Cực Võ

Quyển 3 - Chương 137: Tầng trên (2)



Trương Tam Phong tại thời điểm 5 năm trước rốt cuộc biết cái gì mà Vô Song không biết?, rốt cuộc che giấu cái gì không nói với Vô Song?.

_ _ _ __ _ _ _

Trương Tam Phong khi đến thế giới này thực sự không biết cái gì, không biết một chút gì, ngay cả việc A Thanh cố gắng đưa Trương Tam Phong đến đây vì lý do gì ông cũng chẳng biết.

Trương Tam Phong tại sao lại đến thế giới này?.

Khi đó A Thanh dựa vào khí tức của Đế Thích Thiên để lại, dựa vào thông đạo xuyên giới của Đế Thích Thiên tạo ra, cái thông đạo chưa hoàn toàn biến mất kia để đưa Trương Tam Phong đến bất quá sứ mệnh của Trương Tam Phong là gì?, ông thực sự không rõ.

Trương Tam Phong khi đó còn không biết cách nào để giúp đỡ A Thanh, hình ảnh cuối cùng lúc Trương Tam Phong rời đi chính là ngón tay của A Thanh, khi đó A Thanh chỉ vào bản thân Trương Tam Phong bất quá lúc đó Trương Tam Phong thật sự không hiểu.

Vì cái gì A Thanh chỉ vào người mình?, số mệnh của ông ở thế giới này là gì?.

Trương Tam Phong rất cô độc, từ khi xuyên không đến thế giới này ông rất cô độc.

Trương Tam Phong không giống như Vô Song, thời gian xuyên không của Trương Tam Phong là năm 70 tuổi, mặc dù trẻ lại, mặc dù được coi là sống thêm một thế nhưng mà đoạn đường Trương Tam Phong đã đi vốn là quá dài, muốn một lão nhân ngoài 70 tuổi sống lại từ đầu?, bắt đầu một cuộc đời mới?, muốn một đại tông sư khai tông lập phái phải lựa chọn một cuộc đời khác?, vậy thì phải bắt đầu như thế nào và bắt đầu ra sao?.

Trương Tam Phong cứ như vậy lang thang di chuyển trong thế giới này, cho dù cả mục đích sống của bản thân ông cũng không hề rõ ràng bởi tại cái thế giới còn gì cho Trương Tam Phong níu kéo, còn gì để Trương Tam Phong cố gắng?.

Mục tiêu duy nhất của Trương Tam Phong chỉ là Đế Thích Thiên nhưng ông lại không biết tìm Đế Thích Thiên ở đâu, không biết kẻ hủy diệt thế giới của chính ông hiện tại thế nào.

Trương Tam Phong cũng hiểu được thực lực của mình còn thua kém Đế Thích Thiên nhiều lắm vì vậy giai đoạn đầu tiên sau khi xuyên không của Trương Tam Phong chỉ trọng một chữ ‘ngộ’, đi khắp nơi mà cảm ngộ, ngộ càng sâu, cảm nhận càng sâu thì thực lực Trương Tam Phong khi đó càng mạnh.

Trương Tam Phong cứ sống như vậy cho đến khi phát hiện ra thế giới này cũng không hoàn toàn xa lạ bởi ít nhất ông có thể gặp mặt Giác Viễn đại sư, được nhìn thấy thầy, đó cũng là giây phút Trường Sinh Chân Nhân sinh ra.

Trường Sinh Chân Nhân bốn chữ này đại diện cho cường giả mạnh nhất thế gian, vô địch đương thế nhưng ngay cả như vậy Trương Tam Phong cũng không biết làm cách nào để cứu A Thanh, cứu cái thế giới của mình.

Cái sự mơ hồ này bám theo Trương Tam Phong cho đến khi Trương Tam Phong nhìn thấy Đế Thích Thiên, nhìn thấy kẻ đánh bại A Thanh.

Năm đó trong chiến dịch Thiên Ưng Lĩnh giữa quân Mông Cổ cùng nhà Kim cũng là lần đầu tiên Trương Tam Phong chân chính đụng độ cùng Đế Thích Thiên cũng là lúc Trương Tam Phong khám phá ra rất nhiều rất nhiều thứ.

