Lưu Chính Phong gia tài rất lớn, ông ta trực tiếp sắp xếp cho ba nữa một phòng rộng, ngày hôm nay khi mà Viên Tử Y đang nhắm mắt tu luyện còn Hoàng Dung đang đọc sách thì cửa phòng bên ngoài bất ngờ bị đẩy ra.
Thủy Sanh khuôn mặt dính lấm tấm mồ hôi, tóc tai dính trên mặt nhưng mà nàng cười rất đẹp cũng rất hưng phấn.
“Hai vị tỷ tỷ, mau mau ra ngoài mà xem, có đại hội tỷ võ “.
Nghe nàng nói vậy cả Viên Tử Y cùng Hoàng Dung đều nhìn nhau, trong mắt ngập tràn khó hiểu.
Viên Tử Y không quan tâm, Hoàng Dung cũng như vậy, nàng vẫn đang nghiền ngẫm một quyển kỳ thư, một quyển sách làm nàng cực kỳ thích thú.
Đối với nàng, tranh đấu võ lâm nào so sánh được với mấy cái kiến thức này?.
Thủy Sanh thấy hai tỷ tỷ của mình không quan tâm liền phụng má lên, nàng tất nhiên không vui.
Thủy Sanh thật ra rất muốn lên đài nhưng mà không phải nàng muốn là được, lên đài tỷ võ yêu cầu rất cao chí ít nàng không nổi.
Nàng vốn muốn xem Viên tỷ tỷ lên đài quyết đấu dù sao Viên tỷ tỷ cũng là người phái Nga Mi hơn nữa là đại diện duy nhất của phái Nga Mi, nàng rất muốn xem thiên tài Nga Mi phái cùng thiên tài nam phương chiến đấu ra sao, đáng tiếc Viên tỷ tỷ của nàng không hứng thú.
Thủy Sanh hơi nhăn khuôn mặt xinh đẹp tuy nhiên vài giây sau nàng lại như nhớ ra cái gì đó không khỏi nói.
Tam nữ không hiểu quá nhiều về Hành Dương Thành cùng chính cái thế giới bên ngoài kia căn bản không biết được việc... để có thể chiếm lấy một vùng rộng lớn như thế này tổ chức Thiếu Niên Đại Hội thì không phải là sức của ba phái kia có thể làm được.
Tam nữ cũng không quan sát thấy tại khu vực khách quý có một nữ tử toàn thân mặc sắc đỏ, dung mạo bị một tấm mạng che lại, một tay đang che cằm mười phần mị hoặc đang nhìn ra ngoài.
Nữ tử này gọi là Lý Thu Thủy.
Đương nhiên nàng là Lý Thu Thủy của cái thế giới này, đại hội này bản thân chính là do Ngô Tam Quế đứng sau thúc đẩy, tam đại phái chỉ là nghe lệnh mà làm.
Ngoại trừ điểm này ra còn có thể nhìn thấy một số thứ khác ví dụ như các đại phái tham dự.
Nam Phương có Bát Quái Môn, Đại Đao Môn, Huyết Kiếm Môn, Vạn Thú Sơn Trang cùng Đường Môn.
Bắc Phương có Toàn Chân, Cái Bang, Bắc Thiếu Lâm, Võ Đang cùng Tung Sơn.
Viên Tử Y đi tới nơi nhìn thấy cũng không khỏi nghi hoặc, thậm chí cảm thấy có chút... không hiểu gì cả.
Nàng là người Nga My Phái, nói trắng ra Nga My Phái tuy không mạnh bằng Cái Bang – Thiếu Lâm hay Võ Đang nhưng tuyệt đối mạnh hơn Toàn Chân cùng Tung Sơn nhiều, ấy vậy mà nàng không biết bất cứ tin gì cả?, thậm chí khi nàng đến nam phương sư phụ cũng không nói gì với nàng?, đây rốt cuộc là sao?.
Bên dưới đã đứng không biết bao nhiêu khán giả, không biết bao thị dân của Hành Dương tập trung ở đây, nhộn nhịp vô cùng, đông đúc vô cùng.
Ở phía trên quảng trường, đám người thập đại phái cũng chưa có ý định động, ai nấy đều tập trung dưỡng thần, cứ như đều đang đợi một cái gì đó.
