Cực Võ

Quyển 3 - Chương 98: Miêu Cương – Ngũ Độc Lão Tổ (1)



Lam Phượng Hoàng lúc này thật sự không hiểu cái gì xảy ra.

Đại hội kết thúc đương nhiên mọi việc cũng không còn bận bịu như vậy nữa, đến khi đoàn người Thần Nông Cốc rời đi thì nàng có thể thực sự nghỉ ngơi.

Những ngày qua nàng thực sự rất mệt mỏi, gần một tháng này cái gì cũng cứ căng ra vậy, ở trên Hắc Mộc Nhai có một số việc rồi lại giải quyết việc trong tộc, tiếp theo là tình trạng của đại ca rồi lại lo đến cái đại điển lần này, cho dù nữ nhân được mệnh danh là Phượng Hoàng Miêu Cương như nàng cũng sắp không chịu nổi.

Đại điển kết thúc, nàng quyết định thưởng cho mình một giấc ngủ trưa, thứ trở nên xa xỉ với nàng suốt cả tháng nay thì có thuộc hạ báo với nàng, muội muội Lam Đình đến thăm mình.

Lam Đình là em gái ruột của Lam Phượng Hoàng, vệ binh Miêu tộc đương nhiên không ngăn cản, lúc này Lam Đình đã sớm vào trong đại sảnh tiếp khách, thuộc hạ đến cũng chỉ là để báo cho Lam Phượng Hoàng mà thôi.

Lam Phượng Hoàng trong lòng âm thầm lấy làm lạ, bình thường Lam Đình rất ít khi đến nhà lớn trong tộc tìm nàng, có việc gì Lam Đình đều đợi nàng trở về nhà riêng mới trực tiếp nói.

Nghi hoặc là nghi hoặc, Lam Đình cũng không hỏi nhiều liền đi ra gặp em gái tuy nhiên khi vừa đến đại sảnh nàng liền giật mình, Lam Đình vậy mà dẫn theo hai nữ nhân đi theo.

Một trong hai người nàng tất nhiên nhận ra, nàng sao có thể không biết đệ nhất thiên tài y dược giới hiện tại – Thẩm Tương Vân.

Về phần người còn lại đương nhiên là Cơ Vô Song, Cơ Vô Song lúc này dùng mạng che mặt bất quá Lam Phượng Hoàng vẫn cảm thấy trên người Cơ Vô Song có một loại khí chất bất phàm, cũng không dám coi thường.

Ánh mắt lại chuyển về phía Lam Đình, khẽ cười với em gái mình.

“Đình Đình, có chuyện gì lại tới tìm tỷ vậy?, còn dẫn theo Tương Vân cô nương đến đây thế này đồng thời tỷ tỷ cũng hiếu kỳ nha, vị cô nương bên cạnh muội là ai? “.

Lam Đình nghe tỷ tỷ của mình hỏi lập tức đáp.

“Tỷ tỷ, đây là Cơ tỷ, Cơ tỷ là tỷ tỷ của Tương Vân tỷ”.

Lam Đình nói hàng loạt chữ ‘tỷ’, nói đến mức Lam Phượng Hoàng dùng vài giây mới tiêu hóa được.

‘ Tương Vân thân là truyền nhân số một của Thần Nông Cốc, tỷ tỷ của Tương Vân chẳng nhẽ là cao đồ Thần Nông Cốc ‘.

Nghĩ trong lòng như vậy, Lam Phượng Hoàng không khỏi nhìn kỹ Cơ Vô Song một chút.

Cao đồ Thần Nông Cốc vậy có lẽ cùng thế hệ với nàng, nàng lúc này đang cố gắng liên tưởng, muốn nhớ xem 10 năm về trước Thần Nông Cốc có vị đệ tử nào đồng thời trong lòng cũng thấy quái lạ, đoàn người Thần Nông Cốc tiến về phía Miêu Cương làm gì có ai họ Cơ?.

