Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá

Chương 85: Trò chơi nguy hiểm



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Lần đầu tiên của chị và anh ấy là lúc nào?” Cái gì! Thiên Nhã phun ngụm bia trong miệng

*** Câu hỏi gì thế này! Các cặp mắt đều nhìn cô, mong đợi câu trả lời

Thiên Nhã nhìn về phía Lạc Thần Hi, nhận ra anh đang nhìn cô với vẻ mặt thích thú, dường như cũng đang “đợi” câu trả lời của cô

Mặt cô bất giác nóng bừng lên, lần đầu tiên là lúc nào? Nói như vậy, có trái lại cảm thấy dường như bản thân và anh ta thật sự giống một đôi tình nhân

Lần đầu tiên, là vào đêm tối hơn sáu năm về trước

“À, chị quên rồi.” Thiên Nhã đáp bừa, nói dối trong lúc chơi2trò mạo hiểm sẽ không bị sét đánh chứ? Mọi người tỏ vẻ không tin, một cô nhân cơ hội đó hỏi Lạc Thần Hi: “Anh có nhớ không?” Lạc Thần Hi sờ cằm, như đang suy nghĩ, sau đó mang điệu bộ không vui: “Em yêu, ngay cả lần đầu tiên lãng mạn như thể của chúng mình mà em cũng quên sao?” Thoáng chốc mà anh đã hóa thân thành nam chính khổ vì tình rồi

Mọi người đồng loạt hướng mắt vào Thiên Nhã, lãng mạn đến nhường nào vậy? Thiên Nhã đỏ mặt nóng tai, lãng mạn ư? Gọi là khủng khiếp đấy có được không? Anh ta cứ như sói đói hổ dữ vậy..

“Chị...” Cố khó nói9thành lời.

“Hừm hừm, nhìn dáng vẻ thẹn thùng của chị, nhất định là nhớ!”

“Nếu chị không trả lời câu hỏi này, thế thì đổi cầu khác vậy, lần đầu tiên của chị là khi nào?” Cô gái khác hào hứng hỏi.

Vấn đề này thì thì chẳng ai quan tâm bằng..

Lạc Thần Hi rồi

Mặt Thiên Nhã đầy vạch đen, câu hỏi này so với câu khi nãy, càng nguy hiểm hơn đấy

Chắc chắn là cổ điên rồi, mới nhận lời tham gia trò chơi này

Thiên Nhã cảm nhận được Lạc Thần Hi ở bên cạnh đang ngồi thẳng người lại, như đang chờ đợi câu trả lời từ cô

Cô cúi mắt, nói với giọng yếu ớt: “Chắc là bảy năm trước“.” (*)6ở đây có sự không đồng nhất, chi tiết trước tác giả vừa nhắc đến mốc thời gian sáu năm, chi tiết sau đã là bảy năm

Mọi người thầm ổ lên một tiếng, mang biểu cảm hóa giải được nghi vấn

Chỉ có Lạc Thần Hi là mặt mày u ám, bảy năm trước ư? Cô đã dâng hiến lần đầu tiên từ bảy năm trước rồi? Ha, vậy mà người phụ nữ này đến bây giờ vẫn còn mang bộ dạng đơn thuần, hơn nữa kỹ năng giường chiếu còn vụng về như thế! Là thật sao? Lẽ nào sự vụng về ấy toàn là giả vờ?

Thiên Nhã cảm thấy cả người mất tự nhiên, ngay lập tức hối hận không0hiểu vì sao bản thân lại phải thành thật như vậy, khi nhìn thấy gương mặt anh tuấn của anh tối sầm, và ánh mắt lộ vẻ không vui.

“Khụ khụ.” Cô ho khan hai tiếng để che đậy sự lúng túng của mình

“Xong rồi, chúng ta chơi tiếp nào!” Một cô gái trong số đó hiển nhiên đang chơi cực kỳ hăng say

Lần này, người bị chọn là Lạc Thần Hi

Thiên Nhã thầm thở phào, cuối cùng đã đến lượt anh rồi, ha ha ha.

Lần này đổi sang bạn trai của một trong các cô gái đưa ra câu hỏi: “Anh đã từng hẹn hò với bao nhiêu cô gái?”