Đế Thích Thiên từ đâu đến?, Đế Thích Thiên là người của âm giới.

Âm giới là đâu?, hiểu theo đầu óc của Trương Tam Phong khi đó thì chính là địa ngục.

Lý do Đế Thích Thiên phải cướp tâm giới là vì sao?, lý do Đế Thích Thiên phải hủy diệt thế giới của Trương Tam Phong là vì sao?, đáp án lúc trước Trương Tam Phong cũng chẳng hiểu nhưng kể từ khi phát hiện ra mê cung khổng lồ nơi hắc địa thì cũng đã rõ, tâm giới dùng để ‘phong ấn’.

Trương Tam Phong không hiểu Đế Thích Thiên làm cách nào sử dụng tâm giới nhưng mà ông có thể cảm giác được nơi hắc động đen ngòm ở hắc địa, cái nơi mà Trương Tam Phong đẩy Vô Song xuyên qua có sự tồn tại của tâm giới.

Tâm giới được Đế Thích Thiên sử dụng với vai trò vách ngăn, vách ngăn của một đầu hắc động với bên còn lại.

Bên còn lại là thế giới này vậy đầu bên kia thông đến đâu?, đầu bên kia không phải thông tới thế giới cũ của Trương Tam Phong mà là thông tới địa ngục tức là thông tới âm giới.

Đến khi gặp mặt Đế Thích Thiên, đến khi dành thời gian ở trong Hắc Địa thì Trương Tam Phong mới biết thế giới được cấu tạo như thế nào, bản thân hắc địa vốn là giới môn, giới môn thông giữa âm gian cùng dương gian.

Bất kể là người cõi âm hay cõi dương cũng khoogn thể đi qua giới môn nhưng cái gì trên đời cũng có ngoại lệ, người cõi âm có thể đi lên dương giới gọi là tử thần còn người cõi dương muốn xuống âm giới thì... chỉ có oán hồn.

Người chết đi sẽ để lại hồn, linh hồn bình thường tan biến trong hư không rồi tự tiến vào luân hồi.

Linh hồn không thể tan biến gọi là oán hồn, oán hồn là dạng tồn tại có thể xuyên qua giới môn để tiến vào luân hồi tuy nhiên khi oán hồn có chấp niệm đủ mạnh hoặc bị một loại thủ đoạn nào đó giam giữ nơi dương gian thì nó sẽ trở thành oán linh.

Tại nơi hắc địa kia tất cả sinh vật mà nhân loại phải đối mặt chính là oán linh, là một dạng đặc thù của oán linh.

Oán hồn không có cách nào tiến vào giới môn bởi giới môn đã bị Đế Thích Thiên chặn lại vì vậy oán hồn mạnh mẽ bị giữ lại ở dương gian nhưng vì bọn chúng ở ngay gần giới môn là nơi cực âm của đất trời lại thêm vào bản năng của oán hồn có thể cảm nhận được giới môn ngay bên kia vì vậy đám oán hồn này điên cuồng tiến vào giới môn đã bị chặn.

Oán hồn liên tục tiến vào giới môn nhưng không thể xuyên qua, chúng dần dần sẽ tiến hóa thành sinh mệnh đặc biệt gọi là oán linh, là dạng sinh mệnh được coi là có chú thần trí vì thế oán linh bắt đầu thôn phệ lẫn nhau.

Oán linh thôn phệ lẫn nhau, chúng sẽ càng ngày càng mạnh, ý thức càng ngày càng rõ ràng, đây chính là quỷ vương nơi hắc địa.

Nhiệm vụ của quỷ vương là gì?, Đế Thích Thiên đâu thể tạo ra một sinh vật mà không cho bọn chúng lý do sống?, nhiệm vụ của quỷ vương rất đơn gian, quỷ vương sẽ không cho phép ai tiến vào trung tâm hắc địa tức là giới môn.

Tại cái gọi là giới môn kia là nơi đặt ‘tâm giới’ do Đế Thích Thiên đánh cắp đồng thời cũng là chỗ đặt phân hồn của hắn, Đế Thích Thiên liều mạng làm cho thực lực đại giảm cũng phải tạo ra phân hồn, phân hồn của Đế Thích Thiên chính là hắc ảnh cuối cùng mà Trương Tam Phong đối mặt vào 5 năm trước, phân hồn của Đế Thích Thiên cũng là sinh vật điều khiển toàn bộ quỷ vương trong Hắc Địa, chưởng khống toàn bộ hắc địa.