Cơ Vô Song nhìn thấy một tia thần sắc nghi hoặc của nàng thì khẽ cười, sau đó bước lên một bước.

“Lam tộc trưởng, lần này ta đến đây vốn theo lệnh ông ngoại tới thăm Ngũ Độc lão tổ, chuyển cho Ngũ Độc lão tổ vài lời không biết Lam tộc trưởng có thể dẫn tiến hay không? “.

Bản thân Vô Song dĩ nhiên không lạ gì Lam Phượng Hoàng chỉ là thân phận hiện tại không giống mà muốn giải thích chỉ sợ Lam Phượng Hoàng cũng không tin, đừng nói Lam Phượng Hoàng sợ Lam Đình cũng không tin, Cơ Vô Song đương nhiên sẽ không nói ra sự thực của chính mình.

Cũng vì không lạ gì Lam Phượng Hoàng, Vô Song quyết định trực tiếp vào việc luôn, lần này Vô Song muốn gặp mặt Lam Giác.

Thật ra Vô Song với Lam Giác cũng không có cái gì để nói nhưng nếu thật sự muốn đưa Lam Đình tới Dược Vương Cốc thì chỉ có thể đi thuyết phục Lam Giác.

Lam Phượng Hoàng bản thân chưa chắc đã rõ ông ngoại của Vô Song mà nàng cũng sẽ rất khó để Lam Đình rời khỏi đất Miêu Cương vì vậy chỉ có thể từ Lam Giác mà hành động.

Ở bên cạnh Vô Song, Lam Đình cũng đang dùng ánh mắt to tròn quan sát vị ‘Cơ tỷ’ này.

Nàng hiện tại thật ra vẫn còn có cảm giác như nằm mơ vậy.



Tuổi tác của nàng quá nhỏ, nàng căn bản chưa từng nghe thấy Độc Thủ Dược Vương là ai nhưng mà không ngờ Vô Song lại nói Độc Thủ Dược Vương thắng qua lão tổ của nàng, còn nói nếu nàng muốn đuổi kịp bước chân của tỷ tỷ nhất định phải cần sự chỉ điểm của người này.

Nàng bản thân cũng không tin tưởng cho lắm nhưng Vô Song lời nói lại quá mức chắc chắn, thêm vào việc trong lời Vô Song lộ ra Linh Tố, là chủ nhân của Ách Nan Độc Thể thế hệ này.

Như đã nói người Miêu Cương coi y thuật gần như là một loại đạo giáo, là một loại tín ngưỡng và hơn hết ở cái đất Miêu Cương này thì Ách Nan Độc Thể liền đại diện cho thần, là loại thể chất của thần.

Ách Nan Độc Thể tề danh cùng Thần Nông Dược Thể bao đời nay không ai không biết, hiện tại Dược Vương Cốc đi ra một vị Thần Nông Dược Thể kỹ áp quần hùng, thế không thể đỡ trừ khi Ngũ Độc Giáo đi ra một vị Ách Nan Độc Thể nếu không thì không có cách nào địch lại.

Lam Đình rất muốn gặp vị tỷ tỷ gọi là Trình Linh Tố kia, thậm chí muốn thuyết phục Linh Tố tỷ tỷ... gia nhập Ngũ Độc Giáo.

Cho dù Linh Tố tỷ tỷ không phải là người Miêu nhưng chỉ bằng Ách Nan Độc Thể nhất định được Ngũ Độc Giáo coi là thượng khách, tất nhiên đây chỉ là suy nghĩ đơn thuần của Lam Đình khi đó.

Một lý do nữa nàng cũng thật sự hy vọng mình sau này có thể sánh ngang tỷ tỷ, có thể giúp tỷ tỷ trong công việc bảo vệ và điều hành Miêu Cương, nàng cảm thấy... mình không còn bé nữa, mình nhất định phải trợ giúp tỷ tỷ.