Thiên Nhã toát mồ hôi lạnh, câu hỏi này cũng quá thần7kỳ rồi, anh ta từng hẹn hò với bao nhiêu cô gái ư? Rõ ràng đang muốn phá hỏng hình tượng anh ta đây mà, có trời biết những người phụ nữ của anh ta đếm cũng đếm không xuể, một xe tải cũng chưa chắc đã chở hết.

“Không được nói dối đầu nha!” Vẻ mặt của cô gái đầy mong đợi, rốt cuộc một anh đẹp trai hoàn mỹ như thế, từng hẹn hò với bao nhiêu cô nhỉ? Thành thật mà nói, đối với vấn đề này, Thiên Nhã cũng hơi tò mò.

Lạc Thần Hi uống vài ngụm bia, nói: “Chắc là bảy, tám cô.” Anh chỉ tùy tiện trả lời thôi, loại trò chơi ấu trĩ này, chỉ có người phụ nữ ngốc nghếch như La Thiên Nhã mới chơi nghiêm túc như vậy.

Vẻ mặt của hai cô gái đều ngạc nhiên vui vẻ, không phải chứ! Anh đẹp trai này chỉ từng hẹn hò với bảy, tám cô! Thật không thể tin được! Bảy, tám cô? Cũng quá bốc phét rồi chăng? Bảy, tám mươi cô mới đúng! Thiên Nhã lia anh bằng ánh mắt “rõ ràng chính là nói dối”, khinh thường anh.

Lạc Thần Hi còn đáp trả cổ bằng ánh mắt “tin hay không tùy cô”

Đến lượt Lạc Thần Hi xoay chai rồi, Thiên Nhã lấy dũng khí, thầm cầu thận khấn phật mong rằng đừng “chết” dưới chai của anh

Trời ơi! Sao sợ cái gì thì trúng ngay cái ấy vậy.

Thiên Nhã đỡ trán, nói: “Anh hỏi đi.”

Câu hỏi mà tên này đưa ra chắc sẽ khiến cô cười bắn ra cả cơm

“Người đàn ông đó tên là gì?” Anh khoanh tay, nhướng mày hỏi, dáng vẻ như đang thẩm tra tội phạm

“Mùi giấm” này nồng đậm đến mức tất cả mọi người đều có thể ngửi thấy

Ai nấy đều buồn cười, he he, có kịch hay để xem rồi

Thiên Nhã đỡ trán, cô đã rơi vào hố bẫy rồi đúng không..

Tên gì, tên gì đây? Cô không thể nói rằng đó là Lạc Thần Hi..

Mà dù cô có nói ra sự thật này, Lạc Thần Hi cũng không tin, Bịa vậy, tùy tiện bịa ra là được, dù sao chỗ này cũng không phải tòa án.

“Tên là...”

“Nếu nói dối thì hậu quả rất nghiêm trọng đẩy, em biết mà.” Lạc Thần Hi nói với vẻ mặt cảnh cáo

Một người hiền lành thật thà như Thiên Nhã, bị anh dọa thế kia liền đỏ mặt

“Tên là gì?” Anh gặng hỏi

Cô bỗng có cảm giác muốn lôi tên này ra đánh một trận

Bảy năm trước, lần đầu tiên? Anh đột nhiên nghĩ ra

“Người đó là cha của Tiểu Bảo?” Anh bừng tỉnh, hỏi cô

Thiên Nhã chợt sững người, không ngờ anh lại đoán được, nhịp tim của cô bất giác đập nhanh hơn

Mọi người hít vào một ngụm khí lạnh, này là tình huống gì? Thiên Nhã đã có con rồi? Hơn nữa đứa trẻ không phải con anh ấy? Một giây, hai giây, ba giây, một lúc sau, cô lấy hết can đảm, ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào anh, đáp: “Đúng vậy.” Sắc mặt của Lạc Thần Hi càng thêm u ám: “Anh ta là ai?” Tên đó bỏ rơi vợ con, hay là thế nào? Anh nhận ra bản thân lại có thể không hay biết gì về quá khứ của cô

“Một câu hỏi, thì một câu trả lời, không phải sao?” Thiên Nhã phản bác anh

Tôi xin anh đẩy, tha cho tôi đi.

Đây là quy tắc trò chơi

Lạc Thần Hi nhìn cô chằm chằm, trong mắt chất chứa khí thể ngang ngược đáng sợ

Những người khác biết rằng đã chơi ra lửa rồi, nhao nhao nói: “Thôi thôi, không chơi nữa, chúng ta uống rượu đi.”

