Chỉ thấy nàng hóa thành một đoàn hắc ảnh, tốc đổ đẩy lên tới cực hạn, như một bóng ma vậy.
Long Đế cũng không có lựa chọn tiến lên, hắn hai chân làm ra thế trung bình tấn, nhìn Long Đế lúc này không khác gì một tòa đại sơn.
Địa Ngục Mị Ảnh chiêu này đương nhiên nằm trong Quỳ Hoa Bảo Điển, đổi thành Bỉ Ngạn Bi Ca thì cũng không khác gì cả, đều là thuần tốc độ, đẩy tốc độ đi đến cực hạn.
Cái này thật sự rất giống Đông Phương Bất Bại trên phim ảnh thời trước, từ ngoài nhìn vào chỉ thấy ba đoàn bóng ma, ba đoàn ảo ảnh liên tục lướt qua người Long Đế, căn bản không thể nhìn thấy chân thân.
Mỗi lần di chuyển, những cái bóng ma này đều trực tiếp tấn công Long Đế hơn nữa đều nhằm vào yếu huyệt trên cơ thể, xuất thủ sau đó lại lập tức lướt qua đáng tiếc đối mặt với Long Đế hiệu quả thực sự phi thường tệ.
Thân hình nàng điên cuồng di chuyển, hòa vào Hắc Bạch Vô Thường tạo thành ba luồng bóng ảnh hơn nữa Địa Ngục Mị Ảnh còn vì nàng tạo ra vô số bóng ảnh, những bóng ảnh này có chút giống kiếm khí lượn lờ liên tục xuyên qua thân thể đối phương bất quá ảo ảnh chung quy là ảo ảnh sẽ không thể gây sát thương cho Long Đế.
Nàng cố gắng di chuyển, thay đổi mọi phương vị nhưng đều cảm giác như bị một con mắt đáng sợ khóa chặt mọi góc, khóa chặt bản thân mình lại không thể thoát ra vậy.
Người đời ai cũng nói Quỳ Hoa Bảo Điển mạnh mẽ nhưng mấy ai biết Quỳ Hoa Bảo Điển thực ra cũng gây áp lực cho cơ thể rất lớn, Quỳ Hoa Bảo Điển vốn xây dựng theo đường tuyệt sát, muốn dùng Quỳ Hoa Bảo Điển một mực kéo dài trận đấu chỉ là hành vi tự sát.
Nàng trong đầu bắt đầu vẽ ra vài loại khả năng sau đó cắn răng một cái, thân hình không ngờ đang lao tới lại cực tốc lùi lại, rút cả hai Hắc Bạch Vô Thường về.
Nàng thấy vậy Long Đế dừng lại cũng lập tức di chuyển, hướng về sau một mực bỏ chạy.
Nàng là hướng về tòa tiểu lầu của chính mình, tất nhiên cũng không phải là đang bỏ chạy lại càng không phải muốn học Vô Song khống chế Ngô Ứng Hùng.
Thật ra trước đây khống chế Ngô Ứng Hùng cũng nằm trong toan tính của nàng nhưng mà hiện tại không thể.
Không phải là nàng không địch lại Khẩn Na La, Khẩn Na La kia nàng chưa để vào mắt bất quá sau khi Vô Song mang hai người Mạc Ly rời đi thì Khẩn Na La cũng lập tức mang theo Ngô Ứng Hùng cùng Mộ Dung Phục rời đi.
Dù sao Vô Song cũng đang cảnh tỉnh cho Khẩn Na La biết, nếu nàng không nhanh chóng mang hai người kia đi chỉ sợ có biến.
Toàn bộ khu vực này chỉ còn một mình nàng cùng Long Đế, nàng lần này hướng về tiểu lâu không phải để chạy mà là để lấy binh khí.
Nàng thật tâm là muốn chạy nhưng mà chạy kiểu gì mới là vấn đề, trên đời này người chạy thoát được đế vị cao thủ không nhiều và đương nhiên trong số đó không có nàng.
