Hoa Huy cũng tính là thông minh, Lý Thu Thủy nói đến đây liền lập tức vâng mệnh làm theo.
Đám người Tô Lỗ Khắc cùng Xa Nhĩ Khố vốn hận chết Hoa Huy nhưng mà lại kiêng kỵ võ công của Hoa Huy, thêm vào Lý Văn Tú đang ở bên cạnh Hoa Huy nên cũng không dám làm gì, chỉ nghe hắn kể lại về Cao Xương Di Tích.
Hoa Huy bản thân giả vờ trọng thương sắp chết, buông bỏ đồ đao, hắn thậm chí còn tận tâm diễn đến mức thỉnh thoảng ho ra một búng máu.
Sau khi vì đám người Tô Phổ giang giải về Cao Xương Di Tích, lại ngụ ý để cho di hồn người Cao Xương được yên nghỉ, hy vọng không ai tiến vào Cao Xương Di Tích liền trực tiếp phun ra máu tươi rồi ngất lịm.
Lý Văn Tú liền mang Hoa Huy đi chôn cất, trước khi đi nàng không quên từ xa xa nhìn bóng lưng Tô Phổ biến mất, trong ánh mắt ngập tràn cảm xúc phức tạp.
Lý Văn Tú nhìn theo đoàn người Cáp Tát Khắc rời đi liền thở dài một hơi, sau đó Hoa Huy thì thần kỳ sống lại, Lý Thu Thủy cũng hiện thân.
Đối với Hoa Huy đi bên cạnh, Lý Thu Thủy thực sự có chút phiền nhưng mà nàng cũng không tiện xử lý hắn, dẫu sao cũng có A Tú ở bên cạnh.
Muốn thăm dò Cao Xương DI Tích lần thứ hai, nhất định phải không có mặt kẻ này, hơn nữa kẻ này cũng phải đi xa.
Lý Thu Thủy rất nhanh truyền lệnh, nói Hoa Huy trở về Tây Hạ, giúp nàng triệu tập Tây Hạ Nhất Phẩm Đường.
Hoa Huy đối với lời Lý Thu Thủy nói căn bản không dám phản kháng, lập tức rời đi.
Dĩ nhiên Hoa Huy một đời này cũng đừng mong đi đến được Tây Hạ.
Hoa Huy cảm thấy thương thế mình rất tốt, phi thường tốt, gần như khỏi hắn vậy, từ sự sùng bái với Lý Thu Thủy, hắn cũng không nghĩ bất cứ thứ gì nhưng mà Hoa Huy không biết hắn còn sống là nhờ Bắc Minh Chân Khí duy trì, đợi Bắc Minh Chân Khí tan hết, hắn chắc chắn phải chết.
Cử Hoa Huy tiến về Tây Hạ, Lý Thu Thủy căn bản không sợ đánh rắn động cỏ, Hoa Huy tuyệt không về được hơn nữa bằng cách này lại càng không sợ A Tú đau lòng, sau này tìm bừa một lý do hợp thức hóa cái chết của Hoa Huy, tất cả đều dễ dàng.
_ _ _ _ _ _ _
Hoa Huy rời đi hai ngày, Lý Thu Thủy mới lại dẫn Lý Văn Tú tiến nhập mê cung, tiến về tảng đá trung tâm Cao Xương Di Tích.
Phái Tiêu Dao bọn họ mạnh đương nhiên mạnh bất quá kiêu ngạo không thua ai, chuyên gia đóng vai cao nhân, đóng mãi thành nghiện.
Cái này là tất xấu cố hữu của Tiêu Dao Phái, cho dù là Lý Thu Thủy cũng không thoát được, trước kia nàng một mực nói cứ như nắm chắc tất cả trong tay, hiện giờ lại không biết làm cái gì, nếu nói thật với Lý Văn Tú không phải quá mất mặt sao?.
Lý Thu Thủy trên mặt không có biểu tình, nàng khẽ ngửa cổ lên nhìn trần nhà làm như đang quan sát sự tình gì ghê ghớm lắm.
Thật ra lý do duy nhất khiến nàng nhìn trần nhà chỉ vì những bức tường xung quanh nàng đã nhìn không ít lần mà thôi tuy nhiên ngay lập tức nàng phát hiện ra dị tượng, trên trần nhà... quả thực có vấn đề.
Nàng lại nhìn xuống khối thạch anh trắng, lại ngửa cổ nhìn lên trên nhà, cứ làm thế vài lần sau đó không khỏi bật cười.
“Văn Tú, chúng ta qua đêm ở đây, ngày mai tính tiếp “.
Văn Tú dĩ nhiên tin tưởng sư phụ, thế là hai sư trò lại ở bên trong Cao Xương Di Tích một đêm.
_ _ _ _ _ _ _ _
Ban đêm Văn Tú đang say ngủ liền bị Lý Thu Thủy khẽ đánh thức, nàng dùng hai tay xoa xoa mắt mình, sau đó tính mở miệng hỏi sư phụ nhưng hình ảnh tiếp theo rất nhanh làm nàng... không biết nói gì.