Nói thật Lam Đình cũng biết mình thua kém tỷ tỷ nhiều lắm, tỷ tỷ nàng Lam Phượng Hoàng trước đây cũng chỉ hơn nàng có 2 tuổi vậy mà thời điểm đó đã kỹ áp quần hùng, vô địch dược điển lần trước.

Lam Đình biết cho nàng thêm 2 năm cũng không có cách nào làm được như tỷ tỷ, nàng thực sự bị Vô Song nói động.

Tiếp theo Vô Song còn để chính Tương Vân đến xác định, bản thân Tương Vân cũng không cần nói dối, không cần nghĩ ra cái chuyện xưa gì cả bởi đúng là nàng không tự tin thắng nổi Linh Tố tỷ, tài nghệ của Linh Tố tỷ cực kỳ kinh người chỉ là không lộ ra cho thế nhân biết mà thôi.

Linh Tố tỷ có chút giống với Dược Vương, bản thân rất ít lộ danh tính, Dược Vương thân là người kế nhiệm cái danh hiệu Độc Thủ Dược Vương đời này, đứng đầu trong tam huynh đệ danh tiếng trước kia cực kỳ kinh người gần như là thái sơn bắc đẩu trong y giới nhưng từ khi mẹ Vô Song qua đời, Thiên Long Giáo bị diệt thì Dược Vương cũng quy ẩn giang hồ, danh tính không lộ, không phải người đặc biệt thân thích với Dược Vương cũng khó mà biết thông tin của người.

Có Vô Song thuyết phục lại có Tương Vân khẳng định, Lam Đình rốt cuộc tin tưởng, cô bé này thậm chí còn thấy tương lai của mình rộng mở sau đó Vô Song liền ngỏ lời trực tiếp vì nàng thuyết phục tỷ tỷ để nàng rời đi, Lam Đình đương nhiên sẽ dẫn Vô Song đến đây.

...........

Lam Phượng Hoàng lúc này nhìn thật kỹ Vô Song, sau khi Vô Song lên tiếng thì nàng liền im lặng một chút sau đó mới nói.

“Không biết Cơ tiểu thư muốn chuyển lời gì, có quan trọng hay không, tổ phụ hiện tại đã rất ít khi gặp người ngoài, cho dù là ta muốn gặp tổ phụ cũng không dễ”.

Lam Phượng Hoàng lúc này đại khái cũng đoán ra ông ngoại Vô Song là ai, theo nàng nghĩ ông ngoại Vô Song đương nhiên là Thần Nông Lão Nhân hay còn gọi là Thần Nông Cốc Chủ.

Thần Nông Cốc Chủ đứng đầu Thần Nông Cốc, Vô Song lại được giới thiệu là tỷ tỷ Tương Vân, bản thân nàng liền tự cho rằng Vô Song là cháu của Thần Nông Cốc Chủ.

Địa vị củ Thần Nông Cốc Chủ rất lớn, đương nhiên có tư cách gặp lão tổ nhưng mà lão tổ hiện tại thực sự rất khó gặp, đến chính nàng cũng chưa chắc gặp được chứ đừng nói là Vô Song.

Vô Song nghe Lam Phượng Hoàng nói, nghĩ nghĩ một chút rồi bước ra một bước.

Tốc độ của Vô Song rất nhanh, Lam Phượng Hoàng căn bản không kịp cảm giác cái gì đã thấy Vô Song lại gần sau đó Vô Song ghé vào tai nàng thì thầm.

“Phiền Lam tộc trưởng nói với lão tổ, hậu nhân Trịnh gia muốn gặp lão tổ, ông ngoại ta họ Trịnh tên Hạo Thiên”.

Lam Phượng Hoàng đúng là chưa nghe cái tên này bao giờ, ánh mắt nhìn chăm chú Vô Song, không lâu sau thì gật đầu.

