trong người.

Nếu không phải hiệu quả Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao quá mức nghịch thiên thì Vô Song cũng không nghĩ đến cùng ngủ với Lý Thu Thủy.

Nhìn làn da như bạch ngọc của nàng nằm bên cạnh hắn, Vô Song trong lòng liền có rất nhiều cảm xúc.

Hắn vẫn biết trên mặt Lý Thu Thủy có đeo một tấm mặt nạ da người, Lý Thu Thủy tuyệt đối sẽ không cho ai nhìn thấy dung mạo thật sự của nàng, cho dù có là Vô Song.

Nhìn nàng say ngủ như một nữ nhân bình thường, Vô Song đưa tay vuốt ve làn da nhẵn mịn của nàng, Lý Thu Thủy thực sự bảo dưỡng quá tốt, từng tấc da của nàng đều mịn màng mà đàn hồi vô cùng, thân thể nàng cũng không cứng rắn như người luyện võ mà mềm mại vô cngf, cứ như là không xương vậy, khi ôm eo nàng cảm xúc thực sự phi thường tốt.

Như cảm nhận được Vô Song đang vuốt ve cơ thể mình, Lý Thu Thủy có chút mở màng mà cử động, thân thể hơi hơi run lên, ánh mắt chậm rãi mở ra.

Nhìn thấy Vô Song đang nghiêng người nhìn mình, Lý Thu Thủy lười biếng lại nhắm lại, khóe miệng hơi cong lên.

“Để im cho ta ngủ, đừng nghịch”.

Câu nói này của nàng lại càng làm Vô Song thấy buồn cười.

Hắn thực sự cũng không ngờ có ngày hắn lại trở thành nam nhân của nàng.

Hắn cùng Lý Thu Thủy thật ra rất tự nhiên, cũng như Tây Thi ngày trước, một đêm phong tình đi qua, một đêm phong tình có nguyên nhân rất lớn là từ thể xác của cả hai người.

Nếu hỏi Lý Thu Thủy có tình cảm với Vô Song hay không?, nàng có lẽ sẽ trả lời là có nhưng hỏi nàng có thể thật sự đè xuống hình ảnh Vô Nhai Tử hay không, nàng chỉ sợ sẽ lắc đầu.

Vô Song đủ hiểu Lý Thu Thủy cũng như Lý Thu Thủy hiểu Vô Song, cả hai đúng là có thể dùng từ tự nhiên mà đến với nhau, giữa hắn cùng Lý Thu Thủy thật ra còn dễ tâm sự, dễ nói chuyện hơn giữa hắn cùng Dung Nhi nhiều.

“Thương thế nàng sao rồi?”.

Vô Song vẫn chưa buông tha nàng, động tác những ngón tay lướt trên da thịt khiến Lý Thu Thủy buồn cười vô cùng, không cách nào ngủ yên.

Nàng mị nhãn một lần nữa mở ra, hờn dỗi mà nhìn Vô Song.

“Nhân gia thương thế tốt lắm, ngươi không cần phải quản, không phải ngươi còn có tiểu cô nương ở bên dưới đang đợi sao?, xuống dạy võ công cho người ta đi, để yên nhân gia ngủ”.

Nàng nói xong như nhớ ra cái gì đó, khóe miệng lại cong lên.

“A Thanh tiền bối đã bao giờ nói với ngươi về Cửu Âm Chân Kinh chưa? “.

“ Tiền bối luôn nói với ta về môn tuyệt học này hơn nữa tiền bối còn bảo ta chỉ cần luyện thành Cửu Âm Chân Kinh tất có thể sánh ngang với sư tỷ, ta không phải không tin tiền bối bất quá đến khi thực sự nhận được Cửu Âm Chân Kinh mới thấy môn tuyệt học này quá mức thần diệu”.

Thương thế của Lý Thu Thủy vốn rất nặng nhưng mà hiện tại đúng là nó đang tốt lên.

Nếu không phải Vô Song biết thương thế Lý Thu Thủy dùng tốc độ khó tin mà hồi phục hắn cũng không dám cùng nàng đại chiến trên giường.

Đầu tiên là công hiệu nghịch thiên của Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao, tuy nhiên thứ này chỉ giúp vết thương đóng vảy không bị chảy máu, bản thân thể nội của nàng vẫn là bị trọng thương.

Thứ hai là vì Lý Thu Thủy trời sinh mị cốt, am hiểu nhất là thuật phòng the, đối với nàng việc này cực kỳ quen thuộc.

Cuối cùng chính là nhờ Cửu Âm Chân Kinh, là nhờ 10 vạn chữ Phạn, nàng nhờ Cửu Âm Chân Kinh mới có thể bảo vệ lục phủ ngũ tạng, ôn dưỡng kinh mạch khiến nội thương càng ngày càng tốt.

