-S...sao không ngủ được vậy nè...-Đào Anh quay qua quay lại mà vẫn không tài nào chớp mắt được.-Hay là do sàn lạnh...nhưng mình có thấy lạnh gì đâu với
lại có mền trải ra rồi mà...
-Này...không ngủ sao?-Quốc Bảo xoay người nhìn Đào Anh.
-Ừ đợi tí...Anh chưa ngủ sao?!
-Có cần phải hét lên vậy không?Nhanh nhanh rồi đi ngủ đi...hôm nay tôi nghỉ...
-Cúp à?
-Không có...chỉ là không có tâm trạng thôi.
-Ồ...
-Cô nãy giờ chưa ngủ sao?Mắt cô như gấu trúc rồi kìa...
-Như gấu trúc?!-Đào Anh lấy tay dụi mắt chạy lại gương nhìn.-Oái...sao dữ vậy nè...
-Ngủ đi...
-Sao mà ngủ được nữa? 5 giờ mấy rồi...Haiz...thay đồ vậy.
Cạch.
Đào Anh ra khỏi phòng lấy đồ làm vệ sinh cá nhân rồi chạy xuống.
-Chào bác quản gia ạ!-Đào Anh đứng trên cầu thang nói.
-Chào cháu...cháu ăn sáng rồi chú sẽ chở cháu và Linh đi học.
-Vâng!Good morning Linh!
-Good morning!Sao mắt cậu thâm thế?!
-À...
-Đây!-Linh đưa cho Đào Anh một hộp kem nhỏ.
-Gì vậy?
-Bôi chỗ thâm ấy.
-À...thanks Linh nha!
-Ừ!Thôi mình đi.
Linh và Đào Anh lên xe,trong đó còn có Hải nên Linh cứ như cái đuôi của Hải ấy.
Đến trường Đào Anh ngồi vào bàn học.
-Chào cậu!-Một giọng nữ vang lên.
-À...-Đào Anh nhìn cô gái đó.
Là một cô gái tóc ngắn.Khuôn mặt dễ thương.Nhìn có vẻ hiền.-Cậu cần gì sao?
-À không!Đâu có!Chỉ là tớ muốn làm bạn với bạn thôi.
-Làm bạn?
-Ừ!Làm bạn!Mình tên là Nguyễn Thị Hồng Thu.Rất vui được làm quen với bạn,Trần Đào Anh.
-A...-Đào Anh đứng dậy.-Rất vui được làm quen!
Linh và Hải đi ngang qua thấy.
-Đào Anh quen bạn mới kìa.-Linh nhìn.
-Chẳng phải là tốt sao?-Hải nghiêng đầu.
-Không phải nhưng...sao Linh có cảm giác bất an lắm....
Cốc!
-Ui da...Hải đang làm gì vậy?-Linh ôm đầu hỏi.
-Đang chọc Linh chứ làm gì!Linh suy nghĩ nhiều quá rồi đấy.
-Hì hì..Hải kỳ quá!
-Kỳ mới là Hải!
Nói xong hai người đó đi.Nhưng Hải quay đầu lại nhìn Thu cười.Hải cảm thấy cũng bất an giống Linh.
-Đào Anh này chiều này đi đâu cùng tớ không?
-Đi đâu hả Thu?
-Um...hay là nhà sách đi.
-Nhà sách?
-Ừ!Thu muốn mua một số truyện.
-Ừ vậy cũng được.Để Đào Anh nói Linh.
Pặp-Thu nắm tay Đào Anh lại.
-s..sao vậy Thu?
-À...thôi khỏi mình nói được rồi.
-À...cảm ơn Thu.
Tan trường.
-Đi thôi Đào!-Thu kéo Đào Anh đi.
Nhà sách Book City.
-Lớn quá Đào nhỉ?Nghe nói nhà sách này mới mở đấy!Mà do con trai tập đoàn đá quý cho mở đấy!Xem này ở đây có quá trời sách Tiếng Anh này!-Thu nắm
tay Đào Anh kéo đi chỗ này đến chỗ khác.
-Thu không mua sách à?-Đào Anh đi sau hỏi.
-Có!Đào Anh đứng đợi ở đây nhé!Thu đi tìm truyện.
-Ừ.
Thu đi lên lầu còn Đào Anh ở dưới mở một số sách ra đọc thử.
-Ô hô...-Một giọng nói ở kế bên Đào Anh.
Theo phản xạ Đào Anh quay lại.
-G...Gia Huy?!
-Đào Anh bé bỏng đi đâu đấy?-Gia Huy kế mặt sát Đào Anh.
-Anh...
