*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 1rái tim anh chợt xuyến xao
Đối tác ở đầu kia máy tính phát hiện Hoắc Hoành không nhìn về phía mình, đành phải nhắc nhở mấy câu
Ai ngờ một giây tiếp Hoắc Hoành lại gấp laptop lại
Anh đặt máy tính sang bên cạnh, đẩy xe lăn đến cạnh giường
Anh cứ ngồi ở đó như vậy, nhìn chằm chằm vào đôi môi cô
Sau đó, anh nín thở cúi người xuống, nhẹ nhàng ngậm lấy đôi môi mềm mại nhất kia trong miệng, kiên nhẫn lướt nhẹ trên môi cô
Bởi vì hai lần trước Nhiếp Nhiên phản kháng dữ dội, cho nên anh không dám có hành động quá lớn, đề phòng làm cô thức giấc sẽ cho anh một cái bạt tai
Mà Nhiếp3Nhiên trong giấc mơ chỉ cảm thấy môi mình ươn ướt, theo bản năng liếm môi, lại không ngờ khiến Hoắc Hoành chấn động trong lòng
Cái lưỡi mềm mại không thể miêu tả kia liếm vào khóe miệng anh
Bụng dưới anh lập tức căng lên
Anh vội ngồi thẳng dậy, sợ mình quá mê muội sẽ phạm sai lầm
Hoắc Hoành thở hổn hển, đôi mắt vốn điềm đạm dưới mắt kính giống như sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt nhìn Nhiếp Nhiên trên giường
Anh không dám nhìn cô tiếp, quay người quay lại bên cửa sổ bình tĩnh mấy giây, rồi lại mở máy tính ra
Đối tác ở đầu kia vốn còn tưởng là máy tính của mình bị hỏng, đang định khởi2động lại thì thấy gương mặt Hoắc Hoành đột nhiên lại xuất hiện, bị dọa giật mình
“Chuyện gì thế?” “Máy tính xảy ra chút sự cố, bây giờ mới sửa xong” Hoắc Hoành nói dối, sau đó cố gắng tập trung bàn bạc vấn đề giá cả với đối tác
Không biết có phải là ảo giác không, đối tác kia cảm giác hình như Hoắc Nhị thiếu trước mắt có gì đó bất thường, lạnh lùng hơn mấy phần, trong giọng nói cũng hơi gay gắt
Vì vậy, nhờ phúc của Nhiếp Nhiên, hợp đồng Hoắc Hoành vốn định đánh trường kỳ kháng chiến với đối phương lại chỉ mất có hai tiếng rưỡi để bàn xong, hơn nữa thành công khiến đối1phương nhường năm phần trăm.
Cuối cùng cũng áp chế được suy nghĩ không đúng đắn trong lòng xuống, Hoắc Hoành vừa mới gập máy tính lại, Nhiếp Nhiên trên giường cũng vừa vặn tỉnh dậy
Lúc cô mở mắt ra, nhìn thấy Hoắc Hoành cách đó không xa, chỉ cảm thấy hỏng bét rồi
Đáng chết, cô kiên quyết không thể uống cái thuốc đó nữa! Lần nào uống cũng buồn ngủ, hơn nữa còn không biết gì như vậy
Cô đột nhiên tưởng niệm cơ thể bách độc bất xâm ở kiếp trước, cho dù là độc tố số 3 mới nhất của nước M cũng không thể khiến cô sinh ra bất cứ ảo giác nào
“Em dậy rồi à?” Hoắc Hoành đặt máy1tính sang bên cạnh, khẽ cười nhìn về phía cô
Nhiếp Nhiên nhìn quần áo mình, không bị động đến
Vì vậy, cô ừ một tiếng, vén chăn lên xuống giường.