Từ xưa đến nay nàng mới chỉ nghe thấy hai người từ trong tay đế vị cao thủ chạy được.
Người đầu tiên nghe đồn là đệ nhất thiên hạ cao thủ dưới quyền Sấm Vương – Lý Tự Thành năm xưa gọi là Phi Thiên Hồ Ly.
Người thứ hai thì nàng cực kỳ hiểu rõ, người này chính là đại ca của mình Đông Phương Bạch.
Đại ca năm đó có thể thoát khỏi đế vị truy sát bằng chính chân tài thực học nhưng mà lại được địa lợi, năm đó Đông Phương Bạch một đường bỏ chạy nhưng lại di chuyển trong vùng đất Miêu Cương, nhờ cái địa lợi này Đông Phương Bạch mới có thể toàn mạng.
Cái thành Hành Dương này, tạm bỏ qua đám binh lính có thể bất cứ lúc nào nhảy ra thì nàng cũng thấy không có hy vọng chạy cho lắm, dù sao Hành Dương Thành không phải rừng rậm, nàng đến cả đường Hành Dương Thành còn chưa quen đấy là chưa kể bốn phía đều có tường thành bao bọc, không khác gì một cái cũi khổng lồ, muốn chạy thì dễ nhưng chạy thoát khỏi đế vị cao thủ thì khó như lên trời.
Vô Song có thể từ Ca Lâu La truy đuổi mà chạy được đến tận vùng núi Hành Sơn đấy là vì Ca Lâu La thân pháp kém hơn Vô Song nhiều mà hắn cũng không có cách ngăn cản tốc độ Vô Song.
Nàng biết chỉ dùng võ công, nàng không có khả năng thắng nổi Long Đế, muốn thắng kẻ này chỉ có cầm khúc.
Nàng đời này thật sự không thiếu khúc phổ thậm chí cha nuôi còn nói... cho dù nàng không có Bỉ Ngạn Bi Ca hay Quỳ Hoa Bảo Điển thì sau này cũng có thể đi them cầm đạo mà trở thành cầm đế thứ hai.
Đây tuyệt không phải lời khen cho có mà nàng cũng có cái tự tin này.
Một khúc này là nàng sáng tác, tên gọi “Bỉ Ngạn Bi Ca”.
“Trên đường hoàng tuyền, có hoa Bỉ Ngạn.
Hoa chờ một người, yêu tận tâm can.
Duyên phận trái ngang, đời đời lỡ dở.
Số mệnh sắp đặt, vạn kiếp chẳng nên duyên…
Chẳng phải thần tiên, chẳng phải hồ điệp
Nguyện làm tri kỷ bầu bạn nơi cửu tuyền.
Vong Xuyên bất tận, Bỉ Ngạn tịch liêu.
Có phải chăng chẳng chờ được người yêu?
Chỉ nguyện làm thân hoa mọc trên đất,
Có hoa không lá, có lá không hoa.
Lặng nhìn nhân thế, lặng nhìn đời trôi…”
Tiếng đàn tỳ bà vang lên, người lo lắng nhất lúc này chính là Long Đế.
Long Đế lúc này nhìn cũng có chút chật vật, một chiêu Vong Xuyên Hà – Bỉ Ngạ Bi kia uy lực vượt xa Quỳ Hoa Khấp Hồn bình thường, một chiêu này cho dù Long Đế đã làm ra phản ứng nhưng vẫnb ị ám kình của nó kích thương tuy nhiên cũng chưa đến mức lại phun ra một ngụm nghịch huyết.
Hắn vốn đang muốn tiếp tục đuổi theo nàng liền nghe thấy tiếng đàn tỳ bà nội tâm liền âm thầm thấy không ổn, cầm kỹ của nàng quá cao, cao đến mức đế vị cao thủ cũng không dám ngó lơ, càng đáng chết hơn Long Đế cảm thấy một khúc nhạc này tựa hồ chuyên vì võ công của nàng sáng tác.