Vô Song nghe nàng nhắc đến Cửu Âm Chân Kinh liền tỏ ra nghi hoặc sau đó liền tò mò mà hỏi.

“Cửu Âm Chân Kinh?, nàng từ đâu đoạt được Cửu Âm Chân Kinh? “.

Vô Song quả thực không khỏi cảm thấy tò mò, theo hắn Cửu Âm Chân Kinh chỉ có đến từ 4 nguồn.

Thứ nhất là từ Quách Tĩnh trên Đào Hoa Đảo bất quá Đào Hoa Đảo ở cách quá xa Trung Nguyên, Lý Thu Thủy khó mà đến nơi này, cho dù nàng có đến cũng khó mà lên đảo.

Thứ hai là từ chỗ Vô Song, tất nhiên trường hợp này có thể loại đi.

Thứ ba là ở chỗ Chu Bá Thống bất quá Chu Bá Thông khi rời khỏi Đào Hoa Đảo liền đi cùng Bắc Cái – Đông Tà, Lý Thu Thủy rất khó nhận được Cửu Âm Chân Kinh, sau khi rời khỏi hai người kia, Chu Bá Thông liền về bên sư huynh của mình, Lý Thu Thủy càng khó mà nhận được.

Thứ tư tất nhiên là Vương Trùng Dương, hơn nữa còn là bản đầy đủ nhất tuy nhiên Vương Trùng Dương cũng thừa hiểu đưa Cửu Âm Chân Kinh cho Lý Thu Thủy thì tương lai võ công Lý Thu Thủy liền tăng tiến cực mạnh, cho dù chưa chắc đã vượt qua ông ta nhưng muốn làm vật cản cho Vương Trùng Dương vẫn là thừa sức, Vương Trùng Dương căn bản sẽ không làm cái loại chuyện này.

Nghe Vô Song hỏi vậy, Lý Thu Thủy cười cười.

“Ngươi hỏi làm gì?, có một vị tiền bối đưa cho ta bất quá ta không rõ tính danh của tiền bối, tiền bối cũng không muốn ta tiết lộ hành tung của người”.

Lý Thu Thủy nói vậy khiến Vô Song lại càng tò mò, hắn biết hai chữ ‘tiền bối’ trong miệng nàng sẽ rất nặng.

Nếu nghiêm khắc mà so sánh, về tuổi tác bản thân Đồng Mỗ cùng Lý Thu Thủy hoàn toàn có thể làm tiền bối của Ngũ Bá, tiền bối của Lý Thu Thủy sẽ là nhân vật bậc nào?.

Rất tò mò cũng rất muốn biết tính danh nhân vật thần bí kia bất quá Vô Song cũng thực sự không hỏi, nếu nàng đã không muốn nói, Vô Song sẽ không ép nàng cũng như nàng chưa từng hỏi Vô Song việc xảy ra trên đỉnh núi vậy.

Lý Thu Thủy thấy Vô Song im lặng, nàng lại tiếp tục cười, thân thể không mảnh vải che thân khẽ nhúc nhích.

“Muốn học Cửu Âm Chân Kinh hay không?, bóp chân cho nhân gia đi, nhân gia dạy cho ngươi, thế nào?”.

Vô Song nghe vậy liền cười lớn.

Vô Song so với lúc ở trên Tử Ngọc Sơn đã thay đổi rất nhiều rất nhiều tuy nhiên sở thích của hắn thì vẫn như cũ, hắn thích chân.

Chân của Lý Thu Thủy rất đẹp, bắp chân trắng nõn mà mềm mại, từng tấc da thịt của nàng đều cực kỳ mịn màng, xúc cảm rất tốt, làn da không có một vết xước dù là nhỏ nhất, đặc biệt Lý Thu Thủy còn cực thích khoe chân, nàng từ trước đến nay bước đi đều dùng chân không, chân nhỏ khẽ kiễng, gót ngọc ửng hồng, từng ngón chân phải dùng từ hoàn mỹ vô khuyết để mà hình dung.

Trong các nữ nhân mà Vô Song đã gặp, so khuôn mặt thì có nhiều người hơn nàng nhưng mà so chân mà nói, nàng nhất định là số một số hai.

Nửa thân dưới của Lý Thu Thủy đáng được xưng tụng hai chữ hoàn mỹ, ít nhất là từ eo trở xuống.

Vô Song đưa tay ra, những đầu ngón tay xen kẽ ngón chân của nàng, hắn chậm rãi nắm lấy.

Một tay nhẹ ấn vào bắp chân mềm mại, Vô Song cúi thấp đầu xuống, khẽ mở miệng.

“Tuân lệnh phu nhân”.

Lý Thu Thủy nghe vậy liền cười khanh khách.