Đế Thích Thiên tính toán rất tốt chỉ tiếc hắn không tính được Trương Tam Phong xuất hiện, Đế Thích Thiên liều mạng làm giảm thực lực của mình, hắn một bên ở sau lưng người Mông Cổ mở rộng triều đại nhà Mông, khiến một vùng thảo nguyên phương Bắc máu chủy thành sông, chiến loạn điên cuồng sinh ra, chiến trường dọc suốt một cõi trời nam đất bắc, cũng tại cái chiến trường đó là nguồn cung cấp oán hồn tốt nhất, là thứ khiến cho những sinh vật dưới hắc địa càng ngày càng mạnh mẽ.

Đế Thích Thiên bản tôn thì liên tục gây ra chiến tranh dưới danh nghĩa thống nhất thiên hạ, mang vinh quang về cho đế quốc Mông Cổ còn một Đế Thích Thiên phân thân thì lại liên tục xây dựng một đế chế khác dưới hắc địa, một đế chế thậm chí hoàn toàn có thể sánh ngang với trung nguyên võ lâm.

Đáng tiếc duy nhất là Trương Tam Phong phát triển quá nhanh, nhanh đến nỗi thực lực của Trương Tam Phong còn vượt qua cả bản tôn của Đế Thích Thiên năm đó, trận chiến mà Hoàn Nhan Tuyết Y Nguyên Soái được chứng kiến năm đó chính là trận chiến đánh dấu cho bước đi sai đầu tiên của Đế Thích Thiên.

Trận chiến đó Đế Thích Thiên thắng hay thua?, bề ngoài hai người được coi là hòa nhưng Đế Thích Thiên liền thua thảm, hắn bị ép phong ấn toàn bộ bản thể lại, sinh sinh đóng đinh bản thân mình tại mặt đất để dưỡng thương, một trận chiến đó bản tôn của Đế Thích Thiên gần như bị hủy đi.

Dĩ nhiên Trương Tam Phong thì cũng chẳng khác gì, chẳng phải ngẫu nhiên mà một Trường Sinh Chân Nhân mạnh nhất thiên hạ lại luôn vây vào tình trạng nửa chết nửa sống nơi Trường Sinh Điện, thời gian thanh tỉnh của Trương Tam Phong thực sự rất ít, nói ông ngủ vùi cả chục năm cũng chẳng phải là không đúng.

Dư âm của trận chiến giữa Trương Tam Phong cùng Đế Thích Thiên chính là hòa bình.

Đế chế Mông Cổ ở đại mạc sau khi diệt nhà Kim liền thu binh bắt đầu 10 năm chỉnh đốn thực lực cũng như tiêu hóa phần lãnh thổ mênh mông của Kim Quốc, ở phía ngược lại cũng là lúc nhà Thanh bắt đầu dần dần thắt chặt khống chế với dân tộc Hán.

Một mặt khác của cuộc chiến giữa hai người là tình hình Hắc Địa, ở nơi đó vì bản tôn của Đế Thích Thiên tiến vào trạng thái ngủ vùi dẫn đến việc phân thân của Đế Thích Thiên không thể tự suy nghĩ, phân thân của Đế Thích Thiên cũng tiến vào trạng thái ngủ vùi, nó chỉ có thể dùng bản năng ngăn cản người khác tiến vào giới môn, ngăn cản người khác đi xuyên qua giới môn.

Trong khoảng thời gian phân thân Đế Thích Thiên ngủ vùi thì đám Quỷ Vương cũng mất đi khống chế tuy nhiên tiềm thức vẫn sẽ nghe theo mệnh lệnh của Đế Thích Thiên, cũng kể từ đó đám Quỷ Vương một mực thủ vững Hắc Địa bất quá suốt quãng thời gian này cũng không có thêm Quỷ Vương mới sinh ra.

