Cực Võ

Quyển 5 - Chương 48-2: Ngoại chương – Không đề



Vô Song cũng không phải giận gì Dương Quá, ngay sau khi đưa Dương Quá trở về Toàn Chân Giáo, nàng ngay lập tức trở về Cổ Mộ, bắt đầu nghĩ ra một cách khác đó là vẽ hình ra sách.

Bí kíp võ công thời đại này đại khái là thế, ngay cả hình vẽ siêu siêu vẹo vẹo trên vách đá mà Lệnh Hồ Xung còn học được thì chẳng có lý do gì Dương Quá không thể xem hình trong sách mà nắm được Toàn Chân Kiếm Pháp.

Bởi việc này phải làm rất gấp nên Vô Song đêm nay căn bản cũng không ngủ, tại bàn đá của Cổ Mộ lúc này chỉ xuất hiện một ngọn nến le lói nơi Vô Song làm việc.

Vô Song vẽ rất không tệ vì vậy nàng có tự tin chỉ mất khoảng nửa ngày liền hoàn thành bộ Toàn Chân Kiếm Pháp này tuy nhiên đêm nay ngoài Vô Song ra thì có một người cũng không ngủ.

Vô Song rời đi, nàng biết.

Vô Song quay lại, nàng đương nhiên cũng biết.

Vô Song đêm muộn cũng không tiến vào giấc ngủ, không nhập định mà lại ở trong thư phòng Cổ Mộ nàng cũng biết.

Tiểu Long Nữ chỉ không biết mấy ngày hôm nay sư phụ nàng làm gì mà thần thần bí bí như vậy, thế là nàng rón rén từ giường hàn ngọc bước về phía thư phòng Cổ Mộ, sau đó chậm rãi mở cửa ra.

"Sư phụ, người chưa ngủ sao? ".

Không biết có phải vì Vô Song quá chú tâm hay không mà cũng không phát hiện được Tiểu Long Nữ tiến đến, thấy Tiểu Long Nữ lên tiếng sau lưng, Vô Song mới dừng bút lại, ánh mắt nhìn Tiểu Long Nữ.

"Long nhi cũng chưa ngủ sao? ".

Tiểu Long Nữ cười nhạt với Vô Song, nàng tò mò mà nhìn những trang giấy mà Vô Song đang cố gắng hoàn thành, ánh mắt hiện lên một tia nghi hoặc.

"Sư phụ, người đang chép lại Toàn Chân Kiếm Pháp sao? ".

Tiểu Long Nữ lúc trước không biết Toàn Chân Kiếm Pháp, cũng giống như Dương Quá, là Vô Song tới dạy nàng, dù sao chỉ có nắm rõ Toàn Chân Kiếm Pháp thì mới có thể bắt đầu thi triển Ngọc Nữ Kiếm Pháp của Cổ Mộ.

Tiểu Long Nữ cũng không mất mặt như Dương Quá, nàng cảm thấy sư phụ rất đẹp nhưng chỉ là cảm giác đơn thuần mà thôi, cũng chưa đến mức si ngốc cái gì cũng không thể nhớ, cho dù nàng thật sự có si ngốc nhìn Vô Song đi chăng nữa thì đại não của nàng cũng rất đặc biệt, nàng hoàn toàn có thể một bên nhìn Vô Song, một bên chăm chú ghi nhớ toàn bộ Toàn Chân Kiếm Pháp.

Cuộc đời Vô Song gặp nhiều thiên tài, cũng gặp nhiều cao thủ nhưng mà thật sự chưa thấy ai có khả năng phân tâm đa dụng kinh khủng như Tiểu Long Nữ, dĩ nhiên nhận xét này cũng chưa chắc chính xác bởi so với những người khác thì Vô Song ở gần Tiểu Long Nữ nhất, tiếp xúc với Tiểu Long Nữ nhiều nhất.

Thấy Tiểu Long Nữ hỏi, Vô Song không có gì để che giấu nàng vì vậy liền gật đầu.

"Đúng vậy, là Toàn Chân Kiếm Pháp ".

Tiểu Long Nữ nhìn nhìn Vô Song rồi lại nhìn những trang giấy kia, nàng lại hỏi.

"Sư phụ, Long nhi đã thuộc làu Toàn Chân Kiếm Pháp. . . Long nhi sẽ không cần sư phụ dạy lại".

Tiểu Long Nữ quả thật không hiểu vì cái gì Vô Song phải lưu trữ lại một bản Toàn Chân Kiếm Pháp, nửa đêm đi ra ngoài, đến rạng sáng liền trở về sau đó không ngủ không nghỉ, lập tức tiến vào thư phòng, nàng còn tưởng sư phụ sẽ làm gì hóa ra chỉ là ghi chép Toàn Chân Kiếm Pháp, theo nàng thì việc này còn không bằng đi ngủ một giấc.

Nghe Tiểu Long Nữ hỏi vậy Vô Song đột nhiên như có điều suy nghĩ.

Vô Song không hy vọng Tiểu Long Nữ cùng Dương Quá sẽ đến với nhau như trong nguyên tác, ít nhất hiện tại Tiểu Long Nữ không thể yêu đường nhưng mà sớm muộn gì Vô Song cũng mang theo hai đệ tử rời khỏi Cổ Mộ, cũng không thể để Dương Quá cùng Tiểu Long Nữ không gặp mặt nhau.

Cả hai đều là đệ tử của Vô Song, hơn nữa Tiểu Long Nữ cũng đã không phải cô cô của Dương Quá, nghĩ thế nào thì cốt truyện cũng đã được thay đổi, Vô Song ánh mắt hơi híp lại sau đó nói.

