Tiếp theo tay phải Vô Song xuất hiện từng làn hơi nước, hắn bắt đầu ngưng tụ hàn băng châm, từng châm từng châm đâm lên tay trái của mình.
Cánh tay trái của Vô Song sau đó run lên nhè nhẹ, theo số lượng hàng băng châm càng ngày càng nhiều, tần số run lên của cánh tay càng ngày càng lớn.
Tiếp theo chỉ thấy đầu Vô Song bắt đầu có khói bốc lên, cả người hắn hiện nay đều nhễ nhại mồ hôi, Vô Song bắt đầu chuyển nội lực sang dạng chí dương chí cương.
Nội lực Vô Song như sôi lên, nhiệt lực chạy dọc cơ thể Vô Song, rồi dần dần chạy qua cánh tay trái, chạy qua lớp hàn băng bao phủ bên ngoài.
Thứ hai là y thuật của Vô Song, từng châm từng châm nàng đều nhìn vào mắt.
Mỗi lần Vô Song tổng cộng thi 27 châm.
Vô Song trong 2 tiếng đồng hồ tổng cộng thi châm 9 lần.
Tính ra hắn hạ 243 châm.
Trong 243 châm này... dĩ nhiên không có một châm nào trùng nhau, Vô Song dùng 9 lần châm phủ kín toàn bộ cánh tay trái, đầu châm sau không hề đụng vào đầu châm trước, thanh lọc độc tố của toàn bộ 243 đường kinh mạch huyệt đạo, phong bế 243 lộ tuyến dẫn độc trong cơ thể, ép cho độc tố không thể tiến lên, chỉ có thể bị ép tại cánh tay của chính hắn sau đó càng ngày càng bị đẩy lùi, bị bức ra ngoài.
Loại thủ đoạn thi châm này thực sự kinh người.
Lam Phượng Hoàng đứng lên đối với Vô Song chắp tay mà cúi đầu.
“Vô Song công tử, Phượng Hoàng bội phục”.
Nàng đến hiện tại vẫn không chắc chắn việc Vô Song có phải Thần Y hay không nhưng nàng có thể chắc chắn hai việc khác.
Việc thứ nhất, chỉ tính thi châm thuật, Vô Song có thể bước vào hàng ngũ Thần Y thậm chí Thần Y đương thời chưa chắc đã có ai vượt qua được hắn.
Việc thứ hai, Vô Song siêu mạnh, chí ít cũng phải là ngũ tuyệt hậu kỳ cao thủ.
Nhìn tuổi tác của Vô Song, bất cứ việc nào trong hai việc cũng làm Lam Phượng Hoàng thấy lạnh cả người, đây không thể là thành tựu của một thanh niên nhân chưa đến 20.
Cho dù là Thẩm Tương Vân được gọi là thánh nữ trong Y Dược Giới, đến hiện tại y thuật cũng mới bước vào hàng ngũ y sư, còn xa lắm mới đạt đến hai chữ Thần Y.
Lam Phượng Hoàng lúc nãy thử Vô Song chính là dùng ‘độc’ để thử, vậy rất có khả năng vấn đề của Lam Giác liên quan đến một chữ ‘độc’.
Y thuật thì Vô Song không biết thế nào chứ độc thuật Vô Song chưa hiểu mình lấy cái gì ra để hơn Lam Giác?, đến cả Lam Giác còn gặp vấn đề về sinh mạng, Vô Song giúp được cái gì?, càng quan trọng hơn cả đất Miêu Cương này thiếu gì độc sư vượt quá Vô Song?, không ai giúp được Lam Giác thì Vô Song giúp làm sao?.
Đấy là chưa kể nếu Lam Giác thật sự sắp chết, chỉ cần chuyển lời một tiếng chẳng nhẽ ông ngoại không tự mình tiến tới?, ông ngoại tiến tới còn không thể giúp thì Vô Song cũng không tin mình giúp được cái gì.
“Lam tiểu thư, thứ cho ta hỏi thẳng, người mà tiểu thư cần ta cứu có phải là Ngũ Độc Lão Tổ? “.
Lam Phượng Hoàng nghe Vô Song nói vậy, sắc mặt liền hiện lên vẻ kinh ngạc.
“Vô Song công tử đã nghe qua danh tiếng tổ phụ? “.
Vô Song hơi nhíu mày, hóa ra Lam Giác không phải là ông của Lam Phượng Hoàng mà là tổ phụ.
Dĩ nhiên cái này cũng hợp lý, đâu phải ai quá tuổi tráng niên mới có con như ông ngoại đâu?.
“Thân là Thần Y lại tiến vào đất Miêu Cương, thực sự không ai không nghe qua danh tiếng lão tổ, cũng không ai không muốn gặp lão tổ, cùng bàn luận đạo học một phen”.
Thấy Vô Song nói vậy, Lam Phượng Hoàng cũng tin, dù sao trên giang hồ rất ít người biết tổ phụ của nàng nhưng trong Y Dược giới thì không.
Nàng đối với Vô Song khẽ cười hữu hảo.
“Người cần công tử cứu dĩ nhiên không phải tổ phụ, tổ phụ sức khỏe rất tốt, nếu công tử muốn gặp tổ phụ, Phượng Hoàng không ngại giới thiệu cho người”.
Vô Song nghe thấy người cần cứu không phải Lam Giác Lão Tổ hắn trong lòng lại lấy làm kỳ.
“Phượng Hoàng, ta có chút không hiểu, bằng y thuật lão tổ chẳng nhẽ cứu không được người kia?, thú thật Thần Y ở đâu còn cao cao tại thượng chứ ở Miêu Cương bản thân ta không tin lắm “.
Gặp mặt qua một lần cũng không phải không được, về phần cứu được hay không liền xem duyên số đi, Vô Song trong lòng cũng không có mấy tự tin.
............
Ai có lòng tốt đi qua để lại vài viên châu ạ (づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.