Rốt cuộc cũng không lâu lắm, tiếng khèn từ cả bốn hướng vang lên sau đó từ nơi khách quý một thân ảnh lướt đến.
“Không mấy khi thiên tài một đời nam phương cùng bắc phương được chạm mặt nhau cũng là cơ hội giao lưu không thể tốt hơn “.
“Bắc Phương có Tiềm Long Bảng, Nam Phương cũng có Tiềm Long Bảng, hai bên cũng khó mà phục chúng, nay lão phu mặt già đứng ra đại diện cho Bát Quái Môn, Vạn Thú Sơn Trang, Đại Đao Môn đứng ra tổ chức một hồi Tiêm Long Đại Hội, là nơi giao lưu cho thiên tài các phương “.
“Các ngươi cũng đã thấy sau lưng lão phu là thập đại môn phái của hai phương tuy nhiên trong giang hồ không thiếu Tiềm Long đang ngủ, cũng không thể coi thường võ lâm nhân sĩ cùng tán tu, giang hồ đời nào cũng sẽ có thiên tài xuất hiện “.
Về phần trận doanh phương nam, đương nhiên Viên Tử Y danh khí rất lớn bất quá nàng lợi hại ra sao thì cũng không nhiều người biết, trong mắt thiên tài nam phương mà nói Viên Tử Y là nhân vật có thể so sánh cùng Mộ Dung Yến Nhi.
Bắc Tử Y – Nam Yến Nhi, đây có thể coi là nhân vật lĩnh quân hai đời, cũng thật trùng hợp cả hai vậy mà đều là nữ nhân.
Đương nhiên không phải cao thủ phương nam nào cũng không nhận ra Viên Tử Y, tại trận doanh Đại Đao Môn lúc này, Phong Nhất Trận một mặt cười khổ.
So với 5 năm trước bản thân Phong Nhất Trận mạnh hơn nhiều, khí thế trầm ổn hơn nhiều cái ngày hắn mới gặp Vô Song.
Cũng như họ Đường, họ Phong không ở lại Thiên Ý Thành mà lựa chọn rời đi tự mình tìm phương trời cho riêng mình.
Phong Nhất Trận tính cách phóng khoáng, có thể nói không sợ trời không sợ đất lại càng thích trêu đùa mỹ nữ bất quá khi nhìn thấy Viên Tử Y hắn cũng khẽ run lên.
Lần trước Phong Nhất Trận đã có cơ hội thử tài Viên Tử Y, tất nhiên kẻ này bản tính thì vẫn không đổi, cũng như lần trên Thiên Ý Thành, gặp mỹ nữ liền không xuất hiện nổi chiến ý, vừa đánh vừa đâm lời trêu chọc Viên Tử Y.
Kết quả thì sao?, Phong Nhất Trận bị đánh cho thừa sống thiếu chết thậm chí nếu không phải vô tình Viên Tử Y từ miệng hắn biết được tung tích của Vô Song, biết hắn cùng Vô Song sư muội có một quãng thời gian cộng đồng đối địch thì nàng không ngại cắt đi vật giữa hai chân của họ Phong.
Viên Tử Y cực kỳ – cực kỳ – cực kỳ ghét nam nhân, lại thêm Phong Nhất Trận một mực cợt nhả trêu đùa, hoa ngôn nhiều vô cùng, Phong Nhất Trận không bị thiến mới là lạ, trận chiến đó làm Phong Nhất Trận đến hiện tại nghĩ vẫn còn run, hai chân không khỏi rung lên.
_ _ _ _ _ _ _ _
Tại võ đài số 1, Mộ Dung Trường Không mắt nhìn chằm chằm Viên Tử Y, hắn trong lòng cũng ngập tràn nộ hỏa.
Xuất thân Mộ Dung thế gia, tuy không phải dòng chính nhưng vẫn cao quý vô cùng, một thế hệ tài tuấn của nam phương ai dám nói như thế với hắn?, ai dám bảo hắn biến?.
Tiềm Long Đại Hội lần này được chuẩn bị rất kỹ, được các thế lực tại nam phương chuẩn bị cực kỳ kỹ lưỡng đương nhiên Mộ Dung gia cũng vậy.
