Cực Võ

Quyển 3 - Chương 33: Hai Nữ Tiến Giang Lăng



Hoàng Dung rốt cuộc dừng tay sau đó buông luôn cây gậy gỗ trong tay mình ra, ở dưới mặt đất Từ Đạt triệt để nằm bẹp một chỗ, hắn lúc này còn chưa có chết nhưng hơi thở mỏng manh vô cùng, cũng chẳng rõ sống được bao lâu nữa.

Từ Đat bị giải quyết, Hoàng Dung lúc này mới hướng về phía Viên Tử Y nhìn một chút.

Nàng thật ra sẽ không cảm khái Viên Tử Y đẹp thế nào, Viên Tử Y đẹp ra sao dù gì Hoàng Dung đối với sắc đẹp của Viên Tử Y vẫn chưa đến mức kinh ngạc.

Tử Y đương nhiên rất đẹp nhưng nếu mang lên bàn cân cùng với Lý Thu Thủy thì Viên Tử Y vẫn kém một chút.

Trên người Tử Y đẹp nhất là khuôn mặt mà hầu hết nữ tử trong thiên hạ nếu chỉ lấy khuôn mặt làm điểm mạnh thì khó mà qua nổi Lý Thu Thủy.

Cái làm Hoàng Dung kinh ngạc là thực lực của Viên Tử Y.

Hoàng Dung kinh nghiệm chiến đấu không cao nhưng tầm mắt thì lại không thấp dù sao nam nhân của nàng cũng là nhân vật vô địch một giới.

Trong thời gian 2 năm cuối cùng du ngoạn thiên hạ kia, Hoàng Dung đã thấy rất nhiều, vì thấy nhiều nên Hoàng Dung cũng đại khái biết được chiến lực của mình.

Nàng năm nay cũng đang tuổi đôi mươi dĩ nhiên được coi là thiên tài trẻ tuổi, bằng vào 2 năm học tập Cửu Âm Chân Kinh, bằng vào 4 năm tu luyện Ngọc Nữ Chân Kinh lại thêm võ học Đào Hoa Đảo, Đả Cẩu Bổng Pháp thì thực lực của Hoàng Dung rất mạnh, thiên tài trẻ tuổi một đời rất ít người có thể so sánh với nàng thậm chí trong thời gian đi theo Vô Song, trừ Vô Song ra nàng quả thật chưa thấy thiên tài nào ngang ngửa với mình chứ đừng nói vượt qua.

Nàng thực sự không ngờ rằng vừa mới xuyên giới, đến thế giới này được 3 ngày đã gặp Tử Y, một người chiến lực không hề kém nàng đồng thời nhìn Tư Y ra chiêu, nhìn nàng di chuyển, không chế lực lượng thực sự phải dùng từ lô hỏa thuần thanh để đánh giá, kinh nghiệm chiến đấu của Viên Tử Y căn bản không có cái gì để chê.

Về mặt chiến đấu Tử Y cũng phải cảm ơn sư phụ cùng sư tỷ của mình, bất kể Phong Lăng Sư Thái hay Diệt Tuyệt Sư Thái đều là nữ nhân ghét ác như cừu, gặp ác nhân... triệt để chuyển sang trạng thái cuồng sát.

Tử Y căn bản cũng chưa đến cái mức đó nhưng mà nàng cực hận nam nhân, thế là trong quá trình hành tẩu giang hồ nàng liền tự mình ra tay xử lý không biết bao nhiêu bại hoại võ lâm, làm trong sạch cho toàn bộ giang hồ, nhân vật hung ác tại võ lâm phương bắc có không ít kẻ chết trong tay nàng mà đám nhân vật này có kẻ nào đơn giản?, trải qua từng trận chiến kinh nghiệm chiến đấu của Viên Tử Y càng ngày càng mạnh, trải qua nhiều năm mới thành Viên Tử Y như hiện tại.

Trước đây tại phương Bắc, nhắc đến thiên tài liền phải đặt Kiều Phong lên hàng đầu nhưng mà khoảng 5 năm trước, Kiều Phong ở thành Tương Dương được Quách nữ hiệp trao cho Đả Cẩu Bổng trở thành một đời bang chủ mới của Cái Bang, Kiều Phong đã không thể dùng từ ‘thiên tài’ để hình dung vì vậy cái danh hiệu này liền chuyển cho Viên Tử Y.

Viên Tử Y mạnh đến mức toàn bộ võ lâm phương nam cũng không có thiên tài nào chịu nổi phong mang của nàng, vài năm trước phương nam có một đao khách thiên tài gọi là Phong Nhất Trận xuất thân Đại Đao Môn từng quyết đấu với Viên Tử Y.

Phong Nhất Trận thực lực đương nhiên phi thường cường hãn ấy vậy hai người chỉ giao thủ 20 chiêu, Phong Nhất Trận đã buông đao chịu thua, căn bản chịu không nổi công kích của Tử Y.

Sau Phong Nhất Trận, không thiếu nam phương thiên tài thiếu niên muốn quyết đấu cùng đệ nhất thiên tài phương bắc này bất quá càng chiến thua càng thảm, phong mang của Viên Tử Y càng ngày càng cao.

Đến thời điểm này, cùng lắm tại nam phương chỉ có một kẻ gọi là Phi Hổ ở Thiên Ý Thành có tư cách cùng thế hệ chiến một trận với nàng.

Dĩ nhiên đây cũng chỉ là có tư cách mà thôi, Phi Hổ người này vẫn thưa được tính là tốt nghiệp Thiên Ý Thành, chưa thể rời ra ngoài độc lai độc vãng, hắn có thể đánh lại được Viên Tử Y hay không thì có trời mới biết.

Lại quay về với Hoàng Dung lúc này, nàng sau khi âm thầm bội phục thực lực của Viên Tử Y liền nghĩ đến một việc khác.

Từ Đạt lúc chạy đã nói Viên Tử Y xuất thân Nga My Phái.

Nga My Phái vừa vặn được Vô Song miêu tả khá kỹ, là một đại phái ít nhất nếu làm ra so sánh thì mạnh hơn Đào Hoa Đảo của phụ thân nàng khi xưa nhiều.

Biết Viên Tử Y là người Nga My Phái, Hoàng Dung liền có tâm kết giao, dù sao cũng có lợi cho việc hỏi tin tức của Vô Song

Nàng thản nhiên mặc kệ Từ Đạt sống dở chết dở nơi đó, hướng về phía Viên Tử Y mà đi.

Viên Tử Y lúc này cũng nhét chuôi Tử Y Lãnh Kiếm vào bao, trang phục của nàng cũng dính vài tia huyết, tất nhiên máu này không phải là của nàng.

Viên Tử Y thấy Hoàng Dung tiến đến, khoảng cách giữa hai người càng gần lại càng khiến nàng nghĩ tới Quách phu nhân, hai người giống nhau đến đáng sợ.



Viên Tử Y lần này hiếm có mà mở miệng nói chuyện.

“Ta gọi là Viên Tử Y từ Nga My Sơn đi đến nam phương, thấy tiểu muội võ công thật cao không rõ tính danh là gì?, là cao đồ phương nào?”.

Hoàng Dung thấy Viên Tử Y mở miệng, nàng cũng khẽ đáp.

“Muội gọi Hoàng Dung, bản thân là giang hồ tán nhân, gặp qua Tử Y tỷ “.

Viên Tử Y nghe thấy Hoàng Dung xưng tên, kinh ngạc càng lớn.

Trùng khuôn mặt, trùng võ công... giờ trùng cả tên?.

Viên Tử Y hành tẩu trên giang hồ nhiều năm, nàng cũng nghe một quái sự trong thiên hạ.

Thiên hạ có một loại võ học gọi là Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công, có công hiệu làm người trẻ lại, gần như một dạng cải lão hoàn đồng thậm chí thanh xuân vĩnh trú, Viên Tử Y thậm chí hoài nghi nữ tử trước mặt chính là Quách phu nhân luyện Duy Ngã Độc Tôn Công.

