Ác Nhân Cốc lập ra vốn cho tán tu, cho người xuất thân từ tiểu thế lực hay thậm chí là trọng phạm.
Ác Nhân Cốc không phân chia trên dưới, không phân đúng sai lại càng không ai quan tâm xuất thân của đối phương, ở trong Ác Nhân Cốc chỉ có chém giết.
Ác Nhân Cốc ban đầu không mấy ai để ý, thậm chí được coi là nơi không ai muốn đến.
Ác Nhân Cốc chưa từng an toàn, bất cứ lúc nào cũng có thể chết, tính mạng luôn đặt trong trạng thái báo động.
Ác Nhân Cốc không có cơ duyên, không có truyền thừa chứ đừng nói thiên tài địa bảo gì gì đó.
Ác Nhân Cốc cứ tồn tại như vậy, cho những kẻ khát máu nhất khắp cõi địa ngục tập trung, thỏa sức chém giết, tự kết thúc tính mạng của nhau, nói thẳng ra là chó cắn chó.
Tù phạm có thể lựa chọn tiến vào hắc ngục chịu phạt cho tội lỗi của mình hoặc trực tiếp đến Ác Nhân Cốc chém giết, về phần ngươi có thể sống được bao lâu trong Ác Nhân Cốc, đấy là việc của ngươi.
Ác Nhân Cốc trước đây cũng gần như là nơi tuyên phán tử hình vậy.
Mãi về sau này mới bắt đầu có sự thay đổi.
Đế Thích Thiên cùng Độc Cô Cầu Bại vì Ác Nhân Cốc ra một đạo luật gọi là Ác Nhân Luật.
Đạo luật này lần đầu tiên phân chia địa vị của những người trong Ác Nhân Cốc, địa vị cao thấp dựa vào thực lực cao thấp, đều là do chém giết mà ra.
Sau đó Ác Nhân Cốc xuất hiện 7 tòa thành được gọi là Thiên Tội Thành.
Đứng đầu Thiên Tội Thành là Ác Nhân Vương, đứng đầu Ác Nhân Cốc là 7 vị Ác Nhân Vương.
Tiếp theo tại Thiên Tội Thành không cho phép chém giết, Ác Nhân Vương cũng đồng thời là chúa tể Thiên Tội Thành, trở thành người đứng đầu tòa thành này, tay nắm quyền sinh quyền sát.
Để phát triển Ác Nhân Cốc, Đế Thích Thiên, Độc Cô Cầu Bại lại tiếp tục sáng tạo ra một loại thủ pháp tu luyện riêng biệt, kỳ danh ma võ.
Ma võ hiểu đơn giản là lấy võ thuật của dương gian kết hợp với ma lực âm giới mà thành, từ đó người Ác Nhân Cốc ai ai cũng tu luyện Ma Võ, mở ra một loại trào lưu tu luyện hoàn toàn mới nơi địa ngục.
Võ thuật thật ra địa ngục cũng có nhưng về căn bản sẽ không giống với dương gian, chỉ có khi Ma Võ xuất hiện mới bắt đầu hình thành một loại tu luyện khác, hơn nữa Ma Võ thực sự phù hợp với những kẻ trong Ác Nhân Cốc, loại tu luyện này tàn ác cực điểm, chú trọng nhất sát phạt, cực kỳ tàn nhẫn.
Người Ác Nhân Cốc rất ít khi được ra ngoài nhưng mỗi lần ra ngoài, mỗi lần chiến đấu với thế lực nơi khác liền làm bất cứ thế lực nào cảm thấy khó giải quyết.
Thời gian trôi qua, Ác Nhân Cốc thực sự không còn là một lò sát sinh của địa ngục nữa, nơi này trở thành thế lực trực thuộc Chuyển Luân Điện hay nói đúng hơn 7 tòa Thiên Tội Thành trở thành thế lực nghe lệnh trực tiếp của Chuyển Luân Điện.
Chuyển Luân Điện ban đầu là điện yếu nhất trong thập điện nhưng mà nhờ có Ác Nhân Cốc liên tục cung cấp máu mới, cung cấp một lực lượng cực kỳ hiếu chiến cùng tàn bạo, Chuyển Luân Điện vị trí càng ngày càng cao, thậm chí có cơ hội đánh vào vị trí tứ cường điện.
Đỉnh cao của Ác Nhân Cốc thậm chí trở thành thánh địa thui rèn chiến lực của toàn bộ cõi địa ngục, sự tàn bạo của nơi này có thể thui rèn ra những quái vật thật sự, nói không ngoa rất nhiều đời thiên tài của Địa Ngục đều đi qua Ác Nhân Cốc, đều tự thân nhập trận mà chém giết.
Địa vị của Ác Nhân Cốc cứ theo thế mà tăng cùng với sự phát triển của Ma Võ, ngắn ngủi ngàn năm Ma Võ đã trở thành đường lối tu luyện riêng biệt hơn nữa còn trải rộng trên khắp địa ngục.
Ma Võ... bằng một cách nào đó được rất nhiều tán tu lựa chọn, thậm chí Ma Võ còn làm rất nhiều đại gia tộc, đại thế lực nóng mắt, bọn họ không bao giờ chấp nhận cho một thứ có thể đe dọa sự thống trị hay quyền lực của bọn họ.