Bên ngoài thì nói là một cuộc thi chọn ra thập lục cường nhưng bên trong thế nào thì chỉ có một số người biết.
Ngoại trừ nhân vật lĩnh quân của thập đại môn phái ra thì 6 vị trí còn lại đều đã được chọn, toàn bộ 6 người này đều có thực lực cực kỳ mạnh mẽ, mạnh không kém gì nhân vật lĩnh quân của thập đại môn phái.
Trong 6 người, có 3 người Mộ Dung gia, có 1 người Tây Vực, 1 người Đường Môn cùng 1 người từ Trấn Nam Vương Phủ.
Đám người này đương nhiên sẽ bằng thực lực tiến vào vòng thập lục cường nhưng mà thực lực của bọn họ đều được kiểm chứng, thực lực cực kỳ mạnh mẽ, chỉ cần không có biến số xảy ra thì sẽ tiến vào thập lục cường, đáng tiếc Viên Tử Y được coi là biến số.
_ _ _ _ __ _
Mộ Dung Trường Không hai tay phất ra, trên tay xuất hiện một vòng khí tràng cường đại, hắn bắt đầu vận lên tuyệt học của nhà Mộ Dung Gia – Đấu Chuyển Tinh Di.
“Nghe nói Viên cô nương được so sánh cùng Yến Nhi muội muội, hôm nay Trường Không được gặp mặt...”.
Hắn còn đang muốn văn vẻ một hồi, Viên Tử Y cổ tay khẽ xoay, một kiếm chém ra.
Mộ Dung Trường Không trên ngực máu huyết lập tức phun ra, hắn trực tiếp lùi lại hơn 5 bước, lùi lại đến sát rìa võ đài.
Mộ Dung Trường Không có thể coi là đẹp trai, bản thân có vài phần văn nhã của Mộ Dung Gia lại thêm lời nói rất có lễ độ thực sự nhìn bên ngoài khiến bất cứ ai cũng phải gán cho hắn hai chữ ‘quân tử’.
Đáng buồn là... Viên Tử Y ghét nhất quân tử.
Một kiếm chém ra trọng thương đối phương, Mộ Dung Trường Không lảo đảo lùi lại, còn chưa kịp có bất cứ phản ứng gì đã thấy thân hình Viên Tử Y xuất hiện trước mặt mình.
Nàng xoay người trên không tung ra một cước.
Mộ Dung Trường Không bất chấp đau đớn liền vận lên Đấu Chuyển Tinh Di, muốn đẩy ngược Viên Tử Y ra nhưng nào ngờ một cước của Viên Tử Y chưa tới thân hình nàng trên không trung đã xoay ngược lại, một chân khác duỗi thẳng ra.
“Hồi Phong Phất Liễu Cước”.
Thân hình như cành liễu bị bẻ cong rồi lập tức bắn ngược ra, một cước này nặng tựa thiên cân, một chân đạp thẳng vào đầu Mộ Dung Trường Không khiến hắn cứ như thế ngã ngửa ra sau, thân hình bị sút bay đi.
Mộ Dung Trường Không vừa bị đánh bay đi, Viên Tử Y mũi chân điểm nhẹ xuống nền võ đài, nhẹ tựa lông hồng, Tử Y Kiếm xoay tròn, áo tím phiêu phiêu theo gió nhẹ thổi, tóc dài đen nhánh rung động.
Thu lại ánh mắt với Mộ Dung Yến Nhi, Viên Tử Y lại nhìn xuống bên dưới, ánh mắt đi tìm Thủy Sanh cùng Hoàng Dung sau đó trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
Dung muội muội... vậy mà biến mất?.
.............
Hoàng Dung tại sao lại biến mất?.
Viên Tử Y nội tâm có kiêu ngạo của chính mình, nàng không phải là loại người khó kết giao nhưng mà nàng đúng là loại người khó xếp người khác ngang hàng với mình, khó ‘chấp nhận’ người khác.
Viên Tử Y cảm thấy Mộ Dung Yến Nhi khơi lên chiến ý của nàng vì vậy Mộ Dung Yến Nhi được đánh giá là ‘mạnh’.