"Cũng không phải, chẳng qua sư phụ gặp một đứa bé đáng thương, liền muồn truyền thụ một ít võ công cho nó bất quá cũng không thể mang võ học Cổ Mộ mà truyền cho người ngoài, cũng chỉ có thể dùng võ công Toàn Chân đến thay thế ".

Tiểu Long Nữ nghe vậy âm thầm ngạc nhiều nhưng rất nhanh nghĩ tới việc mấy ngày nay sư phụ làm, nàng liền hỏi.

"Vậy mấy ngày qua Long nhi thấy người tất bật đều là vì dạy dỗ đứa bé kia chăng? ".

Tại sao Tiểu Long Nữ lại quan tâm đến việc này như vậy?, căn bản là nàng không quen cảm giác sư phụ đi ra ngoài, phải biết từ khi Vô Song cùng Tiểu Long Nữ ở chung tại Cổ Mộ thì hai người đều ngủ cùng một giường.

Tiểu Long Nữ cùng Vô Song đều là nữ nhân, Tiểu Long Nữ căn bản không cảm thấy có gì sai lầm mà ngay cả Tôn bà bà thì cũng thấy vậy, ở nơi khác thì thôi nhưng đây là Cổ Mộ, giường hàn ngọc là bảo vật nhân gian, việc cả Vô Song cùng Tiểu Long Nữ cùng hưởng dụng cũng đâu có gì không tốt?.

Tiểu Long Nữ quanh năm suốt tháng ở Cổ Mộ, cô độc đã quen, lạnh lẽo đã quen nhưng từ khi có Vô Song nàng... nàng thật sự rất thích ngủ với sư phụ, nàng từ lâu đã không cảm nhận được cái lạnh của giường hàn ngọc nhưng mà từ khi có sư phụ nàng mới cảm nhận được hơi ấm của cơ thể người.

Nàng không biết cảm giác này là gì, nàng chỉ biết ôm sư phụ ngủ rất thoải mái, ngủ rất ngon lành, không có sư phụ ở bên cạnh nàng bất giác lại cảm thấy không quen, cảm thấy khó ngủ.

Vô Song thì lại không hiểu Tiểu Long Nữ cảm thấy thế nào dù sao nàng làm gì mà đoán được đây?, nàng chỉ khẽ cười mà nói.

"Đứa nhỏ này rất đáng thương, nó gọi là Dương Quá, từ nhỏ đã mất cả cha lẫn mẹ, chịu sự khinh miệt của người đời, quan trọng là Dương Quá với sư phụ có chút nhân quả, sư phụ quả thật muốn thu nhận Dương Quá làm đệ tử ".

Tiểu Long Nữ gật đầu, nàng đối với việc sư phụ thu thêm đệ tử cũng không ý kiến gì, nhưng mà trong đầu nàng hiện tại chỉ cảm thấy sư phụ quá vất vả, thức đêm nhiều như vậy có thể không hại sức khỏe sao?.

"Sư phụ, hay là người đi ngủ một chút đi?, kiếm pháp Toàn Chân bản thân Long nhi đã thuộc làu làu, ngày mai... người ra ngoài liền cho Long nhi đi theo, Long nhi giúp người dạy kiếm pháp cho đứa bé gọi là Dương Quá kia được không? ".

Việc khác không bàn nhưng mà chỉ riêng việc Tiểu Long Nữ dạy kiếm pháp cho Dương Quá đã tương đối thuyết phục Vô Song, dù sao Tiểu Long Nữ rất đẹp nhưng nàng không có được mị thuật khủng khiếp như Vô Song, sẽ không ngăn cản việc Dương Quá học nghệ.

Ngoài điểm này ra, trình độ Tiểu Long Nữ về kiếm pháp hiện tại cũng cực cao, nàng đi dạy dỗ cho Dương Quá căn bản không có vấn đề gì, thời gian trước mặt rất eo hẹp, nếu có người có thể dạy Dương Quá võ công còn Vô Song chỉ phải lo cải thiện thể chất cùng giảng dạy võ công cho Dương Quá, vậy mọi việc đơn giản hơn nhiều lắm.

"Long nhi thật ngoan, biết nghĩ cho sư phụ rồi, được vậy thì nửa đêm nay Long nhi theo sư phụ ra ngoài, sư phụ liền để Long nhi dạy tiểu Dương Quá luyện Toàn Chân Kiếm Pháp ".

Thấy Vô Song gật đầu, Tiểu Long Nữ vui vẻ vô cùng nhưng mà cũng không phải vui vẻ vì nàng được ra ngoài hay được gặp Dương Quá, nàng vui vẻ vì lúc này sư phụ có thể nghỉ ngơi.

Quả nhiên, đã không phải thức cả đêm viết sách bản thân Vô Song sẽ không hành hạ chính mình, nàng trực tiếp cùng Tiểu Long Nữ lên giường hàn ngọc, như một thói quen mà tiến vào giấc ngủ.

Vô Song không cần ngủ, nàng chỉ cần tiềm tu liền có thể thay thế cho việc ngủ nhưng mà ai lại chê ngủ đây?, ngủ ở trên giường hàn ngọc còn có diệu dụng cho việc tu luyện, cũng không cần phải vận công, đương nhiên càng không cần tiềm tu.

Vô Song cũng không biết là, Tiểu Long Nữ lúc này bắt đầu cựa thân thể, nằm sát người Vô Song một chút, cái đầu nhẹ nhẹ tựa vào bộ ngực của Vô Song, trong đêm tối của Cổ Mộ khuôn mặt nàng xuất hiện vẻ thư sướng.

Ngủ bên cạnh sư phụ... thật sự rất tốt , rất thoải mái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.