Cùng Boss Mạnh Nhất Yêu Đương

Chương 14: Trường đại học kinh dị (14)



Hai tay Vương Thông siết chặt, cơ bắp trêи người có chút co giật, mỗi người đều tập trung tinh thần nhìn gã, trong ánh mắt mang theo kinh hãi không rõ ràng, sợ hãi, tuyệt vọng, thống khổ và trông mong xin giúp đỡ.

Thân thể Vương Thông bắt đầu run rẩy, hắn đi tới bình axit sunfuric trước mặt, nhìn chất lỏng dầu trong suốt không màu trong bình, cẩn thận vươn ngón trỏ thăm dò chạm vào trong bình, nhưng còn chưa đợi gã thật sự đụng vào chất lỏng, gã liền sụp đổ cầm tay rụt trở lại, bản thân gã chính là một người máu lạnh, vì những người khác mà ủy khuất mình gã làm sao có thể chịu? Gã cắn chặt răng, "Tôi không làm được. ”

"Ừm!"

“!!!!!”

Mọi người bị dây leo trói lại đều bắt đầu giãy dụa kịch liệt, khoé mắt muốn nứt ra.

Tôi không muốn chết!!

Tiếng phát thanh dùng một giọng điệu quỷ dị cười nhạo một tiếng, "Xem ra mọi người đều có ý kiến của mình ha! ”

"Một khi đã như vậy, tôi có thể cho các bạn một cơ hội khác!" Nó phát ra một tiếng ma sát chói tai.

Trong khi đó, dây leo trói tất cả mọi người bắt đầu lỏng lẻo với tốc độ đáng thương bằng mắt thường, tháo dây trói.

"Chỉ cần các bạn nhét tay gã vào axit sunfuric, cửa này vẫn coi như các bạn thắng!" Vương Thông trợn to mắt, trong lòng nhảy dựng lên, tính toán trốn chạy, nhưng còn chưa đợi gã bước chân ra, đã bị một nam sinh xông tới trước mặt bắt được cánh tay trái, Vương Thông kinh hãi, cư nhiên là tiểu đệ bình thường nghe lời nhất của gã.

Vương Thông luyện qua Taekwondo, gã quét chân một cái đá văng nam sinh.

Nhưng một giây sau đã bị một nam sinh khác xông tới bắt được chân phải, còn chưa đợi phản kháng, liền bị nữ sinh khác xông thẳng lên dùng ghế đập tới!

"Nhảy!" Một tiếng động lớn.

Vương Thông thân hình cả người không ổn định, bị đập vào lưng, ngã xuống đất, Vương Thông thậm chí có thể nghe được tiếng ghế đập tới, sau lưng gã là thanh âm gãy xương rất nhỏ.

"A a a a a!" Gã đau đến mức nhếch miệng.

Những người khác thấy thế, trái phải nhìn nhau một cái, lập tức không chút do dự đi lên trói buộc Vương Thông tay động chân loạn.

Vương Thông đừng nói giãy dụa, gã đã đau đến mức cả người bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, tay phải đỡ eo mình, cuộn tròn trêи mặt đất.

"Nhanh lên! Lấy cái bình lại đây! "Trong đám người một nam sinh bắt đầu hô to, Vương Thông nhịn đau muốn tránh thoát, nhưng cả người gã đều giống như tán thành từng mảnh, khí lực cũng không dùng được, chứ đừng nói là muốn bắt lấy tay chân gã có tận năm sáu người, cho dù gã muốn động cũng không nhúc nhích được!

"Buông lão tử ra!" Vương Thông bắt đầu công kϊƈɦ đầu người gần nhất, nam sinh tức giận, cầm lấy cái ghế vừa rồi nữ sinh dùng lại một lần nữa hung hăng đập vào đầu Vương Thông.

"Phốc!" Cổ họng Vương Thông một trận mùi máu tanh, đầu choáng mắt hoa, trêи đầu đập ra một cái miệng máu rất sâu, gã giống như một con búp bê mất đi sinh mệnh, hoàn toàn mất đi năng lực phản kháng, mà tay chân gã bắt đầu co giật không ngừng, dư lại tròng mắt còn có thể chuyển động trái phải.