Đối với Viên Tử Y mà nói, vị Dung muội muội thần bí vô cùng kia thậm chí được đánh giá là ‘cực mạnh’.
Hoàng Dung rốt cuộc là ai?, không chỉ tên giống hệt Quách phu nhân hơn nữa dung mạo giống Quách phu nhân kinh người, giống Quách phu nhân hơn cả Quách phù.
Những ngày vừa qua ở cạnh Hoàng Dung bản thân Viên Tử Y thậm chí còn có xúc động bội phục vị muội muội này.
Hoàng Dung hiểu biết rất nhiều, có thể nói trên thông thiên văn dưới tường địa lý, đặc biệt là tài nấu ăn của nàng, Viên Tử Y cảm thấy nàng nấu ăn còn ngon hơn sư muội năm xưa.
Dĩ nhiên nàng không có ý gì với Dung muội tuy nhiên nàng biết Quách phu nhân cũng là trên thông thiên văn dưới tường địa lý hơn nữa... trù nghệ của Quách phu nhân nổi tiếng toàn bộ thiên hạ.
Viên Tử Y nghe nói thế gian có một môn thần công gọi là Bát Hoang Lục Hơp Duy Ngã Độc Tôn Công, môn nội công có thể làm người ta trẻ ra, phản lão hoàn đồng.
Nếu Dung muội muội nói mình là Quách phu nhân tu luyện thần công này... chỉ sợ Tử Y nàng cùng tin.
_ _ _ _ _ _ _
Hoàng Dung lúc này đang làm gì?, nàng đang trở về Lưu phủ sau đó tiến vào phòng mình bắt đầu dịch dung.
Trong lúc Viên Tử Y lên đài thì Hoàng Dung cũng kịp hiểu hộ tịch là gì, vì kịp hiểu hộ tịch là gì nên Hoàng Dung biết cái này chắc chắn mình không có.
Nàng muốn tham gia đại hội vậy phải làm sao?, đáp án cũng chỉ có thể là dịch dung.
Đương nhiên dịch dung không đồng nghĩa với việc nàng có tư cách tham gia nhưng mà nó lại đồng nghĩa với việc nàng có thể thực hiện một bước khác.
Đương nhiên Hoàng Dung không nhận ra những người này nên Hoàng Dung cũng chỉ để ý đến Viên Tử Y.
Tại võ đài của Viên Tử Y còn không có đối thủ, nàng đang xếp bằng trên mặt đất, Tử Y Kiếm đặt ngay bên cạnh, trên người cũng không có dấu hiệu của chiến đấu.
Viên Tử Y khí thế quá mức bức người, tại võ đài của nàng căn bản không có mấy ai dám đến quyết đấu.
Ngoại trừ võ đài số 1 bị Viên Tử Y chiếm lấy thì còn có võ đài số 4 của Mộ Dung Yến Nhi cũng không có bị bất cứ ai thách đấu.
Một bên Viên Tử Y thể hiện khí thế quá cường đại một bên còn lại thì Mộ Dung Yến Nhi danh tiếng lại quá lớn, hai người không gặp đối thủ đương nhiên rất dễ hiểu.
Hoàng Dung nhìn cả hai người sau đó lại đổi ánh mắt, nàng nhìn về phía Lý Thu Thủy trên đài cao.
Lý Thu Thủy tại thế giới này là tiền bối cao nhân, cái này không ai có thể phủ định, bản thân nàng còn là đệ tử Tiêu Dao, trên người luôn khoác lên một tấm màn thần bí, cho dù cái trang phục sắc đỏ kia gần như đi theo người Lý Thu Thủy nhưng mà khi nàng xuất hiện cũng không ai nhận ra.
Bốn môn phái này nàng biết đều là môn phái trung thành cùng Đại Thanh, nếu tính cả Nga My của Viên Tử Y thì đây là 5 môn phái võ lâm hàng đầu dưới quyền nhà Thanh, nguyện hiệu trung với Thanh triều.
Nhìn vào mấy môn phái này thì Hoàng Dung cũng nhìn ra được đại hội này có lẽ không tầm thường như vậy.
