‘Yêu nữ’ trong miệng Vi Tiểu Bảo thật ra cũng không phải lúc nào cũng có thể gặp được, đúng là ngày nào Kim Bài cũng được dựng lên chưa từng hạ xuống bất quá ‘Yêu nữ’ chỉ xuất hiện vào buổi tối, khi toàn bộ sinh ý Lệ Xuân Viên tốt nhất.
Đương nhiên vào khoảng thời gian này căn phòng của nàng tuyệt đối được coi là trung tâm của Lệ Xuân Viện, khiến không biết bao nhiêu kỹ nữ, danh kỹ ghen tỵ không thôi.
Từ giờ đến tối còn không biết bao nhiêu thời gian, thế là Vô Song quyết định theo Vi Tiểu Bảo dạo chơi toàn bộ Lệ Xuân Viện một lần.
Vô Song đi theo Vi Tiểu Bảo, một mực nghe Vi Tiểu Bảo nói chuyện thực sự phải nói là mở rộng tầm mắt.
Thiên Thượng Nhân Gian nơi này thực sự được xây dựng vô cùng kỳ công, Danh Kỹ ở Thiên Thượng Nhân Gian có giá cực cao không phải là không có lý.
Thiên Thượng Nhân Gian nơi này bất cứ ai tiến vào đều có một loại cảm giác cao sang, quyền quý, giống với một loại đẳng cấp khác biệt vậy, người bước vào nơi này không tiêu tiền quả thực xấu hổ với chính thân phận của mình.
Tiếp theo Vi Tiểu Bảo liền dẫn Vô Song tới một tòa tiểu lầu chữ Thiên.
Chữ Thiên này chính là đẳng cấp của Lệ Xuân VIện tức Kim Bài Danh Kỹ trong Thiên Thượng Nhân Gian.
Dĩ nhiên một đường tới đây cũng không phải là không có người, trên một cung đường này Vô Song thậm chí thấy không ít quan binh.
Với Vi Tiểu Bảo thì đây có lẽ là việc thường nhưng mà với Vô Song thì hắn lại phải đánh giá thêm về thế lực sau lưng Lệ Xuân Viện một chút.
Mang quân lính chính quy của Thanh Triều đi bảo vệ Thương Thiên Nhân Gian?.
Dạng người lấy việc công giải quyết vấn đề tư như thế này mà không ai dám nói gì chỉ sợ phải là vương gia đương triều, là hoàng thân quốc thích.
Nguyên một cung đường đi đến tòa lầu này Vô Song đếm qua cũng có gần 30 quan binh Đại Thanh.
Tiếp theo không rõ có phải hiện tại còn quá sớm hay không, căn phòng chữ Thiên lúc này ngoại trừ Vô Song ra liền chưa có khách nhân nào tiến đến.
Vi Tiểu Bảo lúc này cẩn thận nhìn một chút sau đó liền chỉ về phía tấm bảng hiệu.
“Vô Song đại ca, chính là nơi này rồi “.
Vô Song theo ngón tay của Tiểu Bảo nhìn về phía tấm bảng kia ánh mắt không khỏi nhíu, bên trên chỉ thấy ghi bốn chữ.
“Khuynh Quốc Khuynh Thành”.
Nhìn bốn chữ này Vô Song không khỏi gật đầu, nữ nhân trong này cũng đủ tự tin phải biết ở thế giới này đây là 4 chữ cực nặng.
Khuynh Quốc Khuynh Thành vốn là mỹ tử tả sắc đẹp cho đến khi thế gian xuất hiện một vị Khuynh Quốc Yêu Cơ – Trần Viên Viên.
Sau khi Trần Viên Viên được thế gian gọi bằng danh hiệu này, thế gian gần như không có mỹ nhân nào dám dùng từ tương đương miêu tả hay lấy làm ngoại hiệu của chính mình.
Khuynh Quốc Khuynh Thành vốn để miêu tả về sắc đẹp của nữ nhân thì nay bị biến nghĩa thành ‘nữ nhân mị hoặc thiên hạ, gây hai cho nhân gian’, tại thời điểm này Khuynh Quốc Khuynh Thành liền sẽ mang nghĩa ‘hồ ly tinh’.
Trần Viên Viên là Khuynh Quốc Yêu Cơ, ngụ ý bản thân nữ nhân này là Tô Đắc Kỷ đầu thai chuyển thế.
Thú thật Vô Song bản thân đúng là muốn đi gặp Trần Viên Viên một lần, dù sao ‘Tô Đát Kỷ’ thì Vô Song đã sớm thấy dung mạo, Trần Viên Viên có thể so sánh với nàng không biết nhan sắc ra sao?.
