Cực Võ Từ Đạt cảm thấy hôm nay khí vận của mình vô cùng tốt, dĩ nhiên gặp hai đại mỹ nhân hơn nữa người sau còn vượt qua người trước. Chỉ thấy một nữ tử thân cao khoảng 1m65, trên người mặc một bộ áo vải màu xanh lam nhàn nhạn, bên ngoài khoác một tấm áo choàng trắng, áo choàng dài đến đầu gối, phía dưới mặc loại quần nhung đặc thù của người Hồ màu trắng đồng thời chân đi một đôi giày lông cao cổ màu bạc... màu lông phi thường giống lông sói. Nữ tử này gần như không lộ ra một phần da thịt nhưng chỉ bằng dung mạo kia cũng khiến không biết bao nhiêu nam nhân bị thu hút, bị chinh phục. Quần áo nữ tử này căn bản không phải quần áo Trung Nguyên, gần giống với loại quần áo của dân tộc thiểu số trên những dãy núi cao ngất nơi Bắc Cương hơn, tất nhiên chỉ là giống mà thôi dù sao quần áo trên người nàng đặc biệt quý giá, bất kể chất liệu, hình dáng đều là hàng đầu thiên hạ. Ví dụ như lớp áo khoáng ngoài kia toàn bộ đều làm từ lông sói trắng trên Đại Tuyết Sơn. Quần của nàng là Thiên Hương Lộc săn ở Tây Lĩnh – Tây Vực lột da mà thành. Áo trong làm bằng tơ tằm thượng hạng nơi Ba Tư đồng thời dưới lớp áo xanh nhà nhạt kia còn có một bộ nhuyễn vị giáp, có thể giúp nàng đảm bảo đao thương bất nhập. Về phần đôi giày cũng không có gì để nói, toàn bộ đều được làm từ da cùng lông sói xám trên đại thảo nguyên. Cuối cùng là thắt lưng quấn lấy vòng eo nhỏ nhắn, chiếc thắt lưng này chất liệu hoàn toàn làm từ da chồn, viên ngọc đính ở giữa là Lưu Ly Bảo Ngọc... là sản vật chỉ có tại Cao Ly hơn nữa đây chính là quốc cống, là phái đoàn Cao Ly mang đến cống cho triều đình. Toàn thân nàng tính tổng mà nói chỉ sợ cũng phải vạn lượng bạc, chỉ tính quần áo trên người cũng đủ bằng một năm thu vào của Thủy gia. Nữ tử ăn mặc cực kỳ ‘bá đạo’ này là ai?, nàng chính là Hoàng Dung. Hoàng Dung thật ra cũng không thích phô trương như vậy bất quá nàng chỉ mặc nguyên quần áo ở thế giới kia xuyên không tới đây mà thôi. Ngày cuối cùng tại thế giới kia, Vô Song liền mang nàng đến chào tạm biệt Khả Hãn, đây chính là trang phục ngày hôm đó. Sau khi cáo biệt Khả Hãn – Thiết Mộc Chân, nàng liền tiến hành xuyên không, căn bản không kịp thay đổi y phục, việc này làm cho Hoàng Dung có chút không biết phải làm gì. Cũng như chúng nữ, Hoàng Dung xuất hiện ở một nơi mà nàng không thể nhận ra, nhưng khác với Mai Siêu Phong, Hoàng Dung liền không lựa chọn lập tức đi tìm người để hỏi, Hoàng Dung lựa chọn tiếp nhận hoàn cảnh xung quanh, từ từ thích ứng. Đầu tiên nàng cũng không nguyện ý mang loại trang phục này đi lại trên đường, cực kỳ thu hút ánh mắt nhưng mà loại trang phục này thật ra không phải không có ích, Hoàng Dung suy nghĩ một hồi vẫn là giữ lại. Trang phục này nếu gặp phải đạo tặc đương nhiên bọn chúng lập tức chặn đường cướp của bất quá Hoàng Dung hiện tại cũng có tự tin bảo vệ mình không lo. Trang phục này nếu gặp quan bình triều đình thì chắc chắn là đại trợ giúp, quan bình triều đình nhìn thấy một