Độc Cô chiến đấu cùng Hạng Vũ, đây tuyệt đối là đỉnh cao quyết đấu chứ không phải như Vô Song cùng Thiên Đạo.
Vô Song cùng Thiên Đạo thật ra chênh lệch rất lớn, Vô Song chỉ có thể dùng ‘xảo’ mà đấu với Thiên Đạo, đây vốn không phải là một trận ngang đẳng cấp chiến đấu.
So về trình độ, so về độ kịch liệt thì Hạng Vũ cùng Độc Cô chỉ sợ còn trên một bậc nhưng mà đáng tiếc không ai có thể quan sát trận chiến này.
Độc Cô biết ở trong trận doanh nhân loại có rất nhiều người quen của Vô Song, thậm chí có cả người quen của hắn, khi mà hắn mở hết lực chiến của mình, Ma Sơn tất hủy, tất cả sinh linh của Ma Sơn chỉ có một con đường chết.
Độc Cô cùng Hạng Vũ liền lựa chọn tiến vào hố đen vạn trượng, tiến vào nơi vô tận hắc ám tại đỉnh Phật Sơn quyết đấu, chỉ có nơi này mới không liên lụy đến sinh linh chung quanh.
_ _ _ __ _ __ _ _ _
Độc Cô đấu với Hạng Vũ, trận chiến này thực sự không ai hay.
Trận chiến của Vô Song đối với Thiên Đạo, rất nhiều người cảm nhận được nhưng không ai dám xem.
Vô Song cùng Thiên Đạo chiến đấu, uy thế tỏa ra không khác gì diệt thế.
Trên trời sấm sét ầm ầm, thiên kiếp như vô biên vô tận đánh xuống, ở bên dưới thập đầu long gào thét, ma khí tung hoành, một bên công, một bên thủ.
Trên thiên không, cho dù là con mắt bạc của Thiên Đạo cũng không có cách nào rõ ràng việc gì xảy ra bên dưới, lấy đạo lực va chạm thẳng vào ma lực tạo ra một loại sóng xung kích riêng biệt, loại va chạm này thật sự đến cả nó cũng không thể nắm rõ được tình hình.
Tiên thể dĩ nhiên lại không sợ thiên kiếp, thiên kiếp đầy trời đánh xuống, đánh thẳng tới thân thể Cơ Vô Song sau đó uy lực lập tức bị phát tán ra xung quanh, căn bản không thể gây hại cho bản thể nàng.
Càng đáng sợ hơn, lôi điện khi chạy qua cơ thể Cơ Vô Song lại như cường hóa thêm cho thân thể này, chính Vô Song cũng cảm thấy thân thể hắn tràn ngập lực lượng, thân thể của hắn đang dần dần mạnh lên, cho dù không quá rõ ràng, cứ như đang trải qua một lần thăng hoa nữa vậy.
Cũng chính vì nhân ra điểm này, Đông Phương Bạch trực tiếp ngồi xuống, triệt để từ bỏ đối kháng lôi kiếp, để mặc Cơ Vô Song đối mặt với kiếp vân đầy trời, với vô biên vô tận lôi kiếp đánh xuống.
Độc Cô Cầu Bại sợ đạo lực nhưng mà lại không sợ ma lực.
Vô Song không ngờ mình không những có khả năng khắc thế đạo lực, hắn còn có thể khắc chế lả lôi kiếp, thậm chí ngay cả ma lực hắn cũng chưa chắc đã sợ, cho dù là Hạng Vũ hay Thiên Đạo đều nhất định sẽ bị hắn khắc chế rất lớn.
_ _ _ _ _ _ _ _
Lôi kiếp tản đi, Thiên Đạo trong thân xác A Thanh lại dùng thứ ánh mắt màu bạc kia quan sát vạn vật, bằng cái ánh mắt cao cao tại thượng, chưởng khống nhân gian, nó nhìn thấy hai người Vô Song.
Hai người dĩ nhiên lông tóc không thương tổn.
Tiếp theo ánh mắt của nó nhìn chằm chằm về phái Cơ Vô Song, trên người Cơ Vô Song vậy mà có từng tia từng tia lôi kiếp như ẩn như hiện.
Lôi điện lực lượng chạy trong từng thớ thịt, chạy trong từng đường kinh mạch, một thứ sức mạnh bạo ngược, đáng sợ vô cùng.