-Sao hả?Phong cảnh hôm bữa tôi kéo cô đi xem đẹp không?
-Đẹp!Lần sau lại dẫn tôi nhé!-Đào Anh cười và nhớ lại lần đó.
-Hơ hơ.Cô vẫn chưa xỉu sao?
-Xỉu?
-Xì..Anh mà cũng biết cười.
-Tất nhiên!Tôi mà cười là chỉ có mấy cô gái xỉu thôi đấy!
-Thế tôi là dạng đặt biệt rồi.
-Tại sao?
-Vì tôi không xỉu.
-Ha ha ha!
-Gì mà cười?
-Từ từ rồi sẽ có ngày đó thôi.
-A cái dụ đó!-Đào Anh réo lên
-Ngốc!Giờ mới nhớ!-Gia Huy cười.
-Hì hì.Đầu óc nhớ lên nhớ xuống.
-Cũng có loại người đó à?
-Hì!Có chớ!
-Haiz...
-Đào Anh!-Thu chạy xuống.
Đào Anh quay lại.
-Thu!Mua xong rồi hả?
-Ừ.Còn đây là...-Thu hướng mắt về Gia Huy.
-À...Bạn tớ.-Đào Anh nói.
-Vậy hả?Thôi tớ về trước nhé!-Thu nói xong vẫy tay rồi đi.
-Ai thế?-Gia Huy hỏi.
-Bạn.
-Ô...ăn kem không?
-Ăn chứ sao hôg.
...
-Cho cháu hương choco,vani và trà xanh nha cô!-Đào Anh nói.
-Cho cháu hương bạc hà.-Gia Huy nói.
-Có ngay nha các cháu!-Cô bán hàng vui vẻ nói.
...
-Ngon quá!-Đào Anh vừa đi vừa nhăm nhi ly kem.
-Coi chừng buốt óc bây giờ.-Gia Huy đi kế bên nói.
-Xì...Sao anh chỉ lấy có một hương vậy?
-Thói quen.
-Thói quen thì thói quen chứ ăn kem không có đâu.
-Thế cho tôi một miếng của cô đi.
-Never!
-Xì...Keo...
-Oái!-Đào Anh ngừng ăn đứng lại.
-Sao vậy?-Gia Huy cúi xuống.
-Buốt óc rồi...
-Haiz...ăn cho cố vào...-Gia Huy cười.
-Hí!Anh lại cười!
-...
-Haiz...Thôi tôi về nhà đây.
-Ờ.
-Mai gặp ở trường nhá!
-Ờ!
...
Két.
-Cháu về rồi ạ!-Đào Anh vào nhà Quốc Bảo.
Đột nhiên chị Dung lại ôm Đào Anh.
-Chị Dung??
-Em đi đâu thế hả?!Làm chị lo muốn chết đây này!
-Ủa chứ không phải Linh...
-Đào!Sao cậu không nhắn tin hoặc gọi điện cho tớ?!Tớ gọi cậu không được!-Linh nói.
-Linh...Nhưng Thu nói là Thu sẽ nói với cậu mà...
-Đâu có!Tớ đâu có cuộc gọi nào đâu!-Linh nói.
-Thôi...Em về nhà là được rồi.Lên tắm đi.-Chị Dung nói.
-Nhưng mà...chuyện này...-Đào Anh vẫn còn thấy lạ.
-Nghe chị nói lên phòng tắm đi rồi nghỉ ngơi mai còn đi học.
Đào Anh lên phòng tắm sau đó ngồi làm bài.
Cạch.
-A,về rồi hả?-Đào Anh quay người lại nhìn Quốc Bảo nhưng.-Á á á!
-Này!Cô hơi to rồi đó!
-Sao...Sao anh không mặc đồ vào hả??
-Nóng.
-Vậy thì lấy đồ đi tắm nhanh đi?!
-Biết rồi.Không cần cô phải to mồm thế đâu.
Cạch.
-Phù...-Đào Anh thở nhẹ nhõm.
...
-Con mời cô con mời bác ạ.-Đào Anh nấu buổi tối rồi bưng ra cho ba mẹ Quốc Bảo.
-Quốc Bảo đâu con?-Mẹ Quốc Bảo hỏi.
-À..Quốc Bảo đang...
-Đây này.-Quốc Bảo đang đi xuống.
-A.Con trai xuống đây con.-Mẹ Quốc Bảo nói.
-Ba muốn bàn với con một chuyện...-Ba Quốc Bảo ngồi kế bên nói.
-Gì vậy ba?-Quốc Bảo nói.
-Thật ra...có lẽ...con sẽ phải nghỉ học trong một tuần..