“Đúng đó, không chơi trò này nữa, chúng ta chơi trò khác nào.” Thiên Nhã bị ánh nhìn chằm chằm của anh làm cho đỏ mặt nóng tại, vuốt chai bia trong tay, không dám nhìn thẳng anh,

“Không được, tiếp tục chơi.” Lạc Thần Hi nói như ra lệnh.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không ngờ Lạc Thần Hi lại tích cực như vậy, họ chỉ đành chơi tiếp

Thiên Nhã biết anh canh cánh trong lòng câu trả lời ấy, cô không giữ nổi nụ cười trên mặt nữa, bầu không khí bắt đầu trở nên lúng túng

Lạc Thần Hi dồn sức uống hết mấy chai rượu, trông rất không dễ chọc

Những lượt sau đó đều là hai đôi tình nhân kia thua qua lại, họ cố hỏi những cầu kỳ lạ buồn cười để cứu vãn bầu không khí

Sau đó Thiên Nhã không cẩn thận xoay chai vào Lạc Thần Hi, đến lượt cô hỏi anh rồi

Nên hỏi gì đây? “Hừm..

tôi cũng không biết nên hỏi gì nữa.” Thiên Nhã gãi đầu, vẻ mặt ngại ngùng

“Vậy để tôi hỏi cô?” Lạc Thần Hi nói, không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để chất vấn cô

“Vậy tôi hỏi anh, vì sao anh lại đối xử với tôi như thế?” Quấy rầy? Gây khó dễ? Chơi đùa? Hay là, thích? Cô căn bản không hiểu nổi những hành động mà anh ta đối xử với cô từ trước đến nay xuất phát từ tâm lý gì? Nếu là thích, tại sao anh ta lại tổn thương cô như thế, nếu chơi đùa, vì sao cô lại cảm thấy không chỉ có vậy? Nếu quấy rầy, gây khó dễ, làm như vậy thì có ích lợi gì cho anh ta? “Bởi vì tôi thích.” Lạc Thần Hi giương khóe môi, như cười như không

Bởi vì tôi thích, không phải bởi vì tôi thích cô

Cô hiểu rồi, cô chẳng qua chỉ là một món đồ chơi trong tay anh ta mà thôi

Nhìn thấy ánh mắt tổn thương của cô, tim anh thắt lại, giống như bị đè bởi một tảng đá, có đôi chút khó thở

“Như vậy rất tốt, tôi đã biết từ sớm rồi.” Cô dồn sức uống hết một ly rượu, nói

Những người khác lại nhìn nhau, dường như vấn đề của hai người này thật sự không nhỏ..

Họ đã trở thành ngòi nổ rồi? Trò chơi vẫn tiếp diễn, vì câu hỏi kia của Lạc Thần Hi vẫn chưa có đáp án..

Rất nhanh Lạc Thần Hi đã được quyền đặt câu hỏi, với Thiên Nhã, người đang liên tục uống rượu

“Bây giờ có thể nói rồi chứ? Người đó là ai?” Anh khoanh tay, vờ ung dung hỏi.

Thiên Nhã đã ngà ngà say, đôi má đỏ bừng, trông như một quả táo, thần thái cực kỳ đáng yêu mê người

Cô chống cằm, nhìn Lạc Thần Hi ở trước mắt: “Anh ấy ư? Anh ấy là một người đàn ông rất khỏe.” Nên nói là: một người đàn ông rất thô bạo

“Nhưng, là trên giường.” Cô cười hì hì nói

Trên mặt Lạc Thần Hi lập tức tụ đầy mây đen

Khỏe ư, còn có thể khỏe hơn anh? “Tiếp đó thì sao?” Anh hỏi.

“Tiếp đó, anh ấy..

anh ấy rất đẹp trai!” Thiên Nhã dang hai tay ra, nói với biểu cảm khoa trương

Lạc Thần Hi nhếch môi một cái, rõ ràng không vui, rất đẹp trai ư? Còn đẹp trai hơn anh sao? “Chưa hết, đôi lúc..