thân phục trang của nàng, chỉ cần có chút hiểu biết liền sẽ nhận định Hoàng Dung là tiểu thư nhà đại phú đại quý, nàng muốn hỏi gì hay sưu tầm thông tin gì cũng trơ nên dễ hơn. Suốt ba ngày nay, Hoàng Dung cứ đường lớn mà đi, nàng thực sự rất nhanh hòa nhập với thế giới này, ít nhất nàng hỏi được rất nhiều việc. Nàng biết mình đang ở Giang Lăng Quận, cũng biết đại thành gần nhất là thành Giang Lăng. Ngoại trừ việc này ra nàng còn biết được một đại sự của võ lâm sắp tới, tại thành Hành Dương – Lưu Chính Phong quyết định tổ chức chậu vàng rửa tay. Lưu Chính Phong là ai thì nàng cũng hỏi được, theo nàng nghĩ bản thân Lưu Chính Phong... căn bản không phải nhân vật lớn gì cho cam nhưng mà từ lời người dân trên đường thì lại tựa hồ không phải. Nam võ lâm đại khái là vậy, có mạnh có yếu nhưng mạnh yếu cũng không đại diện toàn bộ cho danh vọng cùng độ ảnh hưởng. Ảnh hưởng của Lưu Chính Phong ở Hành Dương Thành là rất lớn đồng thời lại nghe nói Ngũ Nhạc Kiếm Phái đều chuẩn bị tề tụ ở Hành Dương. Hoàng Dung lại lập tức hỏi Ngũ Nhạc Kiếm Phái là gì sau đó nàng liền hài lòng. Trong Ngũ Nhạc Kiếm Phái có một phái gọi là Hoa Sơn, bốn phái còn lại thì nàng chưa nghe tên bao giờ. Dĩ nhiên cũng như Mai Siêu Phong, Hoàng Dung đang quá đề cao Hoa Sơn, cũng vì vậy nàng cho rằng Hoa Sơn là đại phái của võ lâm, nếu Hoa Sơn cũng đến tham dự chậu vàng rửa tay của Lưu Chính Phong ắt hẳn toàn bộ giang hồ cũng chú ý. Đến nơi đó, nàng liền có thể dễ hơn một chút tìm hiểu tung tích của Vô Song thậm chí là gặp Vô Song. Nàng hiểu vị trí của mình hiện tại, trong thời gian ngắn liên hệ với Thiên Long Giáo?, cái này nàng không quá mức tin tưởng, việc để lại ám hiệu liên lạc trên đường thật ra dựa rất nhiều vào vận khí hơn nữa cũng phải dựa vào mức độ cường đại của Thiên Long Giáo, những điểm này Hoàng Dung trực tiếp coi là ‘ngoài tầm tay’, nàng không thể tự mình quyết định. Nếu đến Hành Dương, nàng liền có thể tự mình tìm thông tin cần thiết hơn nữa bất kể Giang Lăng hay Hành Dương đều là đại thành, khả năng tìm được người Thiên Long Giáo cũng lớn hơn rất nhiều. Hoàng Dung mất 1 ngày làm quen thế giới này, mất tiếp 1 ngày nghĩ xong kế hoạch tiếp theo phải đi, sau đó nàng liền một mạch hướng về Giang Lăng. Thật ra nàng cũng muốn đến Hành Dương nhưng mà Lưu Chính Phong nghe nói là danh môn chính phái, địa vị còn rất lớn, muốn tham dự chậu vàng rửa tay nhất định phải có thiệp mời. Theo Hoàng Dung suy luận, Lưu Chính Phong coi như là địa đầu xà nhưng mà hắn cũng không thể không cấp mặt mũi cho những địa đầu xà khác, Lưu Chính Phong nhất định phải gửi thiệp mời cho bốn vị đại hiệp Lạc – Hoa – Lưu – Thủy. Danh tiếng bốn người này ở Giang Lăng lớn như vậy, sao có thể không có thiệp mời?. Nghĩ thông điểm này, nàng rốt cuộc đi đến Giang Lăng sau đó liền gặp chuyện trước mặt. Hoàng Dung đương nhiên không thể đứng nhìn, đặc biệt là nhìn thấy đám Huyết Đao Dâm Tăng này. Nàng tuyệt đối chưa quên ngày nàng