Lấy tứ đại môn phái hiệu trung cùng Thanh triều nhưng lại đến tận nam phương tham dự đại hội Tiềm Long, một đại hội mà đến hiện tại ngay cả Hoàng Dung đại khái cũng cảm nhận được trong thập lục cường tiếp theo số lương người nam phương nhiều hơn hẳn bắc phương.
Theo nàng phỏng đoán đại hội lần này chỉ sợ là một hồi thăm dò, thăm dò của phương nam đối với phương bắc và ngược lại.
Hoàng Dung tốc độ rất nhanh di chuyển trong đám người, nàng đi qua đám đông rồi vòng hẳn về phía sau võ đài, tiến về khu vực dành cho các đại phái phương bắc.
Hoàng Dung đối với viên đội trưởng đang hỏi mình khẽ cúi đầu, thậm chí trên mặt còn lộ ra vẻ sợ sệt mà nói.
“Vị đại nhân này, tiểu nhân là người Cái Bang, cũng không phải muốn vào... mà là có đại tin tức muốn gửi tới Tô Xán đại ca, hy vọng vị đại nhân giúp ta chuyển lời một chút”.
Hoàng Dung chưa từng gặp mặt Tô Xán nhưng mà nàng có thể từ Viên Tử Y mà biết tên những nhân vật dẫn đội của võ lâm phương bắc lần này.
Kẻ dẫn đầu Cái Bang cũng là người mà Vô Song từng gặp, hắn gọi Tô Xán năm nay 23 tuổi.
Viên đội trưởng nghe Hoàng Dung hỏi thì lại càng không nghĩ nhiều thậm chí khẽ gật đầu.
Hắn cũng tương đối hiểu quy chế của Cái Bang, Cái Bang người nhiều vô cùng, là thiên hạ đệ nhất bang, mạng lưới thông tin bao phủ cả thiên hạ, có tin tức muốn chuyển lời đương nhiên không tính là gì.
Trong miệng Hoàng Dung lại là đại tin tức, viên đội trưởng đương nhiên cũng muốn giúp đỡ một hai dù sao Cái Bang là quái vật khổng lồ, hắn đắc tội không nổi.
Tô Xán lần này tham gia đại hội đương nhiên cũng biết mình khó lòng dành được quán quân hơn nữa chỉ sợ top 4 cũng khó.
Tô Xán là một đời thiên tài đứng đầu Cái Bang nhưng mà chỉ có Tô Xán mới biết Cái Bang mấy năm nay... thực sự dành rất ít tài nguyên cho hắn.
Tô Xán đến hiện tại cũng chỉ biết có hai chiêu Hàng Long cùng một loại trấn phái thân pháp của Cái Bang gọi là Tiêu Dao Du, ngoài ra hắn không có quá nhiều quân bài tẩy.
Việc người Cái Bang thì Cái Bang biết, Tô Xán trên danh nghĩa là người lĩnh đội thế hệ này của Cái Bang nhưng mà thiên tài chân chính của Cái Bang đến hiện tại còn chưa thật sự xuất đầu lộ diện.
Dĩ nhiên việc phải dấu đi hai thiên tài đứng đầu thế hệ này của Cái Bang cũng là có nguyên do có điều nguyên do này Tô Xán không được biết.
Chung quy lại Tô Xán chỉ như một tấm bình phong cho chính Cái Bang nhưng mà ngay cả thế Tô Xán cũng một lòng muốn cống hiến cho Cái Bang, dù sao mỗi người đều phải có nhiệm vụ của mình không phải sao?.
Đáng tiếc Tô Xán cũng hiểu lần này hắn rất khó lấy mặt mũi cho Cái Bang, bình thường ở bắc phương hắn gần như liều mạng tu luyện nhưng vẫn thấy áp lực thật lớn huống gì xuống tới nam phương, tham dự thập lục cường đại chiến?.
Thú thật bất cứ ai trong thập lục cường hắn cũng không có tự tin thắng nổi.
Trên đài khách quý sư phụ của Tô Xán – Sử Hỏa Long cũng đang ngồi, bản thân Sử Hỏa Long cơ hồ đang nói chuyện gì đó cũng không để ý tới hắn bên này.