Nàng thích cảm giác này, rất thích.

Trong phòng lại vang lên từng tiếng thở gấp cùng tiếng rên rỉ hòa vào nhau.

Có chăng chỉ khổ cho A Châu, nàng ở dưới tầng 1 mặt đã đỏ đến mang tai.

____________________

So về mọi mặt Lý Thu Thủy khó mà bì nổi Tây Thi, cho dù bất cứ điểm nào Tây Thi đều như một bản nâng cấp của Lý Thu Thủy vậy tuy nhiên có 2 điều của Lý Thu Thủy mà Tây Thi không thể so sánh.

Đầu tiên là sự mơ hồ, thứ hai là sự thoải mái.

Sự mơ hồ đến từ tình cảm của Lý Thu Thủy dành cho Vô Song, khi ôm nàng trong ngực, khi cảm nhận từng đường cong, từng tấc da thịt của nàng, Vô Song đều có thể cảm nhận nàng như hòa vào hắn, hắn có thể cảm nhận được tình cảm của nàng nhưng thứ tình cảm này rất mơ hồ.

Hắn muốn đưa tay ra, nắm lấy trái tim nàng, nắm lấy thứ tình cảm này, hắn muốn nàng thực sự có thể quên đi tất cả, triệt triệt để để trở thành nữ nhân của hắn.

Về phần sự thoải mái, bất kể là Tây Thi hay Lý Thu Thủy đều rất biết làm hài lòng nam nhân, biết làm chon am nhân thoải mái nhưng mà khi ở bên Tây Thi thì chính Vô Song cũng có quá nhiều thứ phải lo, quá nhiều thứ phải nghĩ còn ở bên Lý Thu Thủy thì không.

Cũng có thể vì Tây Thi quá mạnh mẽ, nàng sống quá nhiều kiếp, nàng mang trọng trách quá lớn, ở bên cạnh nàng Vô Song luôn cảm thấy một vách ngăn, một vách ngăn làm hắn không thể từ chân tâm coi nàng là nữ nhân của mình, giữa nàng và hắn ngay từ đầu đã là lợi ích, quan hệ của hai người dựa trên lợi ích.

Với Lý Thu Thủy, hắn có thể cảm nhận được phương tâm của nàng, có thể ôm nàng vào lòng, không lo không nghĩ.

Vô Song hiện nay đủ cường địa, đủ để ôm Lý Thu Thủy như cách nam nhân ôm nữ nhân, đủ để bảo vệ nàng như cách nam nhân bảo vệ nữ nhân.

_______________

Chẳng biết qua bao lâu, Lý Thu Thủy mị nhãn như tơ, dùng ngón tay nhẹ vẽ vài đường trên ngực Vô Song, khóe miệng khẽ mở.

“Ngươi không thành thật”.

Vô Song bật cười.

“Ai bảo nàng quá mức mê người đây? “.

Tiếp theo Vô Song lại hỏi.

“Cửu Âm Chân Kinh của nàng, không biết có phần chữ Phạn hay không? “.

Câu hỏi này của Vô Song đơn giản chỉ là mong đợi mà thôi, hắn cũng không quá tin tưởng sẽ được đáp án như mong muốn.

Hắn mong đợi bởi hai chữ ‘tiền bối’ mà Lý Thu Thủy nói.

Quả thực không ngờ, Lý Thu Thủy cho Vô Song một cái đáp án khiến hắn không thể không mỉm cười.

“Đừng nhắc đến nữa, thật sự là thừa thời gian, không có việc gì đi phiên âm chữ Phạn ra, không vì mấy cái chữ này ta cũng đâu cần nhờ đến Nhất Đăng “.

Cuộc đời thực sự rất thú vị, Vô Song còn đang nghĩ phải trao đổi cái gì, phải thuyết phục như thế nào để Vương Trùng Dương chịu truyền lại 10 vạn chữ Phạn trong Cửu Âm Chân Kinh cho hắn nào ngờ hắn lại trực tiếp nhận được trong hoàn cảnh này?.

Có được 10 vạn chữ Phạn này, Vô Song rốt cuộc có thể hoàn thành Cửu Âm Chân Kinh, có được Cửu Âm Chân Kinh nguyên vẹn.

Dĩ nhiên thời gian có chút thiếu, hắn đã hứa với Ngu Cơ, 3 ngày sau liền đến Thần Điện.

So với Cửu Âm Chân Kinh nguyên bản thì hắn có hứng thú với Độc Cô Cầu Bại cùng La Sinh Môn hơn.

Độc Cô Cầu Bại là huyền thoại hắn thích nhất trong Kim Dung.

Về phần La Sinh Môn, từ sâu trong nội tâm của hắn thực sự muốn nhìn thấy thứ này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.