Quả nhiên hắn không nghĩ sai, trên ngực cùng trên lưng của Long Đế không ngờ đột nhiên xuất hiện hai đóa bỉ ngạn màu tím, cứ như được khắc lên người mình vậy.
Hai đóa bỉ ngạn hoa này vậy mà chậm rãi nhẹ xoay tròn như hai cái vòng xoáy, một áp từ trên xuống một áp từ dưới lên, hai luồng nội kình khác nhau như muốn xuyên thủng cơ thể Long Đế vậy.
Long Đế không rõ mình bị khắc ấn lúc nào dù sao Bỉ Ngạn Bi Ca của nàng quá mức ảo diệu, quá mức khó nắm bắt, nhưng mà hắn hiểu thế này không ổn.
Đột nhiên bị hai đáo quỳ hoa công kích lại thêm thân thể vừa bị nội thương, Long Đế lầnnaày không khỏi khụy một chân xuống, một khúc Bỉ Ngạn Bi Ca kia tấu lên khiến Long Đế... lại thâm một lần phun ra một ngụm máu đen, đến cả sắc mặt cũng tái đi.
Không chỉ có thân thể bị công kích, đến cả tâm linh cũng bị công kích, Long Đế bắt đầu có cảm giác thị lực của mình dần dần nhòa đi, thính lực lại... càng ngày càng minh mẫn.
Thủ đoạn này nghe mà lạnh cả người, thính lực tăng lên đương nhiên là tốt nhưng trong một số trường hợp thì càng thêm chí mạng, thính lực càng tăng khác gì khuếch đại sát thương của cầm công?.
Long Đế đương nhiên không thể không có hành động, hắn không hổ là Long Đế.
Đầu tiên trên người của hắn lại xuất hiện hai loại hình thái rồng kia, vì chủ nhân thủ hộ.
Hàng Long Khí lập tức xuất hiện trong thể nổi của Long Đế, đây cũng là lần đầu tiên hắn vận dụng Hàng Long Khí.
Hàng Long Khí đại diện cho long, là sinh vật chí dương chí cương trong thiên hạ, Hàng Long Khí thậm chí có thể vì Long Đế ngăn cản Bỉ Ngạn Bi Ca, ngăn cản Bỉ Ngạn Khí Tức.
Miệng nàng vừa muốn đặt vào sáo trúc thì Long Đế đã tiến sát đến lầu tầng 2, hắn cũng không dám cho nàng tiếp tục sử dụng cầm công, hai tay xuất hiện Hàng Long Khí trực tiếp đánh ra.
“Thiên Thượng Thiên, Địa Hạ Địa “.
“Thiên Địa Thần Long”.
Hàng Long Khí sử dụng uy lực chiêu thức chỉ biết càng mạnh, hai đầu long từ tay Long Đế đánh ra ép lấy cả không gian này lại, trước không phải tấn công nàng mà nó trực tiếp ép nổ hai bức tường, Long Đế muốn hủy đi cả tòa lầu các này.
Nàng bị hành động của Long Đế dọa cho một trận, đương nhiên nàng cũng không thể ngăn cản đối phương hủy đi tòa lầu các, nàng chỉ có thể cắn răng bắn ra một sợi chỉ đỏ lại kéo một cây đàn huyền cầm về, cả người mạnh mẽ lăng không rời đi.
Nàng vừa rời đi nguyên tòa tiểu lâu của nàng bị đánh sập.
Nàng biết Long Đế không phải nhắm vào mình mà là nhắm vào nhạc khí, nội tâm không khỏi thán phục tầm mắt cùng kinh nghiệm của đế vị cao thủ hơn nữa nàng cũng biết đối mặt với mình tiếp theo là cái gì.
Vẫn là phong cách kia, tòa lầu sập xuống, bụi bay mù mịt nhưng mà Long Đế bất chấp, hắn xuyên qua đám bụi kia, long trảo mở ra, lại hướng về nàng.