Cưng Chiều 72 Biến Hóa: Ngựa Tre, Nhanh Tiếp Chiêu

Chương 86: Có thể là nhìn lầm rồi (1)



Phòng tuyên truyền của Mango TV không đến năm trăm mét vuông, đông nghìn nghịt toàn người.

Ánh sáng công suất lớn từ đèn huỳnh quang trên nóc nhà chiếu xuống, trên sân khấu mạnh, phía dưới yếu, đủ mọi màu sắc biến ảo ra từng chùm sáng, cùng với tiết tấu của âm nhạc, lôi cuốn sự nhiệt tình sục sôi của khán giả.

Một đầu tóc ngắn quá tai làm nổi bật lên ngũ quan trung tính vô hại, giọng nói uyển chuyển nhẹ nhàng khoan khoái, nhả chữ tao nhã không mất đi vẻ thoải mái.

Cô gái trẻ mà phản nghịch này xuất hiện ở lúc bắt đầu trận đấu, liền bắt được vô số fan.

”Đồ ăn vặt trong miệng, truyện tranh trong tay, trong lòng là mối tình đầu thời thơ ấu......”

Tiếng nhạc ghita vang lên thì dưới đài bắt đầu sôi trào.

Ông nội mang theo cháu gái ngồi chính giữa dẫn đầu hô lên: “Tôi thích em, Xuân Xuân! LOVE!”

”Xuân Xuân Xuân Xuân tôi yêu em, giống như chuột yêu gạo!”

”Xuân ca Xuân ca tôi yêu em, giống như heo mẹ yêu cải trắng!”

Mấy ông chú ở giữa cũng không chịu yếu thế, theo sát sau hô lên khẩu hiệu“Một hai ba”, vừa đứng lên, tùy nhịp điệu mà vặn vẹo lưng to mông béo của mình, vừa đúng ngăn lại tầm mắt của những người phía sau.

Một đôi nam nữ tiểu tình lữ học sinh trung học hư hư thực thực thần sắc đều lạnh nhạt, khí chất lạnh lùng, cũng không mở miệng ngăn cản.

Nhưng là con gái vị trung niên ngồi bên cạnh họ lại không thể ngồi yên, cô nàng nhuộm kiểu tóc Kim Mao Sư Vương, lớn giọng.

”Có tố chất không a, còn heo mẹ với cải trắng, phía trước ngồi xuống!”

”Tôi xem trận đấu như thế nào là tự do của tôi, mắc mớ gì đến các người?”

Người đàn ông dẫn đầu kia dây chuyền vàng trên cổ to như ngón tay cái, quay đầu lại hung thần ác sát rống lên một câu, trợn trừng mắt nhìn con gái vị trung niên quát lớn......

Bên này hỗn loạn vẫn còn tiếp tục, Lý Vũ Xuân nắm trong tay năng lực siêu cường dĩ nhiên bắt đầu kéo theo làn sóng đại hợp xướng thứ hai.

”Trông chờ ngày nghỉ, trông chờ ngày mai, trông chờ tuổi thơ lớn lên! Tuổi thơ!”

Không khí lên cao tới cực điểm, máy quay ngũ giác, nhiều góc quay, đem trận chung kết phấn khích nháy mắt thu hết lại.

....................

Dẫn đầu từ phòng truyền thông đi ra, vẫn là hai ông cháu kia.

Cùng hai cha con mặc trang phục con trâu, trên mặt đều vẽ lá cờ năm sao khoa trương, tay cầm đèn huỳnh quang, động tác nhất tề ở sau lưng, ngẩng đầu độ cong giống như cái bình trước đại sảnh.

Lúc trở về.

Những người khác cũng lục tục đi ra, càng ngày càng nhiều.

”Thật không biết giọng nữ siêu cấp này có gì đẹp, làm cho người ta nhắc tới nhiều như vậy......” Ông lão hừ một tiếng, tràn đầy ghét bỏ, “Đặc biệt là Lý Vũ Xuân kia, ăn mặc nam không ra nam nữ không ra nữ.”

”Vậy ông vừa rồi còn gọi hăng say như vậy, "Xuân Xuân, love"!” Cô gái nhỏ bắt chước như đúc sự kích động vừa rồi của ông nội, có chút xem thường.

”Cháu đừng được tiện nghi còn khoe mẽ, nếu không phải Toan Toan nhà ta có chuyện không thể theo giúp ta, Ôn Tình cùng Hứa Thời lại không có thời gian, làm sao có thể đến phiên cháu đây......Hừ!”

”A a, ông đây là đón ý nói hùa với cháu! Ông đây nhiều tuổi như vậy còn bị cháu giày vò, phải biết cảm ơn hiểu không?” Ông lão nhéo nhéo lỗ tai thỏ trên đầu cô gái nhỏ, “Nếu cháu là bé trai, liền sẽ không truy tinh truy thần tượng......”

”Thiết! Vậy ông sinh hai bé trai đi a!” Cô gái nhỏ nhún vai tỏ vẻ xem thường, “Ông nếu muốn tiếp tục nói về vấn đề con trai, trước xin thừa nhận hai bộ quần áo xinh đẹp trong nhà cùng mấy món đồ chơi trong nhà kia, không phải ông mua cho cháu......Ông già ngang ngược!”

Ông nội Hứa ôm trán: “......Quả thật chỉ có tiểu tử Ninh gia mới trị được cháu, đi, hai chúng ta trước đi ăn cơm trưa, ngày mai mời cháu đi máy bay, sớm một chút trở về cho Toan Toan nhà cháu một kinh hỉ.”

Dứt lời, ông kéo cô gái nhỏ chuẩn bị ra khỏi vòng vây, lại phát hiện cô gái nhỏ cả người căng cứng, giống như tượng gỗ.

Ông nghi hoặc, theo tầm mắt ngơ ngác của cô nhìn lên màn ảnh, cũng sững sờ tại chỗ......

Tiểu tử Ninh gia, vậy mà lại ở đây?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.