“Không biết Ngu Cơ có nói cho ngươi cách hình thành Quỷ Tộc không?”.
Câu hỏi này rất rất làm Vô Song cụt hứng, nhưng mà nghĩ lại thì Vô Song lại bình tĩnh hơn.
Nói đến quỷ tộc, chính Lãnh cũng là quỷ tộc, nếu nàng là quỷ tộc thì việc hình thành quỷ tộc đúng là nên để Vô Song phải quan tâm.
“Ngư Cơ nói với vãn bối, quỷ tộc được hình thành từ nhân loại cùng một dạng sinh vật gọi là ma”.
Độc Cô khẽ gật đầu rồi lại hỏi.
“Ma đến từ đâu?”.
Vô Song nhíu mày, nhưng cũng không suy nghĩ quá lâu liền đáp.
“Ma đến từ địa ngục”.
Cái này chính là thường thức của Vô Song, cho dù là thời hiện đại, vào những năm 20xx đi chăng nữa con người vẫn không thoát ra được khỏi yếu tố tâm linh.
Cũng sẽ không có ai dám khẳng định không có yếu tố tâm linh tồn tại trên đời, đặc biệt là người châu Á.
Bản thân ma cũng có nhiều loại, đầu tiên là linh hồn chết quá thảm, quá oan khuất liền không thể siêu thoát, không cam lòng xuống hoàng tuyền, vật vờ nơi nhân gian.
Thứ hai là oán niệm quá sâu, oán khí quá lớn, cái dạng này thường thường xuất không còn là ma nữa, sẽ hóa thành lệ quỷ.
Thứ ba là trốn từ dưới cõi âm lên dương gian, dạng ma này thường thường xuất hiện vào ngày cực âm nhưng nhiều nhất là trong tháng cô hồn.
Cuối cùng, có một số ma tu đạo gia trực tiếp nuôi ma, biến nó thành hung ma mà điều khiển.
Dĩ nhiên tất cả những kiến thức này là Vô Song đọc tiểu thuyết mạng mà ra, hắn cũng không biết là thừa hay là thiếu, vì vậy hắn sẽ không múa rìu qua mắt thợ, chỉ trả lời một câu rồi lại im lặng đợi Độc Cô mở miệng.
Thú thật Vô Song rất sợ Độc Cô lại đổi chủ đề, hắn liền sẽ không biết đâu mà lần.
“Quỷ tộc thật ra là một cái lồng giam, ma hồn tiến vào nhân thể, có thể sống lại một kiếp nhưng vĩnh không siêu sinh”.
“Nói rõ hơn thì ma hồn sau khi tan biến sẽ lại chuyển lên dương gian, gọi là đầu thai nhưng nếu ma hồn không chết, bị chuyển lên dương gian sau đó tiến vào nhân thể vậy nó không có khả năng tiến vào luân hồi, nó không còn cơ hội đầu thai”.
“Mỗi sinh linh quỷ tộc là một cái lồng giam, lấy xác người làm lông giam, giam giữ ma hồn bên trong”.
“Sứ mạng của quỷ tộc rất đơn giản, không để ma hồn bên trong siêu sinh, chỉ thế mà thôi”.
Sự việc càng ngày càng mông lung, thậm chí Vô Song còn càng ngày càng không hiểu.
“Tiền bối, nếu người nói quỷ tộc chỉ để giữ ma hồn bên trong vậy không phải chỉ cần quỷ tộc chết hết thì ma hồn cũng vĩnh viễn chết theo sao?, tại sao lại cho quỷ tộc sống?, hơn nữa quỷ tộc còn có thức tỉnh, có tiến hóa, có Thất Quỷ Vương, có Song Quỷ Đế, đây rốt cuộc là cái gì?”.
“Câu hỏi thú vị, ngươi hiểu nhiều về quỷ tộc hơn ta tưởng”.
“Vậy trước khi trả lời câu hỏi này, ngươi nên hỏi ma đến từ đâu, vì lý do gì mà ma có thể tiến vào dương gian với sô lượng lớn như vậy “.
“Ta cũng trả lời cho ngươi, A Thanh không thể không nói cho ngươi về Đế Thích Thiên đúng không?, năm đó Đế Thích Thiên ở âm giới làm một chuyện tương đối kinh khủng, kinh động toàn bộ âm giới”.
“Cho dù ta không thích kẻ này thì vẫn phải bội phục hắn, Đế Thích Thiên ngày đó có thể coi là chọc thủng trời”.
“Đế Thích Thiên xuyên đến giới này, hắn thành công sống lại 1 thế nhưng mà hắn cũng sợ, hắn sợ âm giới cho người truy sát hắn, dù sao ở âm giới vẫn có những thứ rất kinh khủng”.
“Hắn ban đầu xuyên qua giới này bằng một đường khác chứ không phải ở Đông Hoàng Lăng này, hắn sau khi đến dương giới liền đến thẳng Đông Hoàng Lăng, sau đó liền xảy ra trận chiến giữa hắn và A Thanh, cái này ta cũng không nhắc lại”.
“Quan trọng là, Đế Thích Thiên dùng U Minh Ấn tự mình khai thông đạo, mở một cái La Sinh Môn tại dương gian”.
“Hắn không có lên dương gian một mình, hắn còn kéo theo một đám Ma ở âm giới lên dương gian qua cái gọi là La Sinh Môn”.
“Đám Ma này dưới sự trợ giúp của ma khí từ U Minh Ấn, lại thêm việc La Sinh Môn nối liền hai giới, chúng bắt đầu trở thành oán linh, bắt đầu trở thành thực thể”.
“Ngày đó bên ngoài chỉ biết A Thanh ra tay trấn áp ma vật nhưng thực tế là nàng – ta – cùng thiên hạ đệ nhất hung hồn Hạng Vũ ra tay phong ấn Nhạc Sơn”.
“Nhạc Sơn bị phong ấn, ma khí co lại thành một cáo lồng giam, ma nhân không thể thoát ra ngoài nhưng đó chỉ là tạm thời, ma nhân rất thông minh, chúng biết mình không thể tự mình phá vỡ phong ấn nhưng cũng thừa hiểu phong ấn chẳng giữ được bao lâu, vì vậy lựa chọn ẩn mình nhân thế, trốn trong Nhạc Sơn”.
“Ngày đó nơi này là thánh địa phật môn, có cả vạn dân thường, vậy ngươi có biết cách nào để tìm 72 đầu Ma Nhân trong vạn thường dân không?, hơn nữa còn là lúc ma khí ngập tràn toàn bộ Phật Sơn?”.
Độc Cô nói, Vô Song chỉ nghe.
Hắn càng nghe càng mơ hồ, nhưng cũng càng ngày càng cảm thấy tấm màn che phủ thế giới này dần dần mở ra rõ hơn bao giờ hết.
Hắn không hiểu tại sao Độc Cô lại biết những việc này, cũng không hiểu tại sao A Thanh lại không nói cho hắn, thậm chí lời A Thanh nói còn hoàn toàn khác.
Hắn cũng không hiểu trả lời câu hỏi của Độc Cô như thế nào.
Nhưng không biết vì sao, trong người Vô Song khẽ rùng mình, hắn bỗng nghĩ đến Thiên Đạo.