May mắn cho Ác Nhân Cốc, cũng không phải ai cũng chán ghét Ma Võ ít nhất chủ nhân địa ngục – Diêm Vương thực sự hợp mắt với Ma Võ, là người đứng sau thúc đẩy Ma Võ một cách mạnh mẽ nhất.
Ma Võ có thể vô hình chung làm suy yếu lực lượng đại thế lực nhưng lại tăng cường chiến lực của chính Địa Ngục, đối với Diêm Vương mà nói, đây là một mũi tên trúng hai đích.
Nào ngờ khi Diêm Vương ủng hộ Ma Võ một cách mạnh mẽ nhất, khi Ác Nhân Cốc phát triển mạnh mẽ nhất đồng thời Chuyển Luân Điện chính thức trở thành một trong tứ điện của Địa Ngục thì... mọi thứ đổ vỡ.
Nếu hắn phản địa ngục để ra nhập thế lực nào khác nơi âm giới thì còn dễ nói, còn có thể hiểu được nhưng hắn thật sự chạy lên dương giới.
Mục đích của hắn không ai biết thậm chí không ai hiểu nhưng mà cái việc này cũng trực tiếp đánh sập Ác Nhân Cốc.
Vị Phán Quan thần bí được cho là thành lập Ác Nhân Cốc kia chưa từng tự thân xuất hiện, Ác Nhân Cốc trên lý thuyết do Độc Cô cùng Đế Thích Thiên cộng đồng chưởng quản.
Đế Thích Thiên rời đi, hắn chính là mang theo tử sĩ của mình, mang theo những kẻ trung thành nhất với mình chạy khỏi âm giới lên dương gian.
Giang Thụy tham gia thí luyện năm nay... thực sự đang cầu một đường ra, hắn hy vọng có thể khiến người khác thấy thiên tư của mình, đánh bại toàn bộ thiên tài hàng đầu trong thí luyện, sau đó đoạt ngôi vị đệ nhất.
Hắn muốn nói cho đám thiên tài kia biết, Ác Nhân Cốc hiện nay cho dù không bằng Ác Nhân Cốc trước đây nhưng nhất định cũng không thua kém người khác.
________________
Giang Thụy đã đợi ở đây rất lâu, bất cứ kẻ nào sau khi đặt chân lên tầng 30 đều bị hắn diệt sát, từ khi hắn bước vào tầng này, thực sự cũng chưa có ai thành công bước lên tầng 30.
Giang Thụy hiện nay đang nhắm mắt, hắn đang tính thời gian.
Theo dự tính của hắn, lúc này cường giả chân chính cũng đang bắt đầu tìm thấy được vị trí của mình, cũng đang ổn định vị trí.
Vô Song cũng nhìn thấy Giang Thụy đứng đó tuy nhiên hiện tại... Vô Song căn bản không để ý đến Giang Thụy, hắn đang để ý đến cơ thể mình.
Hắn dĩ nhiên lại đang trong thân nữ nhân?.
Cái thân thể này thực sự không khác gì Liên Ngẫu sau khi lớn lên cả.
Hắn tham ra thí luyện năm nay chính là dùng Liên Ngẫu thân... là Liên Ngẫu sau khi trảm hồn tham chiến.
Nhìn thấy thân thể chân chính của mình sau khi rời khỏi hắc giáp, Vô Song lần đầu tiên có xúc động muốn chửi Độc Cô.
Hố người có cần hố đến mức đó không?.
_______________
Giang Thụy sắc mặt khẽ nhíu nhìn Vô Song.
Hắn thấy Vô Song cũng đang đứng yên, ánh mắt đang nhìn chăm chú hai tay hai chân của mình, bộ dạng có chút ngu.
Nếu đối phương là nam tử, Giang Thụy đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội xuất thủ.
Giang Thụy đương nhiên nhận ra người trước mặt mạnh ra sao, dù gì Ma Thân kia cũng không thể giả được, nếu thấy đối thủ ngu như vậy, trực tiếp ra tay tấn công không phải dễ dàng sao?.
May mắn... Vô Song là nữ.
Nhìn bộ dạng của Vô Song hiện nay, Giang Thụy tương đối không biết làm sao.
Giang Thụy hắn không phải chính nhân quân tử gì, hắn giết người không có một ngàn thì cũng có tám trăm nhưng mà hắn cũng có kiêu ngạo của mình.
Cũng phải qua vài phút thời gian, Vô Song mới lại để ý Giang Thụy.
Hắn mở miệng, đang định lên tiếng đột nhiên... ngâm miệng lại.
Vô Song sau đó chạm vào cổ mình, hắn có một loại cảm giác... nói đúng hơn là chắc chắn, nếu mình lên tiếng thì đây sẽ là giọng nữ nhân.
Sắc mặt của Vô Song khẽ cau lại.
Bộ hắc giáp trước kia không chỉ che đi dung mạo, che khí tức, che đậy luôn cả giới tính.
Đến hiện tại khi không có thứ này, Vô Song không biết làm thế nào mới tốt, chính hắn còn đang cảm thấy không quen, phi thường không quen.
Giang Thụy thấy Vô Song chạm vào cổ mình, trong lòng khẽ động.