Về cái gọi là tán nhân?, Viên Tử Y cũng không tin, tán nhân mà được như Hoàng Dung thì thiên tài trong thiện hạ đổ xô đi làm tán nhân từ lâu rồi, cần gì phải gia nhập môn phái mà chịu hàng loạt quy tắc, giới điều.

Viên Tử Y lần này khẽ cười gật đầu hữu hảo cùng Hoàng Dung, sau đó không khỏi hỏi dò.

“Hoàng Dung?, tên thật hay a bất quá Quách nữ hiệp tại thành Tương Dương tựa hồ cũng tên là Hoàng Dung, muội cùng Quách nữ hiệp không biết có quen biết gì không? “.

Lần này đến lượt Hoàng Dung hơi tái mặt, nàng cũng như Lý Thu Thủy đều biết tại thế giới này có một ‘nàng’ khác tồn tại nhưng mà trường hợp của Hoàng Dung oái oăm hơn nhiều.

Hai cái Lý Thu Thủy thật sự không khác gì nhau, thậm chí võ học có lẽ cũng tương đương dù sao Lý Thu Thủy tại thế giới này nắm trong tay Đại Vô Tướng Công, không rõ mạnh mẽ ra sao nhưng từ tên thôi đã thấy hơn Tiểu Vô Tướng Công một bậc, về phần Lý Thu Thủy của Vô Song thì lại học được Cửu Âm Chân Kinh, hai người ai cao ai thấp phải đấu mới biết.

Còn hai cái Hoàng Dung thì sao?, một người năm nay mới đôi mươi, một người đã hơn 30 gần 40 tuổi, đấy là chưa kể một người còn đã có cả con gái lớn, con gái tuổi tác cũng chỉ kém Hoàng Dung hiện tại một chút mà thôi.

Đáng nói nhất, Hoàng Dung là nữ nhân của Vô Song còn Quách phu nhân lại là nữ nhân của Quách Tĩnh.

Hoàng Dung thực sự cảm thấy việc này rất hoang đường, rất khó chấp nhận.

Nàng coi như tạm thời chấp nhận học thuyết thế giới song song mà Vô Song nói, hơn nữa đến cả xuyên giới nàng cũng đã trải qua, trí tưởng tượng của Hoàng Dung thậm chí tăng mạnh nhưng mà cứ nghĩ đến việc... một nàng khác đi yêu Quách Tĩnh thì nàng lại cảm thấy khó tin vô cùng.

Nàng thậm chí tự hỏi, nếu không có Vô Song, nàng chẳng nhẽ sẽ là nữ nhân của Quách Tĩnh?, cái cảm giác này chưa bao giờ làm nàng vui vẻ, cứ như nàng... phản bội Vô Song vậy.

Đối với Hoàng Dung, nàng cực kỳ mẫn cảm với một nàng khác kia, thế là lập tức lắc đầu phủ định.

“Tử Y tỷ tỷ nói đàu rồi, người trùng tên với người cũng không phải là cái gì quá mức lạ lẫm”.

Để tránh đi việc này, Hoàng Dung trực tiếp hướng về Thủy Sanh.

_ _ _ __ _ _ _ _

Nói thì lâu nhưng trận chiến này diễn ra rất nhanh, Thủy Sanh hiện tại mới kịp phản ứng, nàng thấy Hoàng Dung lại gần mình không khỏi cúi đầu sau đó chạy thẳng đến chỗ của Uông Khiếu Phong.

Uông Khiếu Phong lúc này sắc mặt trắng bệch, hoàn toàn bất tỉnh nhân sự, Thủy Sanh thấy người yêu như vậy thì sao có thể chịu được, lập tức khóc lớn.

“Đại ca, đại ca, người làm sao vậy, người mau tỉnh lại đi... người đừng chết, đừng bỏ Sanh nhi một mình”.