gặp Vô Song, nếu không có Vô Song nàng chỉ sợ đã thất trinh trong tay đám Huyết Đao Dâm Tăng, thậm chí sau này chỉ sợ sống không bằng chết. Nhìn thấy Huyết Đao Dâm Tăng tại thế giới này không ngờ chẳng khác gì thế giới của nàng, Hoàng Dung trong mắt liền hiện lên sát tâm. _ _ _ __ _ _ _ Hoàng Dung xuất hiện tuyệt đối thu hút toàn bộ ánh mắt xung quanh. Nàng thực sự quá đẹp. Ban đầu chỉ tính riêng dung mạo mà nói có lẽ Hoàng Dung cũng chỉ nhỉnh hơn Thủy Sanh một chút nhưng mà hiện tại nàng có một loại băng cơ ngọc cốt, một loại ý vị rất khác với nữ nhân bình thường. Đây thật ra cũng không phải khí chất của chính Hoàng Dung nhưng mà đến cả Vô Song cũng không ngờ Ngọc Nữ Tâm Kinh phi thường thích hợp với Hoàng Dung. Ngọc Nữ Tâm Kinh đương nhiên là loại công pháp chuyên dành cho phái đẹp, thậm chí bất cứ nữ nhân nào luyện ngọc nữ tâm kinh đều sẽ có một khí gọi là ‘ngọc nữ khí’ làm cho làn da trắng nõn nà trở nên mềm mại vô cùng. Biết công dụng của Ngọc Nữ Tâm Kinh là thế nhưng khi Hoàng Dung luyện, môn võ công này như hòa làm một với nàng, Hoàng Dung bây giờ chỉ sợ đã không thể dùng từ ngọc nữ để đánh giá mà phải là từ tiên nữ, từ trên xuống dưới không nhiẽm bụi trần, không nhập hồng trần, vĩnh viễn cho người ta cảm giác cao không thểt chạm như ánh trăng giữa trời, thánh khiết mà mỹ lệ. Hoàng Dung xuất hiện, nàng cứ như đoạt hết quang mang xung quanh vậy, đến cả Từ Đạt hô hấp cũng trở nên nặng nề, ánh mắt một màu nóng rực. Từ Đạt lập tức nhấc chân khỏi người Uông Khiếu Phong, hắn một bước thật dài lao về phía Hoàng Dung. “Mỹ nữ a, đừng chống cự, bản đại gia tuyệt đối không làm đau ngươi, tuyệt đối ôn nhu”. Từ Đạt vừa nói vừa chạy, trên mặt đã ngập tràn sắc dục. Hoàng Dung nhíu mày một chút, nàng đã sớm nhìn ra Từ Đạt ngoại công rất mạnh có điều nàng không phải Uông Khiếu Phong. Từ Đạt lao tới, thấy sắp chạm được vào vạt áo của Hoàng Dung thì nàng bỗng lùi lại một bước. Hoàng Dung lùi lại một bước đương nhiên Từ Đạt sẽ phải tiến lên một bước, ngay lúc này thân thể Hoàng Dung nhẹ nghiêng, tốc độ của nàng tăng vọt lướt qua người Từ Đạt. Tiếp theo Từ Đạt chỉ thấy nhói ở chân thì ra hắn bị Hoàng Dung đá thẳng vào chân trụ lập tức ngã sấp xuống đất. Từ Đạt là đại tông sư cao thủ, hơn nữa ngoại công cực cường, hắn vừa ngã xuống liền lấy tay chống cơ thể, nâng cả cơ thể lên. Hắn sau đó cả người quay ngược lại, muốn bắt lấy Hoàng Dung đáng tiếc vẫn là không bắt được, thân hình Hoàng Dung như quỷ mị chẳng biết từ bao giờ đã vòng qua phía sau hắn, đá thẳng vào cẳng chân của Từ Đạt làm hắn một chân phải quỳ xuống đất. Từ Đạt gầm lên giận giữ, hắn lúc này cũng biết Hoàng Dung không dễ chơi như Thủy Sanh hay Uông Khiếu Phong, cả người liền muốn bật khỏi mặt đất sau đó rút đại đao ra bất quá Hoàng Dung nào cho hắn được như ý nguyện. Hoàng Dung trực tiếp dùng tay từ trên cao đánh xuống, ấn vào đỉn hđầu Từ Đạt. Từ Đạt thì cũng phát hiện ra điểm này, hắn vội đưa tay lên đón đỡ đồng thời trong lòng không khỏi mừng thầm, hắn đã nhìn qua tốc độ của Hoàng Dung, thú thật bản thân hắn có chút không nắm chắc bắt được nàng nhưng mà hiện tại Hoàng Dung dĩ nhiên lại lựa chọn cứng đối cứng với hắn, chỉ cần hắn có thể nắm được cánh tay của nàng hắn liền sẽ bắt gọn Hoàng Dung. Suy nghĩ của Từ Đạt rất đẹp chỉ là Hoàng Dung thật sự sẽ sai lầm sao?, cái này căn bản không thể. Hoàng Dung một trảo ấn xuống, đụng vào tay của Từ Đạt, bản thân Từ Đạt cũng mở tay ra muốn tóm gọn Hoàng Dung nào ngờ... trên tay của Hoàng Dung xuất hiện một loại khí mơ hồ, thứ khí nhạt màu xanh này quấn quanh từng đầu ngón tay của nàng. Tiếp theo Từ Ân lập tức hét thảm, bàn tay của hắn bị xuyên qua, máu tươi bắn lên, bàn tay trái liền bị Hoàng Dung phế đi. Cửu Âm Chân Kinh – Cửu Âm Thần Trảo. Mượn Cửu Âm Thần Trảo, xuyên qua da thịt Từ Đạt vốn không hề khó. Từ Đạt đau đớn nhưng mà hắn lúc này lộ ra kinh nghiệm phong phú, hắn bất chấp tất cả lăn tròn trên mặt đất, cảm nhận cánh tay của hắn bị Hoàng Dung dùng Cửu Âm Thần Trảo xuyên thẳng qua, hắn đau đến tê tâm liệt phế nhưng cuối cùng vẫn thành công lăn một vòng, tách rời khỏi Hoàng Dung. Hoàng Dung lập tức phi thân muốn bám theo nào ngờ đám dâm tăng kia cũng phản ứng kịp, thấy đại ca không ổn liền lao lên khóa chặt Hoàng Dung, một đám rút đại đao lao về phía nàng. Hoàng Dung lần này không khỏi nhíu mày, nàng vội lùi lại rồi nhìn về phía Thủy Sanh, lần đầu tiên từ khi xuất hiện Hoàng Dung mở miệng. “Cô nương, đưa kiếm của ngươi cho ta mượn”. Thủy Sanh nghe vậy mới bừng tỉnh nàng lập tức phi kiếm của mình cho Hoàng Dung. Hoàng Dung vội muốn đưa tay bắt lấy kiếm nào ngờ Từ Đạt gầm lên một tiếng, tay trái hắn đã bị phế nhưng tay phải căn bản không sao, hắn nắm lấy đầu dây xích dùng toàn lực mà quăng đại đao. Đại đao lao thẳng về phía Hoàng Dung làm nàng không thể không lùi lại, thấy bức lui được Hoàng Dung, Từ Đạt lại gạt ngang tay mình ra, dùng sợi dây xích đánh mạnh vào liễu kiếm đang bay đến của Thủy Sanh, lập tức làm thanh liễu kiếm bắn ngược ra chỗ khác. Từ Ân không hiểu rõ Hoàng Dung chỉ biết Hoàng Dung cực kỳ mạnh, hắn thấy Hoàng Dung xin kiếm của Thủy Sanh liền nghĩ Hoàng Dung là cao thủ kiếm pháp. Mới chỉ dùng trảo pháp đã kinh khủng như vậy, giờ chuyển sang kiếm pháp thì còn đến mức nào?, thế là hắn nào dám cho Hoàng Dung sử kiếm, vội đánh bay thanh kiếm kia đi rồi gầm lên. “Bao vây nàng, tất cả cùng lên”. Đám ác tăng được lệnh liền lao về phía Hoàng Dung như sói đói vậy, nhìn thấy đám người này Hoàng Dung triệt để nhăn mày. Nàng có Cửu Âm Chân Kinh, nàng tin tưởng chỉ bằng thân pháp ghi lại trong Cửu Âm rồi dùng Cửu Âm Thần Trảo liền sẽ giải quyết sạch đám dâm tăng này nhưng mà thủ đoạn ra tay cực kỳ độc ác, Hoàng Dung không phải xuất thủ không được nhưng tuyệt đối có thể khiến Thủy Sanh ở kia có ác cảm với nàng. Hoàng Dung ban đầu cứu người cũng không suy nghĩ gì nhưng mà cờ của Thủy gia đất Giang Lăng hiện rõ như vậy nàng không muốn nhìn cũng là khó. Nàng đang muốn dựa vào một trong tứ hiệp của GIang Lăng mà tiến vào Lưu phủ của Lưu Chính Phong, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thực sự không muốn gây hiểu nhầm cho Thủy Sanh. Ngoại trừ lý do này ra, dùng Cửu Âm Thần Trảo giết người thực sự rất bẩn, máu thịt bày nhày bắn ra thậm chí có thể hủy y phục của nàng. Bộ quân áo này... là lễ vật của Vô Song tặng nàng, nàng sao có thể để nó bị hủy. Hoàng Dung ánh mắt đảo quanh, nàng lập tức lùi lại cầm một cây gậy gỗ ngắn ở sau lưng ngay chỗ đoàn xe Thủy Sanh, nắm cây gậy này Hoàng Dung liền tự tin hơn không ít. Nàng vốn muốn dùng kiếm pháp Đào Hoa Đảo nhưng mà xem ra đã không được, vậy chi bằng chuyển sang Đả Cẩu Bổng Pháp. Ngay lúc nàng đang muốn sử chiêu đầu tiên trong Đẩ Cẩu Bổng Pháp bỗng có một âm thanh mang theo sát cơ vang lên. “Sớm nghe sư phụ nói, tiến về phương nam gặp phải người Huyết Đao Môn, gặp một giết một, gặp mười liền giết mười, nay nhìn thấy Huyết Đao Môn các ngươi ta cảm thấy lời sư phụ nói quả thực còn nhẹ”. Đây là một giọng nói của nữ nhân, giọng nói rất bình thản nhưng cũng cực cương ngạnh. Chỉ thấy nàng từ đường nhỏ xuất hiện, chân đẹp nhẹ bước, một tà áo tím tung bay, thanh kiếm trong tay nàng khẽ rung lên, tốc độ cực nhanh lướt về phía đám người Huyết Đao Môn. Nàng lướt đến đâu, cao thủ Huyết Đao Môn liền gục xuống đến đấy, chết ngay lập tức, cổ họng đều bị cắt đứt. Kiếm pháp của nàng bá đạo tuyệt luân,từng bước từng bước đều sát cơ bừng bừng, cực kỳ đáng sợ. Từ Đạt đang trọng thương, nhìn thấy kiếm pháp kia không khỏi há hốc mồm sau đó nhìn thấy thân ảnh đang lao đến, sợ tới mức toàn thân cứng đờ. “Là Nga My Phái – Viên Tử Y, lập tức rời đi, trở về báo với lão tổ”. Từ Đạt chỉ nói ra một câu vội xoay người bỏ chạy mất dạng, đến cả chiến ý cũng không có. Viên Tử Y nhìn thấy Từ Đạt không chiến mà chạy, mắt đẹp sát cơ càng thịnh nhưng mà nàng hiện tại trong một sớm một chiều cũng khó mà đuổi kịp Từ Đạt dù sao khoảng cách hai bên tương đối xa lại thêm nàng đang bị đám người Huyết Đoa Môn ngăn lại, nội tâm có chút không vui. Ngay tại thời điểm này, Viên Tử Y chỉ thấy một thân ảnh áo trắng hiện ra, dùng gậy gỗ đập thẳng vào chân Từ Đạt khiến hắn quỳ cả hai chân xuống đất. Hoàng Dung mượn Cửu Âm Thân Pháp dễ dàng đuổi theo tên ác tăng này, trong tay cầm gậy gỗ nhẹ đặt lên đôi vai, nhìn nàng hiện tại... bá khí mười phần. “Cô nương kia nói đúng, gặp người Huyết Đao Môn tốt nhất không để người nào chạy thoát”. Hoàng Dung nói xong, ánh mắt nhìn về phía Viên Tử Y khẽ mỉm cười. Viên Tử Y đứng đó, tay cầm Tử Y Huyễn Kiếm, nàng cũng thản nhiên đối với Hoàng Dung gật đầu. Đây là lần đầu tiên, hai nữ gặp nhau. ............ Ai có lòng tốt đi qua để lại vài viên châu ạ (づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện. Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.
Báo lỗi chương
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.