Lại nói bốn chữ Khuynh Quốc Khuynh Thành này, Vô Song sau khi nhìn thấy liền vỗ vai Vi Tiểu Bảo.
Chuông rung lên, không bao lâu cửa lớn liền mở ra.
Người mở cửa đương nhiên là nữ nhân hơn nữa nàng ta cũng nhận ra Tiểu Bảo.
“Tiểu Bảo?, ngươi đến đây có việc gì không? “.
Nhìn thấy nữ nhân này xuất hiện đến cả Vô Song cũng phải giật mình.
Làn da trắng hay không?, làn da của nàng không quá trắng nhưng tuyệt đối không đen hơn nữa làn da ánh lên vẻ đầy sức sống, một loại cảm giác tràn ngập sinh mệnh.
Áo trắng bên trên có thể coi là tương đối ôm sát người lộ ra bộ ngực vểnh lên cùng vòng eo thon gọn.
Eo của nàng không tính là tinh tế, đến cả bắp chân thật ra cũng không hoàn mỹ, thân hình muốn gọi là hoàn hảo thì chắc chắn không đúng nhưng phối hợp lại với nhau thì lại tạo nên một loại cảm giác hài hòa đến bất ngờ.
Tiếp theo phải nói đến khuôn mặt nữ nhân này, mặt nàng căn bản là tròn nhưng cằm bên dưới cũng có chút nhọn, ánh mắt long lanh đen nhánh, sống mũi có chút cao, đặc biệt là đôi môi của nàng.
Môi trên có ba điểm phồng, môi dưới lại hơi co lại đồng thời môi dưới lại dày hơn môi trên tạo nên từng đường cong hoàn mỹ, đường viên môi rõ nét vô cùng, nàng nhìn Vi Tiểu Bảo mà khẽ mỉm cười, chỉ một nụ cười mỉm thôi cũng làm hai khóe môi nhẹ rung động mà có chút nhu ra, thực sự quyến rũ vô cùng lại kết hợp với cái cằm nhỏ nhắn kia... thực sự làm Vô Song rung động.
Hắn đã thấy rất nhiều mỹ nhân trên đời nhưng mà hắn chưa từng thấy ai như nàng.
Xét từng bộ phận trên cơ thể, trừ đôi môi kia ra thì không thể so sánh với bất cứ nữ nhân nào của Vô Song nhưng khi kết hợp với nhau... không hiểu sao trong đầu Vô Song hiện lên hai chữ ‘hoàn hảo’.
Hai chữ này từ trước đến nay Vô Song chỉ dành tặng cho 3 người.
Đầu tiên là Khinh Huyền, thứ hai là Lý Thu Thủy, cuối cùng chính là Tây Thi.
Nữ tử này đẹp một cách kỳ lạ.
_ _ __ _ _ _ _
Nàng mở cửa, ban đầu là thấy Tiểu Bảo sau đó lại thấy Vô Song.
Ánh mắt khẽ nhìn Vô Song, cái nhìn phi thường ngắn sau đó liền rụt mắt về, khóe miệng hơi mở ra, khi đôi môi kia nhẹ mở cứ như hoa sen nở rộ vậy, tiếng nói của nàng rất thanh cũng rất mảnh, giọng nói cho người ta một loại cảm giác dịu dàng, tự nhiên mà thanh thoát.
Vô Song vốn muốn nhìn ‘yêu nữ’ trong miệng Tiểu Bảo, hắn ban đầu chỉ là hiếu kỳ mà thôi nhưng lần này không thể không rung động.
Chỉ một ‘hầu gái’ của nàng đã đẹp như vậy, đã khiến Vô Song ngắm nhìn không biết bao nhiêu mỹ nhân vậy mà vẫn rung động thì chủ nhân còn là nhân vật nào?.
Trong một giây phút Vô Song còn đang nghĩ vị ‘yêu nữ’ kia chính là Tây Thi chuyển thế.
Nếu người bước ra là Thanh Thanh, thú thật Vô Song chưa chắc đã rung động thế này dù sao Thanh Thanh cũng là nữ nhân xinh đẹp vô cùng mà nữ nhân xinh đẹp trên đời này ai qua được Khinh Huyền?, ai qua được Tây Thi?.
Ngọc Huyền thì khác, vẻ đẹp của nàng chỉ sợ phải dùng từ “Thiên Niên Nan Ngộ’, ngàn năm mới có một nữ tử đặc dị như vậy.
“Ta từ Tây Vực xa xôi đi qua Hành Dương Thành, nghe danh Lệ Xuân Viện có một vị Khuynh Quốc Yêu Cơ thứ hai xuất thế liền không nén được tò mò, không nhịn được mà tới đây bái phỏng”.