Mọi người trước mắt giờ phút này tất cả đều hóa thân thành sài lang hổ báo, mỗi người đều hận không thể cắn xé một miếng thịt trêи người gã.

Oán khí của bọn họ, có bản năng sống sót, càng có tức giận bị áp bức.

Tiếu Trần cả người ngồi trong lòng Hứa Thăng, khóe mắt còn có nước mắt vừa mới cảm xúc kϊƈɦ động mà toát ra, tay cậu gắt gao nắm chặt lưng Hứa Thăng.

"Lúc đó, thống khổ sao?" Tiếu Trần thanh âm khàn khàn, có chút run rẩy hỏi.

Làm thế nào không đau đớn?

Bị mọi người nhục nhã, phỉ báng, tra tấn tinh thần còn thấu xương hơn nhiều so với sự sỉ nhục chịu đựng trêи □□, mà hắn trước khi chết lại càng bị tra tấn, hắn hận, dùng những lời ác độc nhất thế gian để nguyền rủa bọn họ, hận thù và oán hận thâm nhập vào tủy xương, máu và thù hận, mới là tội lỗi ban đầu cuối cùng hắn hóa thành lệ quỷ báo thù!

Hứa Thăng ôn nhu lấy tay vuốt ve mái tóc học trưởng, dùng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve khóe mắt đối phương, trong ánh mắt màu xám tràn ngập sự si mê, "Không đau. ”

Tiếu Trần nghẹn ngào.

Cậu không tin.

"Học trưởng, tôi có thể hôn anh không?" Khóe miệng Hứa Thăng hơi nhếch lên, vùi đầu lên vai Tiếu Trần, ngửi mùi cơ thể độc quyền trêи người học trưởng, ánh mắt có chút mê ly, mùi hương nhàn nhạt kia khiến hắn không khỏi kϊƈɦ thích đến chính mình.

Tiếu Trần không nói gì, vẻ mặt có chút ngốc trệ, không có cự tuyệt, càng không có phản kháng, chỉ là có chút mềm nhũn nằm oặt trong lòng Hứa Thăng.

Hứa Thăng nở nụ cười, hôn hôn hầu hết học trưởng, lại thuận thế hướng lên trêи, hôn lấy tai trái đối phương, dùng đầu lưỡi ɭϊếʍ ɭϊếʍ vành tai, hắn có thể cảm nhận được sự run rẩy không tự chủ được của học trưởng trong lòng hắn, loại run rẩy vì bị cảm giác kϊƈɦ thích đến có chút tê dại.

Hứa Thăng rất thích tai trái của học trưởng, cho dù chỉ nhẹ nhàng thổi hơi cũng có thể khiến đối phương run rẩy, cho nên mỗi một lần, hắn đều thích ghé sát vào tai trái của học trưởng nói chuyện với cậu.

____________________________________________

Tác giả có lời muốn nói: "Các bảo bối, gần đây tôi có tâm trạng rất không tốt bởi vì sự tình thế giới thật, tất cả mọi người hẳn là biết."

Nhưng tôi không nghĩ rằng ai đó trong thế giới giả tưởng cũng tìm thấy cho tôi không hài lòng, báo cáo áng văn chương của tôi là sao chép!

Nguyên nhân là, áng văn chương của tôi có thụ là vạn nhân mê, đã trợ giúp bị bạo lực trong khuôn viên trường công, cốt truyện công hoá thành lệ quỷ báo thù cùng cuốn sách kia giống nhau.

Trước hết, tôi muốn hỏi, vạn nhân mê thụ đề tài nhiều không? Vạn nhân mê thụ giúp đỡ đáng thương yếu đuối bệnh kiều công nhiều không? Bạn đã bao giờ xem một bộ phim kinh dị khuôn viên trường Hàn Quốc? Trong các bộ phim kinh dị khuôn viên trường ở Hàn Quốc, bạn nói, có phải hầu hết các bộ phim kinh dị là vì bị bắt nạt trong khuôn viên trường cùng oán khí quá nặng mà biến thành quỷ trả thù??