Nàng cứ ôm ngực Uông Khiếu Phong, kéo hắn vào người mình mà khóc, người ngoài nhìn vào chắc chắn rất thương tâm.

Dĩ nhiên người ngoài là ai thì Hoàng Dung cùng Viên Tử Y không biết, hai nàng chỉ biết Thủy Sanh... hình như hơi ngốc.

Hoàng Dung còn chưa kịp mở miệng đã thấy Viên Tử Y lên tiếng.

“Ngươi có tin ngươi ôm hắn thêm một hồi, xương ngực rung quá mạnh liền cắm thẳng vào phổi vào tim hay không?, khi đó hắn liền triệt để chết đi “.

Thủy Sanh bị nói vậy, quá mức sợ hãi vội buông Uông Khiếu Phong ra, vì nàng có chút luống cuống thả tay để đầu Uông Khiếu Phong cứ như vậy đập xuống đất nghe ‘rộp’ một tiếng.

Nhìn Thủy Sanh luống cuống mà Hoàng Dung cùng Viên Tử Y không khỏi mặc niệm cho Uống Khiếu Phong.

Chỉ mong... hắn không có chết luôn tại chỗ đi.

Thủy Sanh cũng biết mình vừa làm cái gì, vẻ mặt lại hoảng hốt vô cùng cũng may Hoàng Dung đã tiến tới.

“Muội muội, ngươi để cho tỷ, yên tâm người tình của ngươi chưa có chết, chỉ bị thương nặng mà thôi”.

Hoàng Dung thật ra có một câu chưa có nói... nàng chỉ sợ Uông Khiếu Phong ở bên cạnh Thủy Sanh thêm một lúc nữa liền thật sự chết ở đây cũng không biết chừng.

Đám hộ vệ đi theo Thủy Sanh đương nhiên chưa có chết hết, hơn nữa vì bọn họ là thương đội, dụng cụ y tế cũng không thiếu thốn gì, Uông Khiếu Phong rốt cuộc được Hoàng Dung cứu trị, buộc chặt phần xương vỡ lại, tính mạng đã không lo.

Nhìn thấy người yêu được đặt lên xe ngựa, Thủy Sanh đầy cảm kích nhìn Hoàng Dung sau đó lại nhìn Viên Tử Y.

Thú thật nàng có chút sợ Viên Tử Y nhưng mà nàng cũng biết nhận ơn không thể không cảm kích.

Thủy Sanh cùng Quách Phù đều có bệnh ‘nhị thế tổ’, cả hai đầu có có chút ‘dị’ hơn nữa tính cách cực kỳ tiểu thư bất quá Thủy Sanh còn hiểu tốt xấu không có triệt để quái thai như Quách Phù.

“Hai vị tỷ tỷ, ta gọi là Thủy Sanh, người Thủy gia tại Giang Lăng, nay được hai vị tỷ tỷ ra tay tương trợ bản thân Thủy Sanh cảm kích vô cùng, không biết hai vị tỷ tỷ có thể về Thủy gia cho Thủy Sanh cơ hội báo đáp được không? “.

Hoàng Dung đương nhiên đồng ý, nàng cười hữu hảo với Thủy Sanh mà nói.

“Thủy muội muội, ta thật ra cũng đang tính đến Giang Lăng thăm thú phong cảnh, cũng tiện đường”.

Thủy Sanh nghe vậy liền vui mừng quá đỗi, về phần Viên Tử Y thì sao?.

Với tính cách của nàng thật ra sẽ từ chối nào ngờ nàng suy nghĩ một chút sau đó liền gật đầu.

Nàng không có hứng thú nhận báo đáp của Thủy Sanh nhưng mà nàng hiện tại lại đầy hứng thú với Hoàng Dung.

Tất nhiên không phải về mặt tình cảm mà là thân phận cô gái này, Hoàng Dung trong mắt Viên Tử Y liền phủ lên một loại màu sắc cực kỳ thần bí.

............

Ai có lòng tốt đi qua để lại vài viên châu ạ (づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ

Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.

Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.