Hắn đây là đang cho Mạc Ly đường lui, đương nhiên hắn cũng không hẳn tốt như thế, đợi hắn gặp mặt vị Yêu Cơ trên lầu kia sau đó lại tính toán cùng Mạc Ly cũng không vội.
Mạc Ly đứng đó nhìn Ngô Ứng Hùng, nói thật nếu đây không phải là Lệ Xuân Viện thì nàng muốn đấm vỡ mặt kẻ này, kẻ này rõ ràng là tiểu nhân bỉ ổi nhưng lại một lòng tỏ vẻ đường đường chính chính, một mực giả trang quân tử bất quá Mạc Ly cũng biết nàng không ra tay được.
Thân phận đối phương bất phàm vô cùng, nàng ra tay có thể thỏa mãn nàng nhất thời nhưng sẽ liên lụy đến Vô Song, đến Khinh Huyền thậm chí đến rất nhiều người khác.
Nàng cũng biết Khẩn Na La đang kiếm đường lui cho nàng, bản thân Khẩn Na La chỉ sợ cũng biết kẻ gọi là Long công tử trước mặt không phải là người dễ chọc, Mạc Ly hiểu ý rốt cuộc cũng thở ra một hơi, nàng nhẹ vỗ vai Vô Song đứng đó rồi rời đi.
Thấy Mạc Ly quay đầu, trong mắt Vô Song lóe lên từng tia sáng.
Nếu không phải vì hắn biết Khẩn Na La chính là Thanh Thanh trước mặt, biết Thanh Thanh nói cái gì cũng là vì bảo vệ Mạc Ly thì hắn nhất định không dễ nói chuyện như vậy.
Hiện nay Vô Song còn chưa biết thân phận của kẻ gọi là Long công tử kia, chưa biết hắn là con trai của Ngô Tam Quế nhưng mà kể cả nếu biết thì sao?, Vô Song không ngại vuốt râu hùm thử một lần, hắn còn không quên Ngô Tam Quế ép Thăng Long Hội ra sao, ép Khinh Huyền thế nào, thù mới hận cũ đều có thể thanh toán trong một lần.
Trong đại sảnh, Thanh Thanh gật đầu mỉm cười với Ngô Ứng Hùng sau đó nàng lại hơi chuyển thân.
“Long công tử, tiểu nữ nhận lệnh tiểu thư cho người dọn qua nơi này, tiểu nữ ra ngoài trước, Ngọc Huyền nha đầu không bao lâu sẽ xuống... tiếp ba vị công tử”.
Thanh Thanh nói xong liền rời đi, khi đi qua Ngô Ứng Hùng để lại một làn u hương nhàn nhạt, làn hương khí làm Ngô Ứng Hùng toàn thân rạo rực, ánh mắt một lần nữa lại ngập tràn sắc dục cùng ham muốn.
Nhìn vào ánh mắt Ngô Ứng Hùng, Gia Minh bản thân hơi lùi lại một bước còn Vô Song thì triệt để cảm thấy thú vị, hắn không biết nếu Ngô Ứng Hùng mang được Thanh Thanh lên giường... sau đó sẽ có biểu cảm gì?.
Thanh Thanh là Khẩn Na La dịch dung mà thành, lúc này đi ra ngoài chín phần là muốn nói gì với Mạc Ly, có Khẩn Na La đi theo bản thân Vô Song cũng không sợ Mạc Ly xảy ra chuyện gì, hắn sau đó đơn giản lùi lại trở về vị trí cũ của mình đồng thời trong tâm lại càng thêm hứng thú với Yêu Cơ trên lầu.
Khẩn Na La thân là một trong Bát Bộ Thiên Long vậy mà nguyện ý đi theo nàng, nguyện ý trở thành nha hoàn của nàng, nữ nhân này bản sự cũng đủ lớn hơn nữa không rõ nữ nhân này thế nào mà có thể làm cho một vị vương tộc nhà Thanh thần hồn điên đảo, thậm chí Vô Song rõ ràng còn cảm nhận được Ngô Ứng Hùng gần như... điên cuồng, như si như mê không thể thoát khỏi bóng hình kia.
Vô Song còn đang tự hỏi Ngô Ứng Hùng rốt cuộc đã gặp nữ tử kia chưa?, nhìn thấy dung mạo nàng chưa?, cớ gì si mê điên cuồng như vậy?.
Tất nhiên Vô Song còn chưa biết thân phận của kẻ kia, nếu biết thì hắn cũng không đi hỏi làm gì, chỉ bằng danh xưng tiểu Trần Viên Viên, Ngô Ứng Hùng không điên cuồng mới là lạ.
Hắn từ phủ đệ của Ngô Tam Quế được mời đến đây, vốn nghĩ là dùng dao mổ trâu giết gà dù sao đối phương chỉ là danh kỹ, danh kỹ có thể tài học đến đâu?, tất nhiên Ngô Ứng Hùng hết cách mới phải mời hắn ra vì vậy hắn cũng tương đối coi trọng mấy người danh kỹ kia bất quá đến hiện tại khi thấy Ngọc Huyền trong lòng hắn không khỏi thầm than.
Vô Song cũng không khác gì Gia Minh, Ngọc Huyền thực sự cho hắn một bài toán khó.
Rốt cuộc hai nam nhân đứng trước mặt một nữ nhân cũng không thể chờ đợi quá lâu, Vô Song là người đầu tiên đưa tay ra, dùng hai ngón tay cầm lấy một quân hắc tử đặt lên bàn.
............
Ai có lòng tốt đi qua để lại vài viên châu ạ (づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.