Nếu như nói bởi vì loại cốt truyện này tôi bị người ta nói là đạo văn thì thật sự là không biết nói gì.

Câu chuyện đầu tiên của tôi tập trung vào việc trả thù, trừng phạt những người đã làm tổn thương công, từng bước khôi phục lại quá trình công chết, tôi viết câu chuyện này có một chút muốn dựa vào nhân tính con người, tôi thậm chí có thể cho bạn biết thiết lập cá nhân của tôi, tham khảo từ bảy tông tội.

Bảy tông tội có bảy tội trạng, kiêu ngạo, lười biếng, ghen tuông, tham lam, háu ăn, tức giận, sắc ɖu͙ƈ.

Bạch Kiều Kiều là vì kiêu ngạo khinh thường Hứa Thăng, cố ý làm tổn thương hắn, làm nhục hắn, mới chết.

Lưu Xuân Minh bởi vì lười biếng, không hành động, là giáo viên không ngăn chặn thủ phạm bạo lực, tiếp tay cho kẻ ngược đãi nên mới chết.

Dương Khiết là bởi vì thích Tiếu Trần, bởi vì ghen tuông mà đi thương tổn Hứa Thăng, cho nên chết.

Chu Bình bởi vì nói dối, không nói ra quá trình tử vong của Hứa Thăng, cho nên bị phạt nặng, ăn quá nhiều mà chết.

Cốt truyện kế tiếp, Vương Thông sẽ chết vì sự cầu sinh tham lam của mọi người, Cao Từ Hàm sẽ chết vì phẫn nộ của mọi người.

Và cuối cùng tội lỗi duy nhất, sắc ɖu͙ƈ, chính là bản thân Hứa Thăng.

Thế giới đầu tiên trong cuốn sách của tôi, có rất nhiều thiết lập cá nhân, tôi không biết bạn đã nhìn thấy những câu nói của tôi trong văn chương khác, mấy thứ này của tôi đã được tra xét trong một thời gian dài.

Bao gồm cả thế giới bên trong, thế giới đồng hồ, cảnh trong mơ, tất cả các loại trích dẫn kinh thánh ban đầu, tôi thực sự rất cẩn thận để viết áng văn chương này, và bây giờ tôi cũng rất khó chịu.

Nếu từ chối thành công, tôi chắc chắn sẽ tiếp tục viết, và tôi viết những điều này, không phải cho bất cứ điều gì khác, tôi thực sự không muốn ai đó báo cáo lại tôi, vì vậy giải thích thống nhất một lần, tôi rất mệt mỏi, thực sự, bạn đừng ép buộc tôi!

Tôi vốn bởi vì rất nhiều chuyện gần đây nên càng chậm chạp, chuyện báo cáo này khiến tôi đối với văn chương đều có chút mất đi ý chí chiến đấu.

Tôi hy vọng điều này sẽ không xảy ra một lần nữa.

Nếu vì vậy tôi bị khóa văn, sau đó tôi không có gì để nói, thay đổi trang web, ít nhất là viết thế giới này, không làm thất vọng tất cả mọi người cũng không làm thất vọng bản thân mình.

Yêu các bạn.

Bởi vì chuyện ngoài ý muốn này, cho nên đem tiểu quân đặt lên đây, ai.

_________________________________________

BtNguytThng: đại khái ý tác giả theo ý mình hiểu có lẽ là, có người báo cáo văn chương cốt truyện của tác giả là sao chép từ một tác phẩm khác vì nó giống nhau ( theo lời bạn báo cáo), nên tác giả mệt mỏi lên đây giải thích một lần và hy vọng chuyện này sẽ không xảy ra nữa.

BtNguytThng: hiểu theo ý mình thôi, còn lời tác giả dịch khó quá ಥ‿ಥ nên không dám chắc đúng không (。ŏ﹏ŏ)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.