đôi lúc anh ấy rất là nam tính, đôi lúc lại rất xấu xa, có khi rất thô bạo, có khi lại rất dịu dàng, ưm, tôi cũng không biết đâu mới là con người thật của anh ấy nữa.” Vẻ mặt Thiên Nhã trở nên mơ màng vì say, cô nói mà ánh mắt nhìn xa xăm, như thể người đàn ông được cô tâng bốc đến mức tưởng chừng không tồn tại trên đời đang đứng ở nơi đó

Lạc Thần Hi ho khan hai tiếng: “Vậy anh ta là ai?” Anh vẫn vô cùng quan tâm vấn đề này, xem ra còn có sức hút hơn cả Kha Tử Thích, càng khiến anh muốn, đánh bại anh ta

“Anh ấy là ai ư?” Trong mắt Thiên Nhã lộ vẻ mông lung

Cô suy nghĩ một lúc, sau đó lúng túng nói: “Đáng tiếc, tôi không thể nói anh ấy là ai, bởi vì anh ấy..

anh ấy đã có vợ rồi.” Cô nằm sấp lên bàn, nghịch chai rượu rỗng, nói với nét mặt hụt hẫng

Mọi người như vừa nghe được bí mật động trời, thì ra..

thì ra trong lòng của Thiên Nhã còn có người khác

Hai cô gái cùng nhìn về phía Lạc Thần Hi, trao đi ánh mắt “tội anh quá”, trông đẹp trai như thế, cuốn hút như thế, vậy mà lại không có được trái tim của bạn gái, ái, ý trời mà

Sắc mặt của Lạc Thần Hi một đợt xanh một đợt trắng, rõ ràng đã “bùng lửa” rồi

Thấy Thiên Nhã còn muốn uống rượu, anh giật lấy, kéo cổ dậy: “Bọn anh về trước.”

Sau đó anh “xách” Thiên Nhã rời khỏi nhà hàng.

“Anh làm gì thế, chúng ta uống tiếp đi, vui lắm đó!” Thiên Nhã nói với vẻ mặt luyến tiếc

Cái tên này, lúc nãy là ai khăng khăng muốn chơi tiếp? Đồ đàn ông thối tha trở mặt còn nhanh hơn lật sách, cô còn rất nhiều câu hỏi chưa hỏi anh ta đây!

“Thế nào? Vẫn chưa hoài niệm đủ người đàn ông rất khỏe mà cô nói đúng không?” Hôm nay anh mới biết rằng ngoài Kha Tử Thích ra, cô lại còn có người đàn ông khác! Hơn nữa còn khắc cốt ghi tâm như thế

Thiên Nhã mở to đôi mắt hạnh nhìn nét mặt phẫn nộ của anh, chỉ vào anh rồi cười: “Anh ghen hả?” Lạc Thần Hi chống nạnh, việc này không phải rất rõ ràng sao? Chết tiệt, Lạc Thần Hi anh mà cũng biết ghen! “Hì hì, anh ghen thật rồi.” Thiên Nhã đưa hai tay nâng gương mặt anh tuấn của anh, nở một nụ cười ngây thơ vô tội

Lạc Thần Hi ngây người, con tim khể dao động trước nét mặt vui cười thuần khiết như hoa này của cô

“Lạc Thần Hi tôi cần ghen sao?” Nhưng anh vẫn không nhịn được cải bướng, khi nấy cô vừa khen ngợi người đàn ông đầu tiên của cô hết lời ngay trước mặt anh, bây giờ thừa nhận bản thân đang ghen, chẳng phải quá mất mặt rồi sao.

Nhưng rốt cuộc cái tên đã có vợ kia là ai? Bỏ mặc đứa trẻ và cô rồi chạy đi kết hôn sinh con? Vậy mà người phụ nữ này còn nhung nhớ không quên anh ta, **, nghĩ thôi anh cũng thấy tức!

“Đúng, anh là Lạc Thần Hi, sao anh có thể vì tôi mà ghen chứ.” Thiên Nhã cúi thấp đầu, vẻ mặt hụt hẫng.

Lạc Thần Hi liếc nhìn cô, người phụ nữ này, rốt cuộc đang đặt tâm tư ở đâu? Hiện tại ngay cả anh cũng không chắc chắn rồi.

Lần đầu tiên anh nhận ra nội tâm của cô không hề đơn giản, hóa ra cô cũng có bí mật, có chuyện che giấu anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.