Cưng Chiều 72 Biến Hóa: Ngựa Tre, Nhanh Tiếp Chiêu

Chương 51: Lặng lẽ nói (2)



“ Nói xạo!” Ông ngoại Hứa nhíu mi, mười phần trung khí nói: “Tiểu tử đối diện kia không thích ăn đồ ngọt, tại sao trong tủ lạnh vĩnh viễn có bánh ngọt a... Chủ nhân trong vườn trái cây vì thích con khỉ, ở vườn trái cây trồng một mảnh cây ngô thì sao?”

Bộ dáng nghiêm trang hù Tiểu Quỷ Đạm sửng sốt.

Suy nghĩ một hồi lâu, cô gái nhỏ mới hồi phục lại tinh thần.

Cô ý vị thâm trường nhìn ông ngoại Hứa một cái, giận dữ nói: “Bà ngoại gần đây thay đổi xem phim tình yêu lãng mạn sao?”

Ông ngoại Hứa nghẹn: “....”

Một giây sau, cô gái nhỏ cong khóe miệng, ánh mắt thương hại bộ dáng đạo lý cực kỳ đơn giản ông cũng đều không hiểu.

” Cũng không phải tất cả chủ nhân vườn trái cây đều thích con khỉ nha!”

” Cũng không phải tất cả con khỉ đều thích ăn cây ngô nha!”

” Cũng không phải tất cả Tiểu Quỷ Đạm thích ăn đồ ngọt đều có Ninh Uông Uông chuẩn bị bánh ngọt cho cô a!”

Người thi ngữ văn thi một trăm phần trăm chính là không giống nhau, lựa từ đặt câu đều mang sắp xếp.

Chẳng lẽ đao của ông cùn rồi hả?

Gỗ mục không thể đẽo còn chưa tính, ngay cả cọc gỗ đều bất động rồi....

Hay là nói, bộ dáng cọc gỗ này quá khác lạ?

Nâng trán, ông ngoại Hứa hít một hơi thật sâu, buông tha đấu tranh.

” Đề tiếp theo.... Tiểu Hứa có mười đồng tiền, có thể mua bốn hộp yogurt uống, Tiểu Mặc có năm đồng tiền... Vì sao anh chỉ có thể uống một hộp?”

Ông ngoại Hứa trừng mắt nhìn cô gái nhỏ một cái: “ Cháu không thể để cho anh ta hai hộp hay sao?”

Nói xong hướng tới tay nhỏ lại là không nặng không nhẹ đánh một chút.

Cô gái nhỏ “Oa oa” kêu thảm thiết, hít hít cái mũi, nức nở nghẹn ngào nói: “Bởi vì anh muốn chia một hộp cho tiểu Hứa a... Oa oa!... Tiểu huynh đệ Thanh triều kia không phải nói có phúc cùng hưởng sao.... Oa oa!”

Tiểu Chấp Mặc dựng thẳng tai nghe, tay bưng ấm nước tưới hoa run lên, cuối cùng vẫn buông xuống đi qua gõ gõ cửa sổ sát đất.

Một già một trẻ ngẩng đầu, Tiểu Quỷ Đạm ngoan ngoãn đứng lên, vành mắt đỏ lau nước mũi đến mở cửa sổ, liếc mắt nhìn chàng trai nhỏ một cái, thời điểm mắt buông xuống có chút xấu hổ.

” Em quấy rầy đến anh ngủ sao?... Anh đi làm cho Ôn Viễn Sơn lát nữa xuống tay nhẹ một chút, em sẽ nói nhỏ thôi, cố gắng không ảnh hưởng anh...”

Tiểu Chấp Mặc nương ngọn đèn ban công nhìn xuống, lông mi cô gái nhỏ run nhè nhẹ, như là cánh bươm buớm trong hoa viên.

” Được...” Khóe miệng anh chứa ý cười, lướt qua tiểu cô nương liền đi vào, đứng ở trước mặt ông ngoại Hứa, nói: “ Ông ngoại Ôn, lát nữa cháu cho Tiểu Quỷ Đạm bài thi... Đừng chọc tức thân thể người.”

Có tri thức hiểu lễ nghĩa, tiến lùi có độ.

Ông ngoại Hứa xưa nay liền thích Tiểu Chấp Mặc, “Uh`m” một tiếng, ngắm cô gái nhỏ lại vẫn đứng ở nơi đó, nói rất lớn: “Được, cháu mang qua đi, có cháu xem ông còn yên tâm chút... Mấy ngày nay cũng đừng đưa tới đây, ông còn muốn sống tới trăm năm a!”

Dừng một chút lại bổ sung thêm: “ Ông ngoại Ôn tin tưởng cháu!”

Dứt lời, xoa xoa huyệt thái dương trở về phòng cùng bà ngoại Hứa xem 《 Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông 》.

Hiện tại, ông không chỉ có phải nghiên cứu một chút xác suất Thư Hoàn và Như Bình cuối cùng cùng một chỗ, còn cần nghiên cứu một chút xác suất chủ nhân vườn trái cây thích một con khỉ nhỏ..

Đương nhiên, nếu biết sau khi Tiểu Quỷ Đạm qua đó liền không kiêng nể gì xem Mỹ Hầu Vương, ngày hôm sau còn quấn Ninh Chấp Mặc đi trung tâm đường phố, ông ngoại Hứa có thể đấm ngực giậm chân biểu đạt tâm tình nhờ không đúng người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.