Năm ngón chân tiếp đất sau đó cả người trùng xuống, thân thể nhún một nhịp rồi mới từ từ đứng thẳng bằng hai chân, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt nhìn thẳng Vô Song.
“Không phải Mộ Dung Phục lại biết Đấu Chuyển Tinh Di, dung mạo xuất chúng, tuổi tác lại trẻ như vậy, nếu không phải vài năm trước ta có giao thủ qua với Mộ Dung Phục, có nhìn thấy hắn thì không khéo ta cũng nhầm”.
Người này tồn tại Vô Song đã sớm biết nhưng mà hắn cũng đang âm thầm kinh ngạc khinh công của đối phương, đây là lần đầu tiên Vô Song thấy cái loại khinh công này.
Nói về thân pháp Vô Song vốn không ngại bất cứ ai nhưng mà thấy người này hắn còn phải bội phục, thân pháp kẻ này không rõ nhanh thế nào nhưng mà lại nhẹ vô cùng, cứ như đang bồng bềnh trên không trung vậy.
Cái này không giống như thân pháp bình thường, ví dụ khi Vô Song vận lên Mị Ảnh hắn thậm chí còn như đang bay bất quá hắn tuyệt chẳng thể làm nổi như nam nhân này, Vô Song bay giống như chim nhạn thì nam nhân này lại bồng bềnh như bóng bay của hậu thế vậy.
Ca Lâu La bao nhiêu tuổi thì Vô Song cũng không rõ, hắn chỉ biết là người lớn tuổi nhất trong Bát Bộ, cũng là cường giả mạnh nhất Bát Bộ, có thể cùng tề danh với Kiều phong phương Bắc cùng Mộ Dung Phục phương nam.
Ca Lâu La vừa lên tiếng liền giải trừ hiểu nhầm của Mạc Ly với Vô Song nhưng mà người này sớm không nói, muộn không nói đợi Mạc Ly xuất thủ thất lợi mới nói đã chỉ rõ hắn vốn không phải loại người lấy dĩ hòa vi quý làm đầu.
Nếu Vô Song yếu hơn Mạc Ly, Vô Song có chết hắn cũng không thèm giải thích.
Ca Lâu La khí diễm không mạnh, hắn như thu toàn bộ khí diễm của bản thân vào trong cơ thể, đến cả thực lực chân chính của kẻ này Vô Song cũng không nhìn ra, đây là điểm cộng rất lớn của Ca Lâu La trong mắt Vô Song, có thể làm Vô Song không nhìn ra sâu cạn thì thực lực tuyệt đối không yếu.
“Ngươi chắc hẳn là Ca Lâu La đứng đầu trong bát đại hộ pháp của Thiên Long Giáo đi, vậy người còn lại kia rốt cuộc là vị nào? “.
Ca Lâu La nghe Vô Song hỏi căn bản không lên tiếng giải thích, về phần Mạc Ly đang đứng cạnh Ca Lâu La trong nội tâm lại trở nên kinh ngạc hơn nữa còn có tò mò.
Vô Song không phải Mộ Dung Phục thì hắn là ai?, lúc trước nàng nghe Vô Song xưng tên căn bản không tin là thật, nàng khi đó còn nghĩ ‘Mộ Dung Phục’ xưng mình là ‘Vô Song’ vốn để nhục nhã Thiên Long Giáo.
Vô Song nhìn thấy Ca Lâu La xuất hiện lại không hề tỏ ra bất ngờ, vừa nhìn một cái đã nói thẳng ra thân phận Ca Lâu La đồng thời còn nói luôn một người nữa chưa xuất hiện.
Vô Song không quá xa lạ với Thiên Long Giáo, ấy vậy mà thấy đến 3 vị Thiên Long Giáo hộ pháp năm xưa hiện thân trốn này vẫn bình chân như vại, điểm này làm Mạc Ly thực sự có chút bội phục.
_ _ _ __ _ _ _
Vô Song vừa dứt lời, rốt cuộc lại có một người nữa nhập trận nhưng mà phong cách nhập trận của người này khác xa Ca Lâu La.
Hắn thản nhiên đi vào trong trận nhưng là đi thẳng từ ngoài vào thức là khiến giáo đồ Thiên Ứng Trại tự động tránh ra một con đường, trận pháp khi đó liền trực tiếp bị phá.
Người này một thân bạch y che kín toàn thân, hai chân lộ ra ống quần màu xanh, đi giày nhung màu đen, ở hai bên đều khảm một viên bảo thạch, trên người đính cũng không ít đồ trang sức, đều là dùng bảo ngọc mà gắn lên, sáng chói vô cùng.
Mái tóc đen búi cao để lộ toàn bộ khuôn mặt thanh tú, người này khuôn mặt thực sự rất trắng, cả người lộ ra một loại hào hoa phong nhã, một loại khí chất mị hoặc riêng biệt tuy nhiên ánh mắt người này lại có một cỗ dâm ý, vừa nhìn cũng biết chỉ sợ là bậc hái hoa cao thủ trong nhân gian.
Tay cầm một chiếc quạt giấy có vẽ hình núi sông non nước, nhẹ phe phẩy quạt giấy để lộ ra bàn tay với tận 3 chiếc nhẫn ngọc màu xanh biêc sáng loáng, bước chân rất chậm hướng về Vô Song, đến khi bước đến chỗ của Ca Lâu La, người này mỉm cười thản nhiên lên tiếng.
Nói đến Ưng thì phải liên tưởng tới Ca Lâu La, nói đến xà thì không thể bỏ qua Ma Hầu La Gia.
Điều đáng nói nhất hắn lại dùng tên thường mà xưng, tự gọi mình là Âu Dương Tuệ, không nguyện dùng Ma Hầu La Gia làm danh xưng chứng tỏ hắn vốn không coi mình là người Thiên Long Giáo nữa, đây là phủi sạch quan hệ.
Vô Song từ đầu đến nay đều coi Thiên Long Giáo chắc chắn là của hắn, nay lại thấy Ma Hầu La Gia muốn phủ sạch quan hệ với Thiên Long Giáo, trong lòng hắn tuy không trách đối phương nhưng mà cũng không vui vẻ gì, đối với Ma Hầu La Gia bản thân Vô Song đã có phản cảm, người này trong lòng hắn địa vị đã không bằng Ca Lâu La cùng Atula – Mạc Ly.
Dĩ nhiên đây chỉ là ấn tượng ban đầu, năm đó Thiên Long Giáo sụp đổ, Ca Lâu La thì đến đại hoang mạc Gobi chu du bốn phương tám hướng, Atula trở về tự trọng trấn Vô Địch Thiết Quyền Môn, Ma Hầu La Gia quá nửa cũng về Bạch Đà Sơn Trang hô phong hoán vũ, Càn Thát Bà thần thần bí bí không rõ tung tích, cả Thiên Long Giáo cũng chỉ còn mình Dạ Xoa cùng Khẩn Na La cố gắng trèo chống.
Công bằng mà nói trong Bát Bộ cũng chỉ có Dạ Xoa cùng Khẩn Na La thực sự muốn Vô Song một lần nữa chấp chưởng địa vị của phụ thân hắn để lại, những người còn lại trong lòng không có ý riêng Vô Song căn bản không tin.
............
Ai có lòng tốt đi qua để lại vài viên châu ạ (づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.