Cưng Chiều 72 Biến Hóa: Ngựa Tre, Nhanh Tiếp Chiêu

Chương 129: Lời nói ác độc cùng đề cử nhỏ 3



Editor: Quỳnh Nguyễn

" Người đàn ông eo con gái, chỉ có thể xem không thể gãi," cô gái nhỏ giương mắt nhàn nhạt ngắm người kia một cái, mày xinh xắn nhăn lên, "Anh cũng không phải Toan Toan, tôi không cần anh làm chỗ dựa."

Trong lời nói của cô mang theo cảnh giác rõ ràng.

Hiện trường vang lên thanh âm hít khí lạnh.

Trong vòng ngoài vòng tròn vô số minh tinh cầu vị đại thần này làm chỗ dựa, vị đại thần này đều phải xem tâm tình...

Cô gái nhỏ đã vậy còn quá quang minh chính đại ghét bỏ?

Phải nói cô ăn gan hùm mật gấu hay là nói cô người không biết sợ...

So sánh với mọi người kinh ngạc, người đàn ông tựa hồ sớm dự liệu tới trả lời của cô.

Không chỉ có không buồn bực, anh ngược lại bước chân tiến lên một bước, nghiêng dựa ở trên bàn giám khảo.

Phút chốc, đem khuôn mặt tuấn tú tiến đến trước mặt Tiểu Quỷ Đạm, khoảng cách an toàn cách 30 cm, độ cong khóe miệng anh càng lúc càng lớn.

"Cô gái nhỏ, không biết anh rồi hả?"

Toàn thân quý khí không giống nhau Toan Toan, người đàn ông này mang theo chút yêu khí.

Hơn nữa phượng mâu hẹp dài kia, giống như có thể Câu Hồn Nhiếp Phách.

Có mông lung quen thuộc... Nhưng là nghĩ không ra.

Dừng ba giây, Tiểu Quỷ Đạm lắc đầu: "Không biết."

Dứt lời, đem tầm mắt bình tĩnh dời đi, cô hướng tới nhân viên công tác hóa đá lạnh nhạt mở miệng: "Phiền toái kêu kế tiếp."

Một cái ánh mắt khẽ phiêu phiêu ngăn trở động tác nhân viên công tác, người đàn ông đạm mạc lập tức đi vào ghế giám khảo.

Anh đứng ở bên cạnh cô gái nhỏ, giám chế tổ kịch đứng dậy nhường chỗ ngồi.

Bộ dáng dì kia nơm nớp lo sợ làm cho mày Tiểu Quỷ Đạm nhíu càng sâu rồi...

Một giây trước vẫn lại là người đàn ông mặt lạnh nhìn khó chịu của cô, một giây sau dĩ nhiên ý cười, thậm chí có phần lấy lòng.

"Em thật sự thật sự không biết anh?"

"Tôi thật sự thật sự không biết anh!"

Cô gái nhỏ lật chuyển một cái xem thường xinh đẹp, không nói gì.

Nếu không xem bộ dáng tất cả mọi người biết anh ta, cô còn tưởng rằng bệnh tâm thần chạy đến a!

Có người trời sinh liền không thích hợp làm diễn viên... Mẹ nuôi đắp nặn nhiều nhân vật như vậy vẫn bình thường như cũ, người này tuổi còn trẻ như thế nào liền Tẩu Hỏa Nhập Ma a!

Nghĩ như vậy, Tiểu Quỷ Đạm tính bản thiện lúc quay đầu nhìn người đàn ông kia không tự giác mang theo chút thương hại.

" Tôi thực chưa thấy qua anh, biết anh diễn trò - - "

"Sắp năm mới... Quảng trường...Em cùng vị kia nhà em..." Giành được tầm mắt của cô, người đàn ông yêu nghiệt không nhanh không chậm lên tiếng nhắc nhở.

Giữa hồi ức xa xôi, một bức hình từ từ rõ ràng...

Anh hài lòng nhìn cô gái nhỏ mở to ánh mắt, gật đầu như bộ dáng giã tỏi, đang muốn mở miệng tiếp tục liền nghe thấy một đạo thanh âm mềm dẻo kinh ngạc khó nén.

"Anh chính là chú bán ảnh chụp kia?"

Rõ ràng lại trực tiếp.

Sau khi động tác Mộc Dịch nhẹ vuốt cằm chứng thực, mọi người hóa đá vỡ thành mẩu vụn.

Toàn bộ hành trình phát triển khiến trợ lý Tần Họa đứng ở bên cạnh cảm thấy cả kinh, vội vàng qua đây lên tiếng nhắc nhở: "Đây là tổng giám đốc giải trí Hoàn Ảnh, hiện tại cùng ông chủ phân thị trường, hơn nữa anh còn nhận phần thưởng trận đấu lớn chụp ảnh Áo Đích Lợi hai lần, trước mắt giới chụp ảnh trong nước là đại thần hạng nhất.... Trong vòng luẩn quẩn mọi người gọi anh là "Dịch đại"!"

Kinh tài tuyệt diễm, thân phận hiển hách... Đối cô gái nhỏ mà nói đều đã không có lực hấp dẫn gì.

Cô một mặt không chút để ý nghe vừa gật đầu đồng ý.

Nghe đến hai chữ sau cùng, khuôn mặt nhỏ nhắn nháy mắt sáng: "Thì ra anh không bán ảnh chụp thay đổi bán kẹo cao su a!"

Mộc Dịch nghẹn lời.

Chọc chú Mộc Đầu Nhân một cái, Tiểu Quỷ Đạm chớp mắt to thương lượng nói: "Có thể đưa tôi một rương hay không a, tiết kiệm tôi cũng không có thể ném!"

Mắt hơi hơi tối sầm lại, ngữ điệu cô hơi oán giận: "Toan Toan luôn luôn không cho tôi ăn quá nhiều, nói là dễ dàng kéo thương tổn cơ ~ "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.