Oán hồn trở thành oán linh, oán linh thôn phệ lẫn nhau đến một mức độ nào đó sẽ sinh ra quỷ vương nhưng những quỷ vương đi trước sao có thể để một quỷ vương mới sinh ra?, thế là mới có chuyện một quỷ vương ở Hắc Địa thống lĩnh rất nhiều rất nhiều quái vật kỳ bí, đám quái vật này đều là oán linh biến dị, oán linh được quỷ vương cho phép hấp thụ càng nhiều thì càng mạnh và ngược lại, dĩ nhiên suốt những năm tháng tiếp theo cộng đồng quỷ vương sẽ không cho phép sinh vật tương tự bọn chúng được sinh ra.

Sự việc tiếp theo càng chạy càng xa, quỷ vương trải qua 10 năm đã bắt đầu có ý thức càng ngày càng mạnh, chúng vẫn chịu một phần khống chế của phân thân Đế Thích Thiên nhưng một phần khác là dục vọng nguyên thủy nhất, quỷ vương muốn lên trên mặt đất, muốn rời khỏi hắc địa, đây cũng là lúc lực lượng phòng về tại hắc địa được hình thành mở đầu cuộc chiến giữa Thiên Ý Thành cùng hắc địa.

_ _ _ __ _ _ _ _

Những việc bên trên tất nhiên cũng không quan trọng gì, nhưng mà việc tiếp theo lại làm Vô Song không thể không chú tâm.

Trương Tam Phong sau khi giải thích qua về Hắc Địa, về Đế Thích Thiên thì liền giải thích tiếp về cái gọi là ‘mệnh cách’.

Như 5 năm trước thì Trương Tam Phong đã nói mỗi sinh mạng tại thế giới này sẽ gắn với một phần của thế giới, bất kể sinh mạng này đi đâu thì cái dấu vết gắn kết này cũng sẽ không biết mất, thứ này gọi là mệnh cách.

Mệnh cách là minh chứng cho một sinh mệnh tại thế giới bởi vậy những người không có mệnh cách là những người không thuộc về thế giới này, Trương Tam Phong như vậy, Vô Song cũng thế và Đông Phương Quỳnh Hương cũng chẳng khác gì.

Trương Tam Phong khi xuyên đến thế giới này còn rất nhiều thứ không hiểu nhưng trải qua nhiều năm ông tham ngộ ra số mệnh, trở thành Trường Sinh Chân Nhân người có thể nắm giữ số mệnh như lòng bàn tay, Trương Tam Phong liền có thể nhìn được mệnh cách con người, tại thời điểm đó cũng là lần đầu tiên Trương Tam Phong khám phá ra ông khác những người bình thường tại thế giới này ở điểm gì.

Theo lời kể của Trương Tam Phong, sự việc kéo trở về khoảng thời gian 16 năm trước, là khoảng thời gian Thiên Long Giáo bị diệt.

Khoảng thời gian này có gì xảy ra?, sự kiện Thiên Long Giáo bị biến mất đương nhiên được tính là đại sự nhưng mà với Trương Tam Phong thì có một đại sự còn lớn hơn.

Hơn 16 năm trước khi đang ở trên đỉnh Võ Đang bản thân Trương Tam Phong nhìn thấy một ngôi sao băng lóe lên trên bầu trời, một ngôi sao băng khiến cho Trương Tam Phong cảm thấy trong lòng không cách nào tĩnh tâm.

Tiếp theo Trương Tam Phong bắt đầu dùng thuật toán số của mình, ông muốn tính ra xu cát tị hung nhưng Trương Tam Phong bất ngờ phát hiện toán thuật của mình mất linh, thiên cơ hoàn toàn đảo lộn.

Trương Tam Phong lần đầu tiên gặp trường hợp này vì vậy lập tức không thể ngồi yên, bất kể đêm ngày từ Võ Đang Sơn đi tới phương Bắc.

Võ Đang Sơn có cách thảo nguyên phương Bắc xa không?, đáp án cũng không phải là quá xa dù sao núi Võ Đang cũng ở phía bắc, từ Võ Đang Sơn phi ngựa không ngừng không nghỉ thì chỉ khoảng nửa tháng sẽ đến được thảo nguyên phương Bắc tuy nhiên với cái trình độ của Trương Tam Phong khi đó ông chỉ cần 3 ngày.

Sau 3 ngày Trương Tam Phong đặt chân đến thảo nguyên phương Bắc, tuy nhiên chính Trương Tam Phong cũng không biết tại sao mình lại đến đây, mình đến đây có mục đích gì, rốt cuộc Trương Tam Phong liền coi đây là một lần nhập thế ngộ đạo, một mình cô độc đi trên thảo nguyên.

Trương Tam Phong đi khắp thảo nguyên, đến ngày thứ 4 thì ông rốt cuộc cũng phát hiện ra có gì không đúng, ông phát hiện ra... một đàn sói trên đại mạc.

Tại phương Bắc thì sói chẳng phải là sinh vật lạ nhưng cái đàn sói này lại đang nuôi dưỡng một tiểu cô nương, một tiểu cô nương khoảng 4 tuổi, khuôn mặt xinh xắn nhưng ánh mắt mờ đục, ánh mắt không có một chút sức sống nào cứ như người chết vậy.

Tại thời điểm đó trong lòng Trương Tam Phong ngoại trừ bàng hoàng cũng chỉ còn lại bàng hoàng bởi ông lại nhìn thấy một người không có mệnh cách, ông liền mang cô bé này về Võ Đang Sơn.

Trương Tam Phong bản thân cũng không có nhiều kinh nghiệm, theo ông dự đoán cô bé cũng giống như mình là người thế giới khác vậy thì chắc hẳn cũng phải mang theo trí nhớ của kiếp trước như ông tuy nhiên sau vài ngày Trương Tam Phong mới biết mình sai rồi, cô bé này thật sự không khác gì một con búp bê, một đứa trẻ mới sinh.

Cô bé thoạt nhìn 4 tuổi nhưng chút chút hiểu biết cũng không có cứ như đứa bé mới sinh ra từ trong bụng mẹ, tất cả nhận thức bình thường nhất đều là Trương Tam Phong phải dạy dỗ.

Trương Tam Phong kể đến đây mới ngừng lại, ánh mắt thâm ý nhìn Vô Song.

Vô Song cũng nhìn Trương Tam Phong, Vô Song sao không thể đoán ra được cô bé kia là ai?.

“Chân nhân, ta có một việc muốn người giải đáp ngay bây giờ, ta thực sự muốn biết 5 năm trước nếu không gặp ta có phải người bị đưa đến thế giới kia... là con gái nuôi của người? “.

Trương Tam Phong cũng không có bất cứ che giấu gì, thản nhiên mà đáp.

“Phải, 5 năm trước nếu không phải ta vô tình biết được sự tồn tại của ngươi thì người ta đưa đi là Quỳnh Hương hơn nữa tại thời điểm 5 năm trước Quỳnh Hương đã mạnh hơn ngươi nhiều, bản thân đứa bé này là tâm huyết cả đời của lão phu, nhận hết sở học của lão phu, nếu không có sự xuất hiện của ngươi... có lẽ tại thời điểm này lão phu đến Hắc Mộc Nhai rồi dẫn nó tới Hắc Địa một phen”.

Nghe Trương Tam Phong nói vậy Vô Song lại hỏi.

“Chân nhân, vậy tại sao người chọn ta mà không chọn nàng? “.

Trương Tam Phong suy nghĩ một chút rồi chỉ tay vào đầu Vô Song, khẽ đáp.

“Nàng thực lực mạnh hơn hẳn ngươi nhưng nàng cái gì cũng không biết, cái gì cũng không nhớ nhưng ngươi lại khác, 5 năm trước nếu không nghe hết câu chuyện của ngươi ta có lẽ cũng sẽ không để ngươi đi. Một lý do quan trọng khác, nàng dù sao cũng là con gái lão phu, việc đưa nàng đi qua giới môn quá nguy hiểm, ngươi không trách lão chứ? “.

Vô Song cười cười, hắn sao có thể trách Trương lão đây?, đứng từ góc độ của hắn đương nhiên là phải trách Trương Tam Phong đẩy mình vào hoàn cảnh thập tử nhất sinh nhưng với tư cách là người trải qua 5 năm ở thế giới kia thì Vô Song có thể nói là không oán không hối, ngoài ra tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ ai chẳng như vậy?, sau này nếu Vô Song có con hắn cũng nhất định làm theo Trương lão.

Con người vốn là sinh vật ích kỷ.

“Chân nhân, người nói kẻ không có mệnh cách tất nhiên không thuộc về thế giới này, việc này ta cũng hiểu tuy nhiên lý do vì sao người chắc chắn kẻ không có mệnh cách có thể cứu được thế giới của người?”.

Trương Tam Phong nghe vậy suy nghĩ một chút, ngón tay liền chỉ lên trời.

“Lão phu cũng là người không có mệnh cách, cũng có thể biết được ưu thế của loại người này, chúng ta không thuộc về thế giới này vì vậy trời sinh không sợ uy áp thế giới này, đương nhiên cũng sẽ trở thành kẻ thù thế giới này “.

“Ngoài việc này ra lão cũng nghĩ tới ngón tay năm đó mà A Thanh hướng về lão, từ khi gặp Quỳnh Hương thì lão mới có thể thông suốt, A Thanh muốn ta tìm một người giống như ta, một người không có mệnh cách “.

Đáp án này có thể tin không?, đáp án đương nhiên có thể.

Vô Song là người tiếp xúc với A Thanh, đương nhiên hiểu không có mệnh cách mới giúp được A Thanh chống lại thiên đạo, mới giúp được đại sự cho A Thanh, tất nhiên hiểu là một việc còn có rất nhiều việc khác Vô Song không hiểu vì thế hắn lại lên tiếng.

“Chân nhân tại sao có thể đưa ta đến đúng thế giới của người? “.

Trương Tam Phong không cần nghĩ, lại đáp.

“Tâm giới tuy bị Đế Thích Thiên lấy đi nhưng nó dù sao vẫn là tâm giới, khí tức thế giới của nó còn rõ mồn một, ta chỉ cần thủy chung dựa theo cái khí tức này dẫn đường cho ngươi tất nhiên có thể trở về”.

Vô Song nghe câu trả lời này trái lại không cho là đúng, hai hàng lông mày của hắn nhíu thật sâu.

“Khi rời khỏi thế giới này tiến vào giới môn, ta có thể cảm thấy vô biên vô tận ma khí xâm chiếm cơ thể mình, ta không phủ định ta có thể chất đặc thù dẫn đến bản thân không sợ ma khí nhưng chẳng nhẽ Quỳnh Hương cũng như vậy? hoặc bất cứ người nào không có mệnh cách cũng như vậy?, nếu không phải thể chất đặc thù ta hoàn toàn tin tưởng ma khí đã nuốt chửng chính bản thân mình “.

Trương Tam Phong nghe vậy khẽ cười rồi đáp.

“Năm đó lão phu gặp ngươi ở Hắc Địa, cũng vì năng lực này của ngươi ta lại càng quyết tâm muốn đưa ngươi đi, về phần Quỳnh Hương thì lại khác, ta không yên tâm về Quỳnh Hương, nếu không phải ngươi xuất hiện thì phải đến thời điểm này ta mới đưa Quỳnh Hương tới Hắc Địa, bằng thực lực của nàng thêm vào Trường SInh Khí quả thật có 8 phần chắc chắn an toàn vượt qua con đường kia. Cuối cùng là kẻ không có mệnh cách khác?, lão thực sự chưa nhìn thấy “.

Câu trả lời này có thể chấp nhận không?, đương nhiên có thể.

Sau khi Trương Tam Phong giải đáp nghi hoặc trong lòng Vô Song, hắn chỉ còn một câu hỏi cuối cùng, lần này hắn hướng về Trương Tam Phong chậm rãi lên tiếng.

“Nghi hoặc cuối cùng của vãn bối, chân nhân có biết mục đích của Đế Thích Thiên là gì không? “.

Lần này Trương Tam Phong rốt cuộc thu lại nụ cười hiền hòa của chính mình, trong mắt triệt để biến thành nghiêm túc.

Ông im lặng một lúc rồi mới mở miệng đáp lời Vô Song.

“Trăm năm trước lão không hiểu, 16 năm trước lão không hiểu, 10 năm trước lão cũng không hiểu thậm chí 1 tuần trước lão cũng không hiểu bất quá hiện tại lão hiểu “.

“Đế Thích Thiên, hắn muốn lên tầng trên “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.