Cưng Chiều 72 Biến Hóa: Ngựa Tre, Nhanh Tiếp Chiêu

Chương 95: Muốn trưởng thành hay không (1)



Hứa Thời trong lòng chua chua, đi họp liền mang theo tâm tình không yên, bị Ôn Tình gọi mấy lần.

Sau khi tan họp, lại cùng vài người hợp tác đàm phán một chút về vấn đề tài chính, Hứa ba thế này mới đem vẻ mặt tuấn tú ôm vợ đến bãi đỗ xe.

Lúc Tiểu Quỷ Đạm gọi điện thoại đến, ông vừa lúc cúi người thắt dây an toàn cho Ôn Tình, nhìn biểu tượng con gái chu miệng kéo tay trên màn hình di động, sắc mặt thoáng dịu đi một chút.

Cố ý dừng vài giây, mới bắt đầu nghe.

"A a, con còn biết gọi điện thoại cho ba con a? Ba còn tưởng rằng có Toan Toan nhà con rồi nên cái gì đều không cần rồi......"

Trong lòng Hứa Thời có chút ngọt ngào, lời nói nói ra cũng là bộ dáng gây khó dễ.

Nghe được giọng điệu âm dương quái khí Tiểu Quỷ Đạm khóe môi co rút, thanh âm yếu ớt xuyên qua ống nghe truyền đến.

"Con chỉ là muốn gọi điện thoại cho Ôn Tình, điện thoại của mẹ có thể là tắt máy, con đây mới gọi cho ba......"

".............."

Chẳng lẽ Tiểu Quỷ Đạm không biết mình mới là đại kim chủ của nó sao......

Hứa Thời tan nát cõi lòng, lập tức biến sắc không kiên nhẫn nói: "Vợ của ba ở bên cạnh nghe được, có chuyện gì nói nhanh......"

"Nga" một tiếng, cô gái nhỏ quả thực bỏ qua ông, trực tiếp tố khổ với mẹ: "Ôn Tình......Con thật là khó chịu!"

Ngữ khí oán giận mà ủy khuất thật không giống như là giả vờ.

Vợ chồng Hứa gia cả kinh, Ôn Tình sốt ruột nói: "Con không phải ở cùng với Toan Toan sao? Khó chịu như thế nào, không thoải mái ở đâu?!"

Nhẹ nhàng thở dài một tiếng, lại khiến cho ba mẹ lo lắng.

Nhưng là lời nói tiếp theo lại.....

"Con cùng Toan Toan ăn bít tết ở nhà hàng cơm tây, ăn xong lại gặp mưa to, chúng con ở bên trong uống trà chiều xong, đợi hai giờ, Tiramisu ăn rất ngon, còn tặng khúc mía nhỏ, đây chính là nguyên nhân gây khó chịu, lúc nặng lúc nhẹ, như là có con kiến cắn vậy, còn để cho Toan Toan cười nhạo con, tựa tiếu phi tiếu......"

"Nói tiếng người!"

Tự thuật rườm rà như vậy, lúc nói đến ăn rõ ràng rất nhẹ nhàng, Ôn Tình dĩ nhiên xác định Tiểu Quỷ Đạm không có việc gì, tay xoa mi tâm nhăn thành chữ "Xuyên" của chồng mình, ghét bỏ thúc giục con gái.

"Ăn mía đến nỗi rụng răng cửa rồi......"

Tiểu Quỷ Đạm lỡ lời rầu rĩ không vui, vẫn không quên nhe răng trợn mắt làm cái mặt quỷ về phía Tiểu Chấp Mặc đang mím môi mỉm cười.

"Ha ha ha!"

Thật dễ dàng tưởng tượng ra cảnh đó, Ôn Tình rất không khách khí mà bật cười.

Trọng điểm không phải là Tiểu Quỷ Đạm rụng răng, mà là ở trước mặt Toan Toan lại rơi răng như vậy.

Hứa Thời cũng cong khóe môi, cũng thù dai vạch trần tâm tư của cô gái nhỏ, bỡn cợt bổ sung: "Dù sao con đái dầm đánh rắm đều bị nó chứng kiến rồi, còn thiếu việc rơi một cái răng sao? Đừng có mà giả bộ......Hừ ~!"

Thanh âm cuối cùng kia cũng thành công làm cho cô gái nhỏ phát điên, ngực phập phồng: "Vẫn là cha ruột mẹ ruột sao?!"

" Về mặt huyết thống là đúng!"

Rốt cục cười đủ rồi Hứa mẹ liền hỏi: "Toan Toan ở cạnh sao?"

Cô gái nhỏ gật đầu: "Có."

Ôn Tình đáp: "Đưa điện thoại cho nó nghe."

Tiểu Quỷ Đạm quẹt miệng ngoan ngoãn đem điện thoại đưa tới, theo đó lỗ tai cũng đỏ lên.

Thanh âm Hứa mẹ rõ ràng ôn hòa rất nhiều.

"Tiểu Quỷ Đạm thói quen không tốt, Mặc Mặc con nhất định phải trông nom nhiều hơn, đừng nuông chiều quá......Trước khi ngủ phải đánh răng, uống nhiều sữa bổ sung canxi, không thể ăn đồ ngọt......Quan trọng nhất là," sau khi dặn dò một đống, bà như nhớ tới cái gì đó, ho nhẹ hai tiếng, "Lúc hôn cố gắng không cần hôn đầu lưỡi."

Tiểu Chấp Mặc hai má đỏ bừng, một mực đáp ứng, sau khi cúp điện thoại, liền thấy cô gái nhỏ chớp mắt to tò mò.

"Ton Toan, lúc hôn phải hôn đầu lưỡi sao?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.