Vô Song lúc này thực sự cho nàng một cảm giác cực kỳ thần bí, ít nhất nàng biết được Thần Nông Cốc Chủ không phải họ Trịnh.

“Được vậy Cơ tiểu thư đợi ta một chút, Đình Đình ngươi giúp ta tỷ tỷ tiếp khách, tỷ tỷ đi gặp lão tổ “.

Lam Phượng Hoàng nói xong nàng liền đi thẳng ra ngoài, đến cửa đại môn nàng liền cùng vài thuộc hạ lên tiếng nói gì đó rồi mới từ từ biến mất.

Lam Phượng Hoàng rời đi không lâu sau liền có mỹ nữ Miêu tộc bước tới, trên tay đều cầm một khay tròn bằng gỗ, phía trên được đậy bằng một chiếc lồng bàn nhỏ.

Những người này liền được Lam Phượng Hoàng ra lệnh tiếp đón hai người Vô Song, đương nhiên cũng có cả Lam Đình bên trong.

_ _ _ _ __ _ _

Lam Phượng Hoàng lần này đi tương đối lâu, có thể nói ngay cả nàng đi gặp mặt lão tổ Lam Giác cũng không dễ, một mực đến 2 tiếng đồng hồ sau Lam Phượng Hoàng mở trở về bất quá khi nàng trở về ánh mắt đã rất khác, ánh mắt nàng nhìn chằm chằm vào Vô Song mang theo vẻ khó hiểu nồng đậm.

Nàng vừa bước vào, Lam Đình đã không nhịn được lên tiếng.

“Tỷ tỷ, lão tổ có chịu gặp Cơ tỷ tỷ không? “.

Lam Phượng Hoàng nghe muội muội hỏi nàng chỉ khẽ cười rồi nhìn về phía Vô Song.

“Lão tổ cho mời Cơ tiểu thư bất quá lão tổ chỉ gặp một mình Cơ tiểu thư mà thôi”.

Nói thật Lam Phượng Hoàng khi gặp Lam Giác lão tổ liền bị dọa sợ, nàng cũng không được nhìn mặt lão tổ chỉ nghe âm thanh vọng ra ngoài bất quá khi nàng nói đến cái tên Trịnh Hạo Thiên nàng liền cảm thấy khí thế của lão tổ bức thẳng ra khỏi mật thất, nàng có thể cảm nhận được lão tổ Lam Giác đúng là không hề bình tĩnh.

Nàng không hiểu rốt cuộc là nhân vật nào có thể làm cho lão tổ mất bình tĩnh như vậy?.

Ở phía bên kia, Vô Song nghe Lam Phượng Hoàng nói liền gật đầu, khẽ ném cái ánh mắt yên tâm cho Tương Vân rồi dùng tay nhẹ vỗ lên đầu Lam Đình.

“Phiền Lam tộc trưởng dẫn đường”.

Lam Phượng Hoàng cũng gật đầu xoay người lại khẽ nói.

“Vậy Cơ tiểu thư đi theo ta, lão tổ đang đợi ngươi nơi tổ miếu”.

Nhắc đến tổ miếu, Lam Phượng Hoàng giọng nói cũng tương đối mất tự nhiên.

Tổ miếu của người Miêu thực sự không phải là nơi tiếp khách cũng không phải ai muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, không phải người Miêu, không phải trưởng lão Miêu tộc căn bản không có tư cách tiến vào.

Có một sự trùng hợp đến thú vị là, Lam Phượng Hoàng dẫn Vô Song ra ngoài đại môn lại một lần nữa xoay người lại, trong tay có một tấm vải.

“Phiền phức Cơ tiểu thư che mắt lại, đây là quy định của Miêu tộc chúng ta”.

Vô Song không khỏi cười cười, đương nhiên cũng không có ý kiến gì, dù sao cũng không phải lần đầu tiên bị nàng bịt mắt dẫn đường.

............

Ai có lòng tốt đi qua để lại vài viên châu ạ (づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ

Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.

Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.