Da trắng như tuyết, đôi mày khá mỏng cùng ánh mắt sáng như minh châu, nếu không phải khuôn mặt cùng thân thể rõ là nam nhân thì sau khi nhìn vào đôi mắt kia Vô Song còn tưởng đây là nữ ni cô.
Tiểu tăng này một thân áo cà sa cũng là đặc biệt, hắn mặc nguyên một bộ quần áo bằng lụa trắng trên người, Vô Song cũng không biết cách ăn mặc này đẹp mắt ở chỗ nào?, nhìn thực sự... tương đối đau mắt.
Chung quy lại ngoại trừ mấy chấm tròn trên trán, Vô Song còn chưa biết kẻ này giống tăng nhân điểm nào nhưng mà hắn cũng đúng là tăng nhân.
Vô Song nghe Giang Thụy hô tên hắn, cái tên này với Vô Song quả thực như sấm bên tai.
Giang Thụy vừa thấy kẻ trước mặt liền đã hô lên hai chữ ‘ Dạ Đề’.
Hoàng Tuyền Điện – Dạ Đề.
Trong đầu Vô Song chỉ có duy nhất một cái danh tự này bởi trong thiên tài khóa này cũng đúng chỉ có một cái Dạ Đề, bài danh thứ nhất trong thập đại thiên tài.
Giáo lý hay luật lệ của nó cùng phật đạo dương gian có khác gì nhau hay không thì Vô Song không rõ nhưng đúng là Hoàng Tuyền Điện thờ phật, kính phật.
Vô Song không theo đạo phật nhưng mà hắn cũng biết thật ra ở địa ngục không phải không có bồ tát, Địa Tạng Vương Bồ Tát không phải ở dưới âm giới sao?, tất nhiên đây là những điều hắn hiểu về phật giáo còn ở dưới âm giới này rốt cuộc có ai tương tự cùng Địa Tạng Vương không hắn cũng chịu.
Cái đáng quan tâm nhất là tại sao Dạ Đề lại ở nơi này.
Vì hắn đi theo Giang Thụy một lúc lâu, giữa hai người cũng thành một loại ăn ý nào đó, Giang Thụy sẽ không đối với Vô Song nói cái gì, Vô Song cũng chỉ đi theo quan sát hắn, tuyệt không nói một lời.
Vô Song cứ ngỡ như bình thường, Giang Thụy lên đến tầng 10 nhất định phải đi thẳng đến cổng vào tầng 9, trên đường đi gặp ngừoi nào đánh người đó nhưng mà ai ngờ hắn lại chôn chân chỗ này?.
Thế là lúc Vô Song bước lên, hắn ở ngay sát sau lưng Giang Thụy đồng thời nghe Giang Thụy hô hai chữ ‘Dạ Đề’.
Biết được thân phận của Dạ Đề, Vô Song hướng về phía đối phương nhìn một chút, nào ngờ Dạ Đề cũng đang nhìn hắn.
Dạ Đề kẻ này... vừa mới thấy Vô Song lập tức ánh mắt sáng lên, phải nói ánh mắt sáng như đèn đường ô tô vậy, hắn cũng mặc kệ Giang Thụy trước mặt, lập tức lên tiếng.
“A di đà phật, ta vừa nhìn đã nhận ra cô nương cùng ta có tơ hồng quấn thân, nghiệp lực còn tại, giữa hai chúng ta kiếp trước nhất định đã có qua một đoạn tình duyên, nhân sinh ngắn ngủi, kiếp này trên đường tình duyên của ta không thể không có cô nương rồi”.
Đánh bay Giang Thụy, hắn rất nhanh lại coi Giang Thụy là không khí, đối với Vô Song mỉm cười, thậm chí một tay đưa lên muốn vuốt ma hắn.
“Mỹ nhân, theo bần tăng đi thôi, không cần để ý tên phế vật kia, bần tăng cho ngươi...”.