Đông Phương Bạch vẫn khoanh chân ngồi đó, không có ý đụng động.
Cơ Vô Song thì khác, nàng bắt đầu biến thân, trở thành trạng thái ma hóa của chính mình.
Đây gần như là lực lượng Vô Song đánh cắp của Thiên Đạo vậy, loại lực lượng này không thuộc về Vô Song, theo hắn chiến đấu, thứ lực lượng này chỉ biết càng ngày càng tổn thất, sau đó hoàn toàn biến mất nhưng mà Vô Song hiện tại cũng lười quan tâm.
Năm đường hắc thải vân sau lưng Cơ Vô Song bắt đầu biến động, trở thành năm đầu hắc long.
Ngũ đầu long lại một lần nữa hiện ra nhưng mà trên cơ thể bọn chúng ngoại trừ năng lượng hắc ám còn có từng tia lôi điện, còn có lôi kiếp lực lượng.
Hai đầu hắc long rất nhanh nhập vào hai cánh tay Vô Song, từng đường lân giáp lại xuất hiện, bao phủ cánh tay hắn, sau đó lân giáp bao phủ hai chân, bao phủ luôn toàn bộ phần ngực của Vô Song lại.
Dùng năm đầu hắc long tạo thành lân giáp, Cơ Vô Song dậm chân, cả người bắn thẳng lên thiên không.
Trong lúc này, tốc độ của Cơ Vô Song cứ như tên lửa đạn đạo vậy.
Thiên Đạo thậm chí còn phản ứng không kịp, cho đến lúc Cơ Vô Song vọt thẳng lên trước mặt nó, bàn tay nắm lại, một quyền toàn lực đánh ra.
Vô Song thì cũng lười quan tâm, hắn mặc kệ tất cả, cứ thế đuổi theo Thiên Đạo mà đánh.
Chỉ thấy Thiên Đạo rất nhanh tạo ra từng vòng từng vòng kết giới thủ hộ hơn nữa cũng khống chế đường bay của chính mình.
Thiên Đạo liên tục tạo ra kết giới dĩ nhiên liên tục có thể làm Cơ Vô Song cảm thấy cản tay nhưng mà thiên kiếp lực có thể khắc chế đạo lực, mượn thiên kiếp lực Cơ Vô Song vẫn cứ điên cuồng công kích Thiên Đạo.
Thiên Đạo không thể như trước bị động chịu đòn, liền dùng chính thân thể của A Thanh đối kháng với Vô Song, lấy đạo lực gia trì thân thể mà ngạnh kháng.
Mượn cách này, Thiên Đạo có thể không bị Vô Song lần thứ ba đả thương nhưng nó có khổ tự biết, thân thể A Thanh sao có thể so với tiên thể?, so sao được với tiên thể của Cơ Vô Song trải qua Long Tượng Bàn Nhược Công gia trì, trải qua nhiều lần thăng hoa.
Thiên Đạo tuy không tiếp tục bị đánh nhưng mỗi lần va chạm cùng Vô Song nó đều cảm thấy đau, cái cảm giác với nó tuyệt không vui vẻ gì.
Thiên Đạo cũng không ngu, nó có thể cảm nhận được thân thể Cơ Vô Song hấp thu được lôi kiếp, nó sẽ không lại dùng lôi kiếp chiến đấu, nó chuyển sang dùng thuần đạo lực.
Cho dù lôi kiếp lực trên người Vô Song có thể khắc chế đạo lực nhưng mà bị 30 đầu thiên sứ vây công, lại thêm Thiên Đạo quấn lấy, Cơ Vô Song còn có thể đánh đến khi nào.
Trên thiên không, chẳng mấy chốc, Cơ Vô Song lại bị vậy, đám thiên sứ tạo thành một vòng trận pháp 3 tầng, tuyệt đối không thể cho Cơ Vô Song tiến lên, dưới sự vây công này, cho dù muốn tiếp tục tấn công Thiên Đạo cũng sinh sinh bị ngăn lại.
Thiên Đạo thì đã thoát ra một khoảng cách an toàn, ánh mắt nhìn chằm chằm Cơ Vô Song trên bầu trời, lúc này nó trở nên tĩnh lặng hơn bao giờ hết, cái sự tĩnh lặng này mới là đáng sợ nhất, phi thường đáng sợ.