Long Vương là cột chống trời của Thiên Long Giáo, một cây cột đã đổ xuống, Thiên Vương đã hoàn toàn biến mất nhưng Long Vương vẫn còn tồn tại.
Người có thể đứng lên gây dựng lại Thiên Long Giáo về tình về lý không phải là Vô Song mà là Long Vương.
Long Vương cùng Thiên Vương thành lập Thiên Long Giáo, đương nhiên Long Vương có quyền tiếp quản Thiên Long Giáo.
Nếu Long Vương thực sự đứng ra kêu gọi, ngoại trừ Khinh Huyền ra... Vô Song không dám chắc có ai trong bát đại hộ pháp năm đó không trở về dưới cờ của Long Vương.
Đáng tiếc Vô Song thực sự không có cái nhìn đẹp với Long Vương.
Tại sao Vô Song lại nghĩ như vậy?, trận chiến tại Thiên Long Sơn Mạch kia, Thiên Vương chiến tử, Long Vương mất tích.
Long Vương sớm không mất tích, muộn không mất tích lại mất tích ngay trước đại chiến Thiên Long Sơn Mạch.
Ngày đó Long Vương có thể chưa bước vào đế vị nhưng thực lực cũng sẽ không dưới Đồng Lão dù sao Thiên Vương cùng Long Vương có thể coi là vận mệnh chi tử của thế giới này, ấy vậy mà Long Vương lại mất tích.
Long Vương mất tích, Thiên Vương lấy sức một người địch lại cự đầu võ lâm, Thiên Long Giáo không có người thay Thiên Vương điều hành toàn cục đành phải để Bát Bộ Thiên Long mỗi người lĩnh xướng một phương.
Bát Bộ Thiên Long năm đó trừ Ca Lâu La còn được coi là hơi hơi mạnh ra thì còn có ai nữa?, Thiên Long Giáo không thua mới là lạ.
Ngoài cái này ra còn một thứ nữa Vô Song luôn cảm thấy không ổn.
Từ Thiên Ưng Trại thì Vô Song đã nhìn ra Thiên Long Giáo tuyệt đối am hiểu đào địa đạo, Thiên Long Sơn Mạch chỉ sợ đã sớm đầy những địa đạo dưới lòng đất.
Địa đạo dưới lòng đất không chỉ có tác dụng phòng ngự mà còn có tác dụng tấn công, có đại tác dụng, cái này cũng như dân quân Việt Nam đào hầm ngày trước vậy lại thêm địa thế Thiên Long Sơn Mạch vốn quen thuộc vô cùng với người Thiên Long Giáo, Thiên Long Giáo hoàn toàn chiếm được địa lợi, nhưng mà trận chiến kia không hề có yếu tố địa lợi.
Quân lực của Thanh triều đánh vào, võ lâm Trung Nguyên tấn công... bọn họ không hề bị địa đạo ngăn cản, cũng không hề bị tập kích.
Trận chiến kia Vô Song chưa từng trải qua nhưng không phải là không biết, không phải là không tìm hiểu, vì tìm hiểu nên hắn mới thấy vô lý.
Trận chiến đó, liên minh phạt Thiên Long Giáo gần như đánh chính diện, đánh thẳng vào Thiên Long Giáo, trên đường không hề có cái gì ngăn cản, có thể nói là tiến quân thần tốc.
Vô Song từ bé đến giờ vẫn luôn cảm thấy Thiên Long Giáo có nội gian, nay nghe được tên Long Vương... Vô Song không hiểu tại sao lại cảm thấy người này rất có vấn đề.
Đương nhiên đây là suy nghĩ của Vô Song còn với người Thiên Long Giáo, cho dù bọn họ cũng biết trận chiến kia có vấn đề nhưng đánh chết cũng không ai gắn hai chữ ‘nội gian’ lên người Long Vương, đây là khác biệt về nhận thức.
Vô Song cũng không dám đi quá sâu vào vấn đề này, thú thật với hắn hiện tại Thiên Long Giáo có hay không hắn cũng không quan tâm, hắn cần chỉ là cần một Khinh Huyền mà thôi, hắn còn thời gian, hắn có thể làm lại từ đầu hơn nữa cũng không mất bao lâu thời gian.
“Nếu Long Vương tự mình đi ra, tự mình nói chuyện với ta có lẽ ta... cái này có chút tàn nhẫn với ngươi nhưng ta có lẽ sẽ đi theo ngài”.
“Âu Dương Tuệ thì khỏi phải nói, trong lòng hắn Long Vương còn hơn cả Thiên Vương, Kiền Thác Bà ở hải ngoại nàng còn không biết thông tin này, Khẩn Na La... ta chưa gặp hắn nhưng tám chín phần cũng sẽ theo Thiên Vương”.
“Cuối cùng là Ca Lâu La... Ca Lâu La hắn là người phức tạp nhất, ta biết bản thân Ca Lâu La chưa từng chấp nhận việc nhận ngươi làm chủ để ngươi chấp chưởng Thiên Long Giáo, bản thân Ca Lâu La muốn chính mình kế thừa di nguyện của Thiên Vương mà gây dựng lại Thiên Long Giáo, những năm qua Ca Lâu La hành tẩu ở đại sa mạc Gobi cũng không phải là công cốc”.
“Ngươi cũng biết nếu ngươi là người kết thừa máu mủ của Thiên Vương thì Ca Lâu La là người kế thừa ý chí của Thiên Vương... bất quá Long Vương xuất hiện, nếu ngài thực sự hiện thân có lẽ Ca Lâu La cũng nguyện trở về gây dựng lại Thiên Long Giáo”.
Mạc Ly nói xong, nàng lúc này nhớ ra cái gì đó không khỏi hỏi Vô Song.
Mạc Ly thấy Vô Song cười nàng lại tưởng hắn cố tỏ ra không quan tâm dù sao Mạc Ly đương nhiên có thể thấy được Vô Song dành tâm huyết cho Thăng Long Hội thế nào, làm nguyên một bản kế hoạch xây dựng Thăng Long Hội ngay từ khi nhỏ như vậy, sao có thể không có tâm huyết?.
Có tâm huyết với Thăng Long Hội như vậy sao lại không có tâm huyết với Thiên Long Giáo?.
Theo Mạc Ly bản thân Vô Song cũng như Ca Lâu La, đều dành hết toàn tâm toàn ý muốn gây dựng cơ đồ Thiên Long Giáo, cũng bi ai cho hai người Long Vương xuất hiện khiến sự cố gắng của cả hai có chút vô ích.
Càng nghĩ càng đi xa, càng nghĩ càng cho mình là đúng, ánh mắt Mạc Ly có chút nhu hòa.
Vô Song nghe thấy nàng nói câu này liền nghệt mặt ra, một mặt không hiểu gì.
Lăng Phong?.
Khẩn Na La – Lăng Phong?.
Thú thật người này ở trong đầu Vô Song có ấn tượng rất nhạt, hắn chỉ nhớ kẻ này từng đóng giả Tiên Âm cô cô của hắn về phần dung mạo của người này Vô Song còn quên.
Lăng Phong sao lại ở Lệ Xuân Viện?.
Vô Song chợt nhớ ra Lăng Phong cũng là cao đồ Tiên Âm Động, chẳng nhẽ yêu nữ trong miệng Vi Tiểu Bảo là Lăng Phong hóa trang mà thành?.
Vô Song nghĩ đến đây không khỏi cảm thấy lạnh sống lưng.