Nếu đã là thiên tài, sao có thể chấp nhận tự hạ thấp giá trị của mình mà không lựa chọn tiến lên?, dẫu sao có thể leo cao bao nhiêu trên Sát Sinh Lộ thì cũng thể hiện cho tiềm lực của ngươi cao bao nhiêu, giá trị hai chữ thiên tài của ngươi có sức nặng bao nhiêu, kể cả không được đệ nhất thì cũng không thể thua kém người khác.
Vì cái lý do này, sẽ không ai thực sự bồi hồi ở tầng thứ 100 như Vô Song, kẻ nào không muốn leo càng cao?, không muốn tiến càng xa?.
Vô Song thì không biết được cái việc này, mà dù có biết thì hắn cũng không quan tâm bởi hiện tại hắn thực sự cảm thấy chỗ này là mỏ vàng.
Hắn không hiểu bất cứ gì trong cái trò thí luyện này, bên trong thí luyện có bảo tàng từ thời viễn cổ hay truyền thừa cường giả nào đó như trong mấy câu truyện huyền huyễn tiên hiệp mà hắn từng đọc hay không thì hắn cũng không biết, hắn chỉ biết lần này hắn tuyệt đối đạt được đại bổ vật.
Ban đầu, Vô Song còn hoài nghi cảm giác của Hắc Long, không biết những hắc ám văn tự kia có tác dụng gì, cho dù là lần đầu tiên Hắc Long thôn phệ cái vật này, thì hắn vẫn không phát giác ra Hắc Long có thay đổi gì về chất hay kể cả về lượng nhưng theo số lần thôn phệ hắc ám văn tự càng nhiều, biến chuyển của Hắc Long lại càng lớn.
Lúc trước Vô Song đang ở tầng 100 của thí luyện, lúc này hắn đã có mặt ở tầng 95.
Suốt 6 tầng, hắn đi hơn 1 ngày.
Thời cổ đại không có đồng hồ, muốn biết thời gian chỉ có thể ước lượng là chính, rất khó đưa ra thời gian chính xác, với Vô Song hiện tại hắn đại khái cũng tính ra mình đã đến Tử Thần Thí Luyện được 1 ngày, thậm chí là hơn.
SUốt 1 ngày này hắn không gặp người nào, thậm chí xác chết cũng không thấy.
Suốt 6 tầng, không một đối thủ, không có thêm bất cứ thông tin gì nhưng mà đại thu hoạch thì đúng là có.
Hắc ám văn tự kia dĩ nhiên lại khảm lên vẩy của Hắc Long.
Hắc Long là rồng đương nhiên có vẩy, vẩy của nó cũng rất cứng, không phải ngẫu nhiên trong khi Ma Hóa thân thể của Vô Song lại biến thái như vậy nhưng mà Vô Song chắc chắn lúc trước những cái vẩy này không có ký tự gì nhưng hiện tại mỗi cái vẩy đều có ký tự rất nhỏ bám lên.
Vô Song có ba đầu Hắc Long, trải qua 6 tầng hắn có thể hoàn thiên việc khắc ký tự lên trên người một đầu.
Đầu Hắc Long được Vô Song khắc ký tự toàn thân, rốt cuộc cũng làm ra biến đổi.
Hắc Long của Vô Song tương đối đặc biệt, nó có đầu rồng, có vẩy rồng, có thân rồng nhưng không có tay cũng chẳng có chân.
Lần này đầu Hắc Long biến đổi, nó vẫn không có tay chân nhưng trên đầu bắt đầu xuất hiện một chiếc vương miện.
Vô Song cũng không chắc cái vật kia có nên gọi là vương miện hay không nhưng rõ ràng ở trên đầu Hắc Long xuất hiện một bộ phận rất giống vương miện, bảo vệ toàn bộ phần đầu của nó, hai chiếc đen nhánh cũng bắt đầu mọc dài ra gấp rưỡi, từng chiếc vẩy trở nên đen nhánh, bằng ánh mắt mà xem Hắc Long liền mạnh mẽ hơn không ít.
Vô Song vốn đang sầu não không biết làm sao gia tăng thực lực cho Hắc Long, nay thấy con đường mở ra trước mặt, sao có thể không quan tâm?, hắn lại càng chú tâm sưu tầm hắc ám văn tự.
______________
Vô Song tiếp tục tiến lên, từ tầng 95 đi thẳng đến tầng 90, một đường hát vang tiến mạnh, cũng không gặp đối thủ gì đáng nói.
Từ đầu thí luyện đến giờ, Vô Song chưa chân chính gặp đối thủ nào, cũng vì vậy hắn lại càng không thể thu thập bất cứ thông tin nào, lại càng không rõ chiến lực của đám người này ra sao nhưng mà hiện tại hắn lại không thể không liều mạng tăng tốc.
Hắc ám văn tự này thực sự ‘siêu cấp ngon lành’ đối với Vô Song, hắn thực sự không muốn bỏ lỡ thứ này hơn nữa đây dù gì cũng là cuộc thi, cuộc thi thì luôn có thời gian hạn định, hắn cũng không muốn hết thời gian hạn định mình bị đá ra ngoài, nếu như vậy thì hắc ám văn tự kia biết đào đâu ra đây?.
Vô Song leo từ tầng 100 lên tầng 95 mất nguyên 1 ngày nhưng hắn leo từ tầng 95 đến tầng 80 chỉ mất 5 giờ đồng hồ.
Trong cái lộ trình này, hắn vẫn không gặp đối thủ đồng thời đầu Hắc Long thứ hai cũng hoàn thành phủ kín hắc ám văn tự, đến cả đầu Hắc Long thứ ba cũng đang trên con đường hoàn thành.
Cơ Vĩnh Sinh dơ tay ra một nắm, trong hư không xuất hiện một tấm hắc tạp, ánh mắt hắn liền nhìn chăm chú vào hắc tạp.
“Cơ Vô Song?, họ Cơ? “.
Cơ Vĩnh Sinh nhíu chặt lông mày, ánh mắt vốn ngập tràn sát khí bỗng dãn ra, trong mắt có hoài nghi.
Họ Cơ là đại tộc của Minh Vương Điện, không cần dựa vào thực lực Minh Vương Điện thì Cơ gia cũng đã rất mạnh.
Cơ Vĩnh Sinh thậm chí hiện tại còn chưa thể tiến vào cơ quan đầu não của Cơ gia, chỉ riêng điểm này đã đủ nói lên Cơ gia hùng hậu thế nào.
Vì không thể trở thành đầu não Cơ gia, hắn thực sự hoài nghi không biết Cơ Vô Song có phải trực hệ đệ tử của Cơ gia hay không?.
Hai cái ai cao ai thấp rất khó nói nhưng với Cơ Vĩnh Sinh thì hắn đương nhiện chọn Cơ gia.
Ánh mắt của Cơ VĨnh Sinh khẽ chuyển, hắn lại nhìn lên tầng thứ 77, khóe miệng cong lên.
“Nếu là kỳ binh Cơ gia, nhất định không thể yếu, thậm chí thực lực còn hơn xa đám Tiềm Long năm nay, vậy để xem kỳ binh mấy lão già kia dạy bảo, thực lực ra sao?”.
Ánh mắt của Cơ Vĩnh Sinh hiện tại dừng ở hai cái tên.
Trong mắt Cơ Vĩnh Sinh, thực lực của Xích Mị tuy không tính là gì nhưng vào 30 vị trí đầu thí luyện năm nay cũng không phải là khó.
Cười cười, Cơ Vĩnh Sinh đưa tay khẽ nắm, hắc tạp liền biến mất trong hư không.