Tô Xán rốt cuộc đứng lên cũng không muốn làm phiền sư phụ, chậm rãi hướng về bên ngoài mà đi.
Cũng không mất bao lâu, Tô Xán liền nhìn thấy Hoàng Dung, đương nhiên Hoàng Dung lúc này trong mắt Tô Xán chỉ là tiểu khất cái.
Nhìn phục trang của Hoàng Dung thì Tô Xán cũng nhận ran gay đây là đệ tử Cái Bang bất quá ngay cả trong bang địa vị cũng rất thấp dù sao trên người Hoàng Dung thậm chí còn không có túi.
Tô Xán khẽ gật đầu với viên đội trưởng canh cửa sau đó có chút ‘long hành hổ bộ’ mà đi ra ngoài.
Tô Xán cũng khó khăn ngước mắt lên nhìn Hoàng Dung, ánh mắt mang lên vẻ nghi hoặc.
“Ngươi... ngươi... ngươi vì sao biết Tiêu Dao Du của Cái Bang chúng ta? “.
Hoàng Dung cười cười, Tiêu Dao Du là bộ pháp trấn phái của Cái Bang thì nàng không biết nhưng Tiêu Dao Du là bộ pháp thành danh của Bắc Cái thì nàng biết.
Hảo tỷ muội Mục Niệm Từ của nàng chính là được Bắc Cái dạy cho môn thân pháp này, bản thân Tiêu Dao Du cũng không khó học hơn nữa Hoàng Dung nắm giữ Cửu Âm Chân Kinh đương nhiên có thể dễ dàng học xong từ chỗ Mục Niệm Từ.
Nàng lúc trước chỉ học Tiêu Dao Du cho vui nhưng mà không ngờ hiện tại lại có chỗ dùng.
Hoàng Dung nhìn Tô Xán, thản nhiên mà đáp.
“Tiêu Dao Du mà thôi, ta cũng là người Cái Bang sao có thể không biết? “.
Sau đó Hoàng Dung cầm lấy cây gậy gỗ trong tay thậm chí khẽ múa vài đường.
“Nhận ra đây là cái gì không? “.
Lần này Tô Xán triệt để há hốc mồm, lúc trước đang chiến đấu hắn cũng không để ý kỹ nhưng giờ thấy Hoàng Dung sử chiêu sao có thể không biết đó là gì.
“Huynh đệ, ngươi tới đây có phải thay ta lĩnh quân Cái Bang hay không?, như vậy thì tốt quá rồi, sư phụ nói chỉ cần ngươi xuất sơn liền có thể làm Cái Bang mở mày mở mặt, cho đám đại phái khác biết thiên tài lĩnh quân lần này của Cái Bang chúng ta mạnh thế nào “.
“Thân phận của ta có chút đặc thù, đại hội này yên tâm ta sẽ thay ngươi ra mặt nhưng hy vọng ngươi không muốn lộ ra thân phận của ta... việc này ngươi cũng hiểu mà? “.
Tô Xán nào hiểu cái gì, thấy Hoàng Dung thần thần bí bí trong lòng lại càng thêm tin tưởng, thế là hắn cứ như vậy gật đầu.
“Yên tâm đi huynh đệ, chỉ cần ngươi thay Tô Xán ra mặt là được, cho cái đám võ lâm phương nam biết người phương bắc mạnh ra sao “.
“Ta họ Hoàng tên một chữ Dung, gọi ta Hoàng huynh đệ là được, sáng ngày mai ngươi đợi ta ở đây, ta theo người vào trong đại hội, còn giờ ta liền có việc phải rời đi “.
“Hoàng huynh đệ trên người thật thơm, cũng không giống đám người Cái Bang chúng ta “.
Khẽ cười với bản thân, dùng tay nhẹ đấm lên hai bên vai cùng bắp chân của mình, Tô Xán cứ như thế trở lại trong đại hội, nội tâm liền thoải mái rất nhiều.
Tô Xán cảm thấy, lần này Hoàng huynh đệ xuất sơn vì Cái Bang ra mặt, danh hiệu vô địch lần này phái nào tranh được với Cái Bang?.
............
Ai có lòng tốt đi qua để lại vài viên châu ạ (づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.