Chỉ thấy trên trần nhà một tia sáng chiếu thẳng xuống, chiếu đúng vị trí khối thạch anh trắng.
Thạch anh nhận được tia sáng liền phản chiếu tia sáng đến một bức tường.
Bức tường này thoạt nhìn rất bình thường có điều Lý Thu Thủy cũng không tin nó không có huyền cơ.
Lý Thu Thủy cùng Lý Văn Tú đến trước bức tường, ánh mắt nàng trầm ngâm, tia sáng chiếu vào đây đã nói nàng đi đúng đường nhưng cái bức tường này rốt cuộc ẩn dấu cái gì?.
Với kinh nghiệm của nàng, hoặc là bức tường có cơ quan ẩn mật hoặc là bức tường có chỉ dẫn đến địa điểm kế tiếp.
Nàng liền lấy ra một tấm khăn, tiếp theo trong ánh mắt không thể tưởng tượng của Lý Văn Tú, Lý Thu Thủy đưa một tay còn lại ra, từ tay của nàng từng tầng hàng băng ngưng kết lại.
Hư không tạo vật, đây là hư không tạo vật trong truyền thuyết.
Dùng băng hệ lực lượng tẩm ướt chiếc khăn, nàng thản nhiên đưa nó cho Lý Văn Tú.
“A Tú, giúp sư phụ lau bức tường này”.
A Tú ngoan ngoãn gật đầu bước lên, trong lòng liền dở khóc dở cười.
Nàng sống bên cạnh sự phụ đủ lâu để biết... sư phụ phi thường thích sạch sẽ, ít nhất công việc lau chùi thế này nàng sẽ không làm.
Quả nhiên Lý Thu Thủy có chút chán ghét bụi bẩn, nàng lập tức chuyển thân lướt ra ngoài phải đến 10m, yên lặng nhìn Lý Văn Tú làm việc.
Những bức tường trong Cao Xương Di Tích đều đã phải trải qua cả ngàn năm không có ail au chùi, bụi bẩn vô cùng, một tấm khăn căn bản không thể lai được bất quá nếu chỉ lau phần diện tích nhỏ bị ánh sáng phản chiếu vào thì vẫn là dễ dàng.
Lý Thu Thủy lập tức vận Bắc Minh Chân Khí thành vòng bảo hộ, sinh sinh ngăn cản toàn bộ đám bụi này, sắc mặt không khỏi cau lại.
Rốt cuộc khi mà khói bụi tán đi, nàng cùng Lý Văn Tú đều trở nên tương đối kích động, cột đá này dĩ nhiên mở ra, lộ ra một cầu thang tối đen.
Lý Thu Thủy lần này không cần nói gì, Lý Văn Tú đã châm một cây đuốc, hai người chậm rãi tiến xuống địa cung bên dưới.
Địa cung bên dưới chỉ sợ đã ngàn năm không có ai tiến vào hơn nữa nằm sâu dưới lòng đất cho người ta một loại cảm giác lạnh lẽo, âm u mà đáng sợ.
Nếu không phải có Lý Thu Thủy ở bên, Lý Văn Tú hiện nay trái tim nhỏ đã sớm nhảy loạn, cái cảm giác âm u này thực sự làm nàng sợ hãi.
Dưới ánh sáng của ngọn đuốc, Lý Thu Thủy rốt cuộc thở phào một hơi, nàng rốt cuộc đoán không sai, đây mới thực sự là Cao Xương Mê Cung.
“Lần này thực sự đào được bảo”.
Lý Thu Thủy nói xong, dõi mắt mà nhìn.
Nơi này cũng không giống phần kiến trúc phía trên, phía trên kiến trúc rõ ràng xây theo dạng cung điện còn nơi đây chỉ là thạch thất, một hành lang dài với rất nhiều căn phòng nhỏ.
Lý Văn Tú đi sau lưng Lý Thu Thủy, nàng dõi mắt nhìn theo sư phụ, tay cầm bó đuốc, nàng lúc này bỗng có chút cảm giác lạ thường.
Bên trong căn phòng dĩ nhiên phủ đầy vàng, toàn bộ đều là những đồng tiền vàng chất thành núi.
Lý Văn Tú thực sự không có khái niệm về tiền tài vật chất, nàng chưa từng quan tâm đến mấy thứ này ấy vậy mà nhìn núi vàng này cũng không khỏi há hốc miệng.
“Trời ạ, nhiều... nhiều vàng quá”.
Lý Thu Thủy cười cười không nói, nàng bắt đầu nhìn hết cái hành lang này một lượt, ánh mắt dần dần trở nên nghiêm túc.
Nàng biết hành lang này nơi đâu cũng là vàng ròng bạc trắng, là tài nguyên của Cao Xương Quốc nhưng mà có một thứ... tuyệt đối không dễ nhìn.
Điều này nàng cũng không nói với Lý Văn Tú.
Nàng cũng không lạ gì vua chúa đương thời, tính ra chính bản thân nàng cũng là vua là chua.
Địa cung này được xây dựng xong, không cần phải nói cũng biết toàn bộ những người tham gia xây dựng nó đều phải chết, chỉ có như thế mới bảo đảm an toàn cho Cúc Văn Thái cùng toàn bộ hoàng thất, đảm bảo Hầu Quân Tập chắc chắn không thể tìm ra bọn họ.
Lý Thu Thủy cùng Lý Văn Tú tiếp tục di chuyển trong hành lang, một đường nhìn qua tất cả các gian phòng.
Trong mật thất này có tổng cộng 10 gian phòng chứa đồ, bên trong tất cả đều phủ kín hoàng kim tài bảo, gần như 70% quốc khố Cao Xương Quốc đều đang ở nơi đây, thực sự nhìn lóa cả mắt.
Ngoại trừ 10 gian phòng chứa đầy của cải, trong mật thất dĩ nhiên còn một cầu thang đi xuống, bên dưới cầu thang này cũng là một gian mật thất khác nhưng chỉ vèn vẹn có 6 căn phòng hơn nữa cũng không phải xây dựng theo dạng hành lang, gần như xây theo kiến trúc sinh hoạt bình thường, đây chính là nơi Cúc Văn Thái cùng hoàng thất sinh sống nếu tiến vào Cao Xương Di Tích.
Dĩ nhiên đây chỉ là lý thuyết mà thôi, Cúc Văn Thái cũng không có phúc mà đến được đây.
Những căn phòng này được chế tác phi thường tinh xảo có điều đồ đạc đã cũ nát cả, nhìn đống đồ đạc này toàn bộ đều là của người Cao Xương nhưng hầu hết đều phá không thành hình, không có cái gì đáng để quan sát.
Lý Thu Thủy lúc này đương nhiên không có dừng lại, nàng liền muốn đi thông toàn bộ Cao Xương Di Tích này.
Đường xuống của Cao Xương Di Tích chắc chắn không phải là con đường Lý Thu Thủy đi xuống, con đường nàng đi xuống căn bản chưa có ai đi qua, cột đá còn chưa bị phá, ai có thể đi qua?.
Cái này chứng minh còn có một con đường khác, Lý Thu Thủy hoài nghi con đường thứ hai tiến vào Cao Xương Di Tích là đường thủy.
Nàng cùng Lý Văn Tú lại trở ngược lại lên khu vực bên trên nơi cất chứa kho báo Cao Xương Quốc, sau đó bắt đầu đi dọc hành lang, đi đến cuối con đường.
Quả nhiên càng đi không khí càng ẩm thấp, tốc độ Lý Thu Thủy cũng bắt đầu chậm lại.
Xung quanh không có dấu hiệu kiến trúc của con người, đây tuyệt đối là không gian tự nhiên mà thành hình, trước mặt Lý Thu Thủy cùng Lý Văn Tú là một hồ nước lớn, mặt nước mát lạnh trong suốt, cái động thiên này thực sự giống với một hang động chứa đầy nước vậy, bên trên cùng còn không thiếu thạch nhũ thành hình.
Nhìn thấy cái khu vực này, Lý Thu Thủy rốt cuộc cũng biết Cao Xương Di Tích chỉ sợ không phải xây trong ngày một ngày hai, từ lúc Hầu Quân Tập đến tấn công Cao Xương Quốc bản thân Cúc Văn Thái mới muốn xây dựng Cao Xương Di Tích, đừng nói là sức người cho dù thánh thần cũng chưa chắc đã xây dựng kịp.
Lý Thu Thủy hoài nghi nơi này vốn là do các đời Cao Xương Hoàng Đế trước xây dựng, sau đến thời Cúc Văn Thái, hắn bắt đầu mở rộng, tiếp tục xây thêm tầng bên ngoài của Cao Xương DI Tích.
Cúc Văn Thái vốn sợ chết, hắn sợ Hầu Quan Tập tìm được Cao Xương Di Tích liền giết vào, sau đó toàn bộ tài bảo Cao Xương Quốc tích góp đời này qua đời khác sẽ bị nhà Đường cướp mất liền bắt đầu xây dựng một tòa di tích khác đè lên, tiếp theo bắt đầu nhét một phần bảo khố vào bên trong hòng qua mắt Hầu Quân Tập.
Hầu Quân Tập năm đó đúng là bị lừa.
Lý Thu Thủy thở ra một hơi lại nhìn hồ nước này, trong lòng không khỏi bội phục người Cao Xương Quốc, so với Cao Xương Quốc thì Tây Hạ Quốc của nàng thật sự khó mà so sánh được.
Nghĩ đến Vô Song, Lý Thu Thủy cũng không biết làm sao, võ công của nàng trong quãng thời gian 2 năm kia có thể nói là ngày đi ngàn dặm nhưng mà Vô Song phải gọi là ngày đi vạn dặm.
............
Ai có lòng tốt đi qua